Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Minh Lan Nhược - FULL

Đường gia có dư tiền có nhân lực để thúc giục mười dặm rừng đào, nạn dân ở khu dân nghèo đầu đường đổi con cho nhau ăn, còn có những nạn dân không biết mất tích ở nơi nào…
Nói bọn họ là súc sinh, là sỉ nhục súc sinh.
Bọn họ dùng chậu than thúc giục mười dặm rừng đào cùng những kỳ hoa dị thảo này, thúc giục các loại cây cối sinh trưởng, cũng không chỉ là để thể hiện sự giàu có và uy nghiêm.” Kiều Viêm bỗng nhiên mở miệng.
Minh Lan Nhược hơi tò mò: “Vậy tại sao?”
Kiều Viêm đưa tay, ngón tay dài bóp lại, thần sắc tự nhiên khó lường: “Giáp Ất Bính Đinh Mậu, Kỷ Canh Tân Nhâm Quý, Thiên Can tổng cộng hơn mười, có vị âm dương, số ít tức là dương, âm phương tại ngẫu vị, phát binh chinh chiến An Bang quốc kiến kỳ môn, cầu tài định thân kiến độn giáp.”
Minh Lan Nhược hơi sững sờ, chỉ cảm thấy người trước mặt mình có cảm giác như phương sĩ thần bí.
“””Thiên Tuế gia mỗi ngày lăn lộn tu đạo luyện đan với đám đạo sĩ kia, cho nên các ngươi suốt ngày lẩm bẩm phải không? Đang nói gì vậy?””

Thượng Quan Hoành Nghiệp nghe không hiểu, mặt đã không còn kiên nhẫn liếc hắn.
Kiều Viêm lạnh nhạt nói: “Ý tại hạ là, toàn bộ hòn đảo này là trận pháp Kỳ Môn Độn Giáp, hoa và cây cảnh trên hòn đảo được bố trí theo Kỳ Môn Độn Giáp, thậm chí vị trí dòng nước trong hồ cũng là một phần của trận pháp.”
Nói xong, hắn ta quét mắt nhìn Tần vương một cái: “Nếu như không phải có người mở sinh môn, để cho chúng ta tiến vào, như Tần vương không hiểu gì mà tư xông vào, chỉ sợ rơi vào tử môn sẽ phải chết.”
Thượng Quan Hoành Nghiệp bị châm chọc là không có kiến thức, sắc mặt hơi khó coi: “Ngươi…”
“Kỳ Môn Độn Giáp? Nói cách khác bọn họ dùng chậu than thúc đẩy hoa và cây cảnh, là để khởi động trận pháp?” Minh Lan Nhược nghe vậy, ấn đường nhíu chặt.
Nàng thật không ngờ trong Đường phủ lại có nhân vật lợi hại hiểu được cơ mưu trận pháp như vậy!
Khó trách, hòn đảo này thoạt nhìn khắp nơi phòng vệ đầy sơ hở nhưng thật ra là khắp nơi là cơ mưu!
Thượng Quan Hoành Nghiệp tỉnh táo lại: “Cho nên, kế hoạch lúc trước của ta và ngươi chỉ sợ phải thay đổi, nếu như nơi này chồng chất cơ mưu, một khi người của chúng ta ở trên đảo tìm hiểu tình huống thì sẽ rơi vào mê trận, chẳng những sẽ gặp phải nguy hiểm, còn có thể kinh động nhân mã Đường tri phủ!”
Nếu như việc Minh Quốc Công mất tích có liên quan đến Đường tri phủ, mà Đường tri phủ lại cấu kết với Thái tử, như vậy một khi trở mặt, Đường tri phủ nhất định sẽ ra sức ra tay với bọn họ!
Minh Lan Nhược suy nghĩ một chút: “Hôm nay có vô số khách mừng thọ, bọn họ nhất định sẽ đóng rất nhiều trận pháp trên đảo, tránh cho khách khứa rơi vào cạm bẫy, cho nên người của chúng ta phải cẩn thận một chút, chưa chắc không thể đi tìm hiểu tin tức!”
Kiều Viêm bình tĩnh bổ sung một câu: “Thuộc hạ sẽ bảo vệ tiểu nương nương, ngài không cần lo lắng, ta hơi hiểu về Kỳ Môn Độn Giáp, tuy rằng trận pháp trên đảo này quỷ bí nhưng chỉ cần tìm được mắt trận là có thể phá trận. Hơn nữa tìm được cửa sinh cũng có thể xông ra ngoài.”
Thượng Quan Hoành Nghiệp nghe vậy, nhìn Minh Lan Nhược đang nhìn Kiều Viêm, hắn ta không kìm được hừ lạnh một tiếng: “Đúng vậy, ngươi cũng rất bản lĩnh, chỉ mong một lát đi tra xét tin tức, ngươi đừng khinh địch chết trong trận pháp!”
Dứt lời, hắn ta tức giận phất tay áo đi trước.
Trong mắt Minh Lan Nhược lóe lên ánh sáng, nhìn nam nhân cao lớn tu luyện bên cạnh, không kìm được thấp giọng hỏi: “Còn có gì mà ngài không biết không, ngài có thể xem bói không?”
Bây giờ ngẫm lại, lúc trước Thương Kiều dẫn nàng đi chợ hoa, ăn mặc như đạo sĩ, không hề lạc quẻ, ít nhiều có thể là bởi vì hắn quả thật hiểu nghề!
Nàng nhớ rõ trong phòng Thương Kiều, có rất nhiều giá sách, trong đó có một cái tủ rất lớn, bên trong là Kỳ Môn Độn Giáp, ngũ hành bát quái, mệnh lý… cùng sách liên quan đến luyện đan tu đạo.
Lúc ấy nàng chỉ cho rằng hắn vì lấy lòng Hoàng đế mới học chút tu đạo gì đó.
Hôm nay xem ra, căn bản là chính hắn vẫn dốc lòng học tập và chuẩn bị khởi sự tạo phản sở dụng, nếu không làm sao lại học thứ có tương quan với quân sự.
Kiều Viêm nhìn nàng, khẽ mỉm cười: “Thứ thuộc hạ không biết nhiều, ví dụ như đối thực, chính là mới nhập môn, kính xin tiểu nương nương chỉ giáo nhiều hơn.”
Minh Lan Nhược: “…”
Nàng thật sự không cần thiết phải hỏi hắn!

Đoàn người tiến vào sâu trong rừng đào.
Đột nhiên nghe thấy tiếng nhạc vang lên, một chuỗi âm thanh gấp rút chói tai của dây đàn lớn giống như mưa nặng hạt, tiếng dây đàn nhỏ giống như lời thì thầm, tiếng đàn tỳ bà giống như những viên ngọc lớn nhỏ rơi trên khay ngọc.
Trong làn mưa hoa đào bay đầy trời, một bóng người màu xanh nước biển nhẹ nhàng từ trên trời bay thấp xuống, tay áo màu xanh vung lên.
Mỹ nhân ấy giống như tiên nữ hoa đào hạ xuống đất, hát hay múa giỏi.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người không khỏi nhìn đến ngây ngẩn, vốn dĩ đã là mỹ nhân, dưới cảnh tượng này càng khiến lòng người mê đắm.
Minh Lan Nhược nhìn thoáng qua, đôi mắt to thanh tú cong lên, ôi, vị tiên nữ hoa đào này không phải là nhị tiểu thư Đường gia, Đường Bích Quân sao?
Nàng ta đã mất đi một tai nên phải chải kiểu tóc không lộ tai, tóc dài xoã xuống, dùng trâm vàng tạo kiểu độc đáo che đi lỗ tai.
Lại xinh đẹp theo kiểu đặc biệt.
“Minh Lan Nhược dứt khoát mỉm cười thu tay áo thưởng thức điệu múa.

Có người tình nguyện làm vũ cơ hiến điệu múa đẹp mắt, cũng không có gì không tốt.
“Nữ nhân này rốt cuộc đang nhảy múa cái gì vậy? Nàng ta là khỉ hay sao mà lại nhảy từ trên cây xuống?” Một giọng nam nhân làm mất hứng vang lên.
“Thượng Quan Hoành Nghiệp nhíu mày, loại nữ nhân lấy lòng, mời gọi ân sủng này, cả đời hắn ta đã nhìn tới chai mắt ở trong cung rồi.

Nhị tiểu thư có địa vị nhất trong Đường gia, Đường Bích Quân lại là khỉ sao?
Mọi người suýt chút nữa bật cười thành tiếng nhưng lại không dám cười, biểu cảm đã thay đổi, có hơi lúng túng, thái độ của Đường phu nhân Nguyễn thị kia cũng không được tốt lắm.
Bà ta miễn cưỡng cười nói: “Điện hạ, đây là nhị nữ nhi Bích Quân của ta, ngài đã quen biết rồi, hôm nay con bé biểu diễn điệu múa này là để dâng lên ngài, hy vọng ngài đại nhân có lòng bao dung.”
Thượng Quan Hoành Nghiệp vừa định khinh thường tỏ ý mình không thèm, Minh Lan Nhược đã vội vàng kéo cánh tay hắn ta, mỉm cười nói: “Vương gia xuất thân từ quân đội, là người thẳng thắn, hắn thích múa đao múa thương nhưng tâm ý của Đường nhị tiểu thư, vương gia hiểu rõ.”
Biểu cảm của đám người Nguyễn thị mới hơi tốt hơn một chút.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!