Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Minh Lan Nhược - FULL

“Xuy” vài tiếng, những chiếc kim châm phủ lông trâu bên ngoài bị hút ra.
Sau đó, nàng lại nhìn hắn ta: “Ta cần phải cởi bỏ quần áo của ngươi để hút ra những kim châm đã cắm vào trong da thịt ngươi.”
Mặt mày Vệ Dã hơi biến sắc nhưng vẫn đồng ý.
Minh Lan Nhược tháo dây lưng và áo trong của hắn ta, dừng lại một chút khi tháo áo, biểu cảm có phần phức tạp.
Vệ Dã có thân hình rắn chắc nhưng ngực và eo bụng đầy vết thương bầm tím, những dấu vết của roi mỏng và những cú nắm tay thô bạo.
Vệ Dã khổ khó chịu nổi, Minh Lan Nhược chỉ làm như không thấy, dùng nam châm tập trung vào từng lỗ kim để hút ra từng chiếc kim châm nhỏ như lông trâu ra khỏi da thịt hắn ta.
Sau đó, nàng thu dọn đồ đạc, lại đút cho hắn ta một viên thuốc, không bao lâu sau Vệ Dã có thể cử động.
Minh Lan Nhược như thể vô tình hỏi: “Là Vệ Hải Hiệu úy sai ngươi ẩn nấp ở bên cạnh Cố Nhị hầu hạ hắn ta sao?”
Minh Nguyệt Oánh vốn chính là Thái Tử Phi bị giam cầm, đã rơi vào tình cảnh phải chết, hầu hạ Thái Tử và giám thị Thái Tử cũng là vì tìm kiếm cơ hội sống sót cho mình.
Nhưng nếu Vệ Hải là loại người không hề cố kỵ đưa chất nhi còn trong sạch đưa đến trên giường kẻ địch thì nàng phải thật sự xem xét lại Vệ Hải, Tống Đường và nhóm người Hồng tỷ có thực sự đáng tin cậy.
Vệ Dã từ từ ngồi dậy, thấp giọng nói: “Nhị thúc chỉ biết ta là thị vệ của Cố Nhị, cũng biết Cố Nhị là Long Dương chi hảo nhưng lại không biết… Ta… Ta…”
Hắn ta gian nan nói: “Không biết ta hầu hạ Cố Nhị.”
Minh Lan Nhược ngẩn ra, không biết nên nói gì nhìn hắn ta: “Cho nên là ngươi tự nguyện dùng phương thức này để ẩn nấp ở bên Cố Văn Uyên?”
Nếu bản thân hắn ta không phải loại Long Dương chi hảo vậy thì sự hy sinh này quá lớn.
Trên gương mặt tuấn tú của Vệ Dã hiện lên sát ý dữ tợn vặn vẹo, hắn ta cắn răng gian nan nói: “Cố Nhị bỏ thuốc ta, nhốt ta một tháng, muốn làm gì thì làm. Nếu ta không phục thì chỉ sợ không thể tồn tại ra ngoài, ta chết không quan trọng nhưng cũng không thể chết vô ích, ta muốn mạng cả nhà tên súc sinh kia!”
Minh Lan Nhược đã hiểu, người trẻ tuổi này không ngờ rằng Cố Nhị lại coi trọng một thị vệ có võ nghệ và dung mạo xuất sắc như hắn ta, còn âm thầm thi bạo hắn ta.
Vệ Dã cố gắng nhẫn nhịn tới hiện tại chỉ vì muốn diệt trừ bọn họ.
Nàng nhẹ giọng hỏi: “Trong sơn trại các ngươi có bao nhiêu người ẩn nấp?”
Vệ Dã vừa mặc quần áo vừa nói: “Có hơn bảy trăm người, hầu hết là thế hệ mới của di cô Xích Huyết lưu lạc, hầu hết mọi cũng không biết thân phận của nhau, phân tán ở các phân bộ.”
Minh Lan Nhược ngây ngẩn cả người, hơn bảy trăm người thế hệ mới của Xích Huyết…
Tuy rằng sơn trại có đến sáu bảy vạn người nhưng việc ẩn nấp được nhiều người như vậy thật sự rất đáng kinh ngạc!
Nàng suy nghĩ một lát, rồi hỏi tiếp: “Thủ lĩnh của các ngươi là ai?”
Vệ Dã liếc nhìn nàng, cảnh giác nói: “Ngươi có chuyện thì cứ tìm ta là được, thủ lĩnh không dễ dàng gặp người.”
Minh Lan Nhược thấy vậy cũng biết thủ lĩnh có lẽ là người có địa vị cao trong sơn trại và đã ẩn nấp lâu hơn.
Nàng suy tư một chút rồi nói: “Thủ lĩnh bên ta là Trần thị vệ, hắn là Thiếu thống lĩnh Xích Huyết sáu tỉnh Trung Bộ, ta muốn hai vị gặp mặt trước khi hợp tác.”
Vệ Dã im lặng, hắn ta đã đọc tin nhị thúc truyền đến, Xích Huyết Trung Nam bộ đã liên hệ với bọn họ, muốn lợi dụng quân đội triều đình hoàn toàn diệt trừ đám phản đồ ở Cố Gia Trại.
Nếu Thiếu thống lĩnh sáu tỉnh Trung Bộ cũng ẩn nấp ở đây, theo lý thì nhóm thủ lĩnh hẳn là phải gặp mặt một lần.
Nhưng là…
Hắn ta nhíu mày: “Thủ lĩnh không dễ gặp người, ta sẽ xin chỉ thị, sau đó liên hệ lại với ngươi.”
Nghe vậy, Minh Lan Nhược gật đầu: “Phải nhanh, theo tin tức mới nhất, đại quân ba châu đã tập kết xong, sắp xuất phát đến đây.”
U Châu, Vân Châu, Túc Châu rất gần Đông Bắc Cương, chỉ vài ngày nữa là sẽ vượt qua ải Sơn Hải.
Vệ Dã gật đầu: “Được, trong vòng 3 ngày sẽ trả lời ngươi, ta biết các ngươi đang ở đâu.”
Lúc này hắn ta đã sửa sang lại xong, nhìn Minh Lan Nhược có chút do dự: “Ngươi… có thể không cần nói chuyện của ta cho nhị thúc và Hồng tỷ bọn họ được không.”
Minh Lan Nhược nhìn thanh niên đang nan kham và thống khổ, nàng nói: “Ngươi đã xảy ra chuyện gì? Ta không biết. “
“Ta chỉ biết chất nhi của Vệ Hiệu úy có dũng có mưu, ẩn nấp ở bên cạnh Cố Nhị, hắn ta đã làm rất tốt. Nếu tương lai chiến dịch diệt trừ Cố Gia Trại thành công, hắn ta là người có công từ đầu tới cuối.”
Thanh niên tuấn tú nghe vậy đỏ vành mắt, nở nụ cười: “Vậy thì nhận lời chúc của Tiểu Kiều huynh đệ.”
Hắn ta dừng lại một lúc, đột nhiên nhớ ra chuyện gì, vội nói: “Không tốt, chúng ta đã trì hoãn quá lâu, huynh trưởng của ngươi vẫn còn ở trong phòng, tên Cố Nhị kia rất hạ tiện, không thích những thứ dễ dàng đạt được, mà thích làm nhục những kẻ không chịu khuất phục!”
“Tên Cố Nhị kia nhất định cũng muốn dùng thủ đoạn khinh nhục bá chiếm Đại Kiều, chúng ta cần phải trở về ngay!” Vệ Dã nghiến răng nghiến lợi, trong mắt là nỗi đau và sát khí.
Minh Lan Nhược nghẹn một chút, cái kia…
Nàng đoán rằng cho dù Đại Kiều bị bá chiếm thì cũng chỉ là cầm roi da nhỏ ở trên người…
Nhưng Minh Lan Nhược vẫn gật đầu: “Được, chúng ta quay về xem thử.”
Nàng vẫn sợ Cố Văn Uyên sờ râu hổ, bị Kiều Viêm giết chết.
Vệ Dã vội vàng đi theo Minh Lan Nhược vào phòng Cố Nhị.

Lại nói lúc Minh Lan Nhược và Vệ Dã gặp nhau trong phòng bếp.
Kiều Viêm lại không vì Cố Văn Uyên cợt nhả mà đánh hắn ta một trận như bọn họ nghĩ, ngược lại rất có “kiên nhẫn” xem Cố Nhị “giả vờ”.
“Đại Kiều, nếu ngươi nguyện ý đi theo ta, ta sẽ nói với Đường thúc phụ, nhất định thúc ấy sẽ đồng ý cho ngươi đến bên cạnh ta, chút mặt mũi này ta vẫn có.”
Cố Văn Uyên nói rất chân thành, miệng khô lưỡi khô, đầy tình tứ.
Kiều Viêm chỉ lạnh lùng nhìn hắn ta, không hề che giấu sự thiếu kiên nhẫn và chán ghét của mình.
Cố Văn Uyên lại không chút để bụng, chỉ nhìn gương mặt tuấn nhã tinh xảo của hắn, chân thành nói: “Ta cũng trân trọng nhân tài…”
“Nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, ngươi chỉ muốn ngủ với ta.” Kiều Viêm ngồi trên ghế, chân dài co lên, khoanh tay trước ngực, bất thình lình nói với biểu cảm khinh miệt.
Cố Văn Uyên: “…”
Cái này… Như vậy… Thẳng thắn như vậy sao?
Cố Văn Uyên cứng đờ, đời này uy hiếp dụ dỗ, gây họa cho không ít nam tử tuấn mỹ xinh đẹp nhưng không có một người nào “ngay thẳng” như Kiều Viêm.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!