Chương 169 Có thể đã xảy ra chuyện rồi
“Mở khi nào thế? Sao tôi chưa từng nghe ni Lúc này Mạnh Thái Như cũng hơi tỉnh rượu, nghi ngờ hỏi.
Ban nãy là địa bàn của Lý Phi Hồng, nói Lý Phi Hồng mời minh đến bếp Gia Viên dùng cơm, muốn tạ lỗi Mạnh Thái Như cũng không nghĩ nhiều.
Hơn nữa nhìn chiếc Rolls -Royce màu đen này, Mạnh Thái Như cũng có cảm giác quen thuộc.
Cho nên mới đi Nhưng nói đi phía Tây thành phố, Mạnh Thái Như không thể không nghi ngờ.
Phía Tây thành phố là khu chỉ toàn nhà máy công xưởng, rất ít địa điểm vui chơi giải trí, chỉ nhánh bếp Gia Viên mở bên đó làm gì chứ? “Đại khái là mở vài ngày trước, mùi vị mà đầu bếp làm rất ngon! Lúc tôi đến, giám đốc Lý có đặn dò, nói là lần trước ở Đế Hoàng chào hói không chu đáo, nên lần này đặc biệt chuẩn bị bàn tiệc!” Tài xế nói.
“Vậy sao giám đốc Lý không gọi điện trước?” Lúc này Hàn Tư Dư nghi ngờ hỏi.
“Khụ khụ, việc này tôi cũng không biết nữa, đợi lát nữa đến, mọi người hỏi Lý Phi Hồng đi!” Người tài xế cười.
“Cậu gọi thẳng tên của giám đốc Lý luôn sao?” Bây giờ nhìn thế nào thì Mạnh Thái Như cũng thấy người tài xế này không đáng tín Người tài xế nghe vậy, chỉ cười ngượng nghịu.
Lúc này, xe cũng tăng tốc, rẽ một cái, chạy thắng vào đại lộ phía Tây thành phố.
Bởi vì ở đây phần lớn đều là nhà máy cho nên trên đường chẳng có bao nhiêu xe, chỉ có đèn đường sáng choang.
Mà càng đi, Mạnh Thái Như lại càng cám thấy sai sai.
“Cậu tài xế này, tôi hơi khó chịu, hôm nay không đi được nữa, hay là thể này, cậu đưa bọn tôi quay Về đi!” Không được! Chỉ sợ việc này có gì đó không ổn rồi, nếu không nói là bếp Gia Viên ở phố thương mại Kim Lăng thì mấy người bọn họ cũng chẳng lên xe đâu.
Nhưng lúc ra khỏi phố thương mại, người tài xế này lái xe quá nhanh, làm cho mọi người không kịp hói gì cá.
Hơn nữa người tài xế này cũng rất bất thường.
‘Cho nên Mạnh Thái Như không yên tâm.
“Đến cũng đến rồi, đi xem thử!” Người tài xế cười “Không xem nữa không xem nữa, cậu không nghe thấy à, bọn tôi phải xuống xe, cậu dừng xe cho tôi” Lúc này Hàn Tư Dư lạnh lùng nói.
Người tài xế chỉ vào kính chiếu hậu: “Không dừng được, mọi người xem, chiếc.
xe phía sau cũng đang lái, nếu tôi giám tốc độ bọn họ sẽ đâm vào xe mất, với lại giám đốc Lý đang đợi mọi người?” “Hữ, tôi gọi cho giám đốc Lý cúa các cậu!” Nói xong, Mạnh Thái Như lại tiếp tục gọi, nhưng kết quả vẫn là máy bận.
Sao lại thế này? Rầm! Đột nhiên có một tiếng vang lên, người tài xế đồn sức đánh vô lăng, sau đó thấy xe rẽ một cái, chạy thẳng xuống con dốc bằng đất.
Nhóm Mạnh Thái Như gần như choáng váng.
‘Đây đâu phải đi bếp Gia Viên! Cậu là ai?” Lúc này, Mạnh Thái Như hét lên.
Người tài xế cũng không trả lời cô ta.
Thay vào đó đặt tay vào tay nghe: “Nhận được nhận được, người đang trên xe của tôi, ngoài ra còn có thêm hai người đẹp nữa, đã đến rồi, hết!” “Rốt cuộc anh là ai? Anh muốn bắt cóc bọn tôi?” Đỗ Vũ ngồi ở ghế phụ lái bị dọa sợ.
Thấy điểm cuối xe hướng tới là một tòa nhà đang thi công dở.
Đột nhiên cô ta nghĩ đến những đoạn clip chí có trong phim.
“Mẹ nó, dừng xe, mau dừng xe lại!” Đỗ Vũ điên cường kéo cánh tay người tài xế, Bốp! Người tài xế giơ tay giáng một bạt tai, Đỗ Vũ tóc tai bù xù như bị ngất trên ghế.
Lúc này tài xế mới dừng xe.
Chiếc xe theo sau cũng có bổn năm người bước xuống, trong tòa nhà đang thi công cũng có ba người đi ra.
Lôi nhóm người Mạnh Thái Như ra ngoài.
Lúc này mọi người mới hoàn toàn nhận thức ra.
Đây là bắt cóc, một vụ bắt cóc đã được lên kế hoạch từ trước! “Alo! Bọn tớ bị bắt cóc rồi, mau đến cứu bọn tới Bọn tớ ở..” Lúc này, Mã Hiếu Nam đột nhiên hét lớn với điện thoại của mình.
Nhưng còn chưa nói xong, một tên vệ sĩ đã nhanh tay nhanh mắt giật lấy điện thoại cúa Mã Hiểu Nam đập mạnh xuống đất vỡ tan tành.
‘Sau đó tát Mã Hiểu Nam một cái.
“Me kiếp, còn dám gọi điện thoại, lão Tam, làm sao bây giờ? Vẫn chưa thu hết điện thoại của bọn họ!” “Được rồi! Cầm qua đáy cho tôi!” Mấy người vệ sĩ đến, Hàn Tư Dư giấu điện thoại đi, cũng đang chuẩn bị gọi điện cầu cứu, nhưng rõ rằng còn chưa kịp gọi thì đã bị giật mất rồi Chương 169 Có thế đã xây ra chuyện rồi “Hừ, trói tất cả bọn họ lại, đợi lát nữa đại ca đến xử lý!” Người đó nói xong, nhóm Mạnh Thái Như bị kéo đi trói trên ghế trong tòa nhà thi công dở bị bỏ hoang “Ha ha, ai ai cũng đẹp hết, nói không chừng hôm nay đại ca chơi vui rồi sau đó sẽ cho chúng ta hưởng sái đấy!”
Một người vệ sĩ nói: thôi các anh em. xuống dưới đón đại ca! Cậu, cậu, cả cậu nữa, ba cậu ở trên này trông chừng, đại ca không đến, các cậu quản súng của mình cho chặt vào, cẩn thận đại ca đến sẽ cắt các cậu đấy!” Ba tên đàn em lập tức cung kinh gật đầu.
Mấy người còn lại đi xuống dưới lầu.
Ba tên đàn em này thì sao, nhìn bốn cô gái xinh đẹp chỉ sợ không nhịn được mà chạy lại hôn hai cái mất, cho nên dứt khoát mắt không thấy tim sẽ sạch, đến cửa ngồi xổm xuống chơi game.
Hiểu Nam Hiểu Nam, vừa nãy em gọi là đã nối máy chưa? Tư Dư thì sao?” Lúc này, sắc mặt Mạnh Thái Như nhợt nhạt hỏi.
Hàn Tư Dư lắc đầu khóc: “Em chưa gọi, em còn chưa kịp gọi đã bị họ giật mất rồi, cô ơi, bây giờ chúng ta phái làm thế nào đây? Em là người nổi tiếng trên mạng, không thể bị bọn họ làm vậy được, hu hu hu!” Khóe miệng Đỗ Vũ chảy máu, cũng bị dọa phát khóc.
Một cô gái cho dù bình thường có lạnh lùng cỡ nào thì bây giờ gặp phải loại chuyện thế này cũng sẽ bị dọa cho kinh hãi “Cô ơi, em cũng không biết là nối máy chưa nữa, hình như là nối máy rồi, em mới hét lên một câu” Mã Hiểu Nam bình tĩnh hơn đôi chút, nhưng cũng thớ hổn hến.
“Hả? Vậy em gọi cho ai?” Mọi người như nhìn thấy được cọng rơm cứu mạng vậy.
Nói thật thì dù sao mấy cô gái đều là sinh viên đại học.
Cũng có một vài suy nghĩ.
‘Vừa nãy nhìn thấy sai sai, người vệ sĩ kia đánh Đỗ Vũ, hơn nữa còn nhìn châm chằm vào Mạnh Thái Như.
Hàn Tư Dư với Mã Hiểu Nam thì vội vã gọi điện thoại.
Trên thực tế, Mã Hiểu Nam phản ứng nhanh hơn một chút, từ lúc chiếc xe xoay.
đầu lao xuống dốc, Mã Hiểu Nam đã ý thức được có gì đó không đúng, bắt đầu gọi điện.
Dù sao thì trước đó mọi người đều hi vọng Mạnh Thái Như gọi được cho Lý Phi Hồng.
Đâu ai ngờ gọi bốn năm cuộc đều không được chứ.
“Em gọi cho Trần Hạo!” Lúc đó Mã Hiểu Nam thấy số điện thoại của Trần Hạo đầu tiên, tình huống cấp bách đâu có nghĩ được nhiều như vậy.
“Hả? Em gọi cho Trần Hạo?” Mạnh Thái Như thất vọng.
“Cậu gọi cho đồ bó đó đi thì có tác dụng gì chứ? Cậu ta là đồ não lợn, có thể nghĩ được cái gì chứ!” Hàn Tư Dư cũng căng thắng, mắng thẳng mặt.
“Tiêu rồi tiêu rồi, tớ không muốn chết đâu!” Đỗ Vũ khóc.
“Con mẹ nó đừng có ồn ào nữa, Lục Nhi, lấy băng keo dán miệng bọn họ lại đi! Me kiếp! Đợi lát nữa cho mấy người hét! Đến lúc đó cứ tha hồ mà hét nhé! He he hel” Tên vệ sĩ cười dâm đãng, Củng lúc đó.
Ở kí túc xa nam.
Trần Hạo vẫn còn đang sững sờ cầm điện thoại.
Ba phút trước, Mã Hiểu Nam gọi cho mình, lúc đó Trần Hạo vừa mới tắm xong, điện thoại reo một lúc.
Cuối cùng vừa nhận cuộc gọi thì nghe thấy Mã Hiểu Nam hét lớn.
Hết cái gì thì Trần Hạo cũng không nghe rõ lâm Hình như là tớ bị bắt cóc rồi! Sau đó thì cúp máy.
Đây là tình huống gì vậy chứ? Trần Hạo gọi lại thì điện thoại đã tắt máy mất rồi. Gọi qua cho Mạnh Thái Như, cũng tắt máy luôn.
Đây là đang chơi nhau à?’ Trần Hạo nói thầm.
‘Cũng hơi lo lắng cho mấy cô gái này, biết là bọn họ đang ở karaoke Đế Hoàng, thế là anh gọi cho Lý Phi Hồng.
Kết quả máy bận.
Sau đó Trần Hạo lại gọi cho số điện thoai riêng của Lý Phi Hồng, lần này đã nối được máy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!