Hầu Quang Vũ đang ôm hai cô gái gọi tìm hoan mua vui, tôi bất động thanh sắc đặt rượu lên bàn, sau đó buông nhẹ tay, bình rượu trượt tay, rượu vang đỏ tươi lập tức phun tung tóe, vẩy lên toàn thân Hầu Quang Vũ.
Hầu Quang Vũ lập tức nhảy lên, tôi vội vàng lấy ra khăn tay, lo lắng nói: “Xin lỗi, xin lỗi, để tôi giúp ngài lau sạch.”
Hầu Quang Vũ đang muốn chửi ầm lên, bỗng nhiên thấy mặt của tôi thì cơn tức giận thoáng cái không còn, hắn ta dùng một tay bắt lấy tay của tôi, nói: “Cô em này nhìn thấy lạ mắt nhỉ”
Tôi miễn cưỡng lộ ra một nụ cười, muốn rút tay về, nhưng lại bị hắn ta nằm chặt vô cùng. “Tôi là người mới đến.”
Hầu Quang Vũ trên dưới đánh giá tôi, ánh mắt đó khiến tôi rất không thoải mái: “Người mới à?
Làm một nhân viên phục vụ đưa rượu? Thật là phung phí của trời, em xem đi, khuôn mặt xinh đẹp như vậy, làn da mịn màng như thế, còn có ngực này, eo này, chân này, cả căn phòng này không có ai so sánh được với em. Em tên gì?”
“Tiêu… Tiêu My.” Tôi tùy tiện nói ra một cái tên.
“Tiêu My? Tên này đặt không hay chút nào, em phải là cực xinh đẹp mới đúng, cũng xem như người giống như tên. Hầu Quang Vũ cười nói.
Tôi đầu đầy vạch đen, chuyển hướng đề tài: “Thưa anh, quần áo này của anh đã bị làm ướt, nếu không thì anh cởi ra để tôi sấy khô cho anh?”
Hầu Quang Vũ ái muội cười hai tiếng: “Thế nào, em muốn anh cởi quần áo sao? Có thể thì đúng là có thể, nhưng mà em cũng phải cởi một lớp quần áo cơ
Tôi rất tự nhiên cởi ra áo khoác, dù sao bên trong còn có áo sơ mi.
“Như vậy xem ra dáng người càng đẹp hơn. Hắn ta thưởng thức nói: “Tốt, tôi cũng cho em xem dáng người của tôi.”
Nói xong, hắn ta cởi áo Armani ngắn tay đang mặc trên người hằn ta xuống, tôi liếc mắt nhìn, trong túi áo sơ mi có khí vàng, xem ra bùa hộ mệnh ở trong túi áo.
Tôi nhặt áo lên, nói: “Thưa anh, xin anh đợi một lát, để tôi đi sấy khô áo cho anh.” Nói xong thì đi ra ngoài, nhưng lại bị Hầu Quang Vũ bắt lại: “Đừng vội vàng đi như vậy chứ, đến, uống với tôi hai ly
Hắn ta rót một li rượu vang đỏ, cứng rắn đưa cho tôi, có tư thế nếu tôi không uống thì không cho tôi đi.
Tôi cắn chặt răng, chỉ có thể tiếp nhận, bất chấp khó khăn một ngụm nuốt xuống.
Hầu Quang Vũ ha hả cười to, vỗ tay nói: “Thật sự là nữ trung hào kiệt, đi thôi, nhanh lấy quần áo sấy khô xong qua đây
Tôi nhẹ nhàng thở ra, lập tức xoay người rời đi, nói với ma nữ: “Được rồi, đến lượt em lên sân khấu rồi đó.”
Ma nữ gật đầu, bay vào phòng riêng.
Mấy con xúc xắc đó, đã nhảo thành một đoàn, một tên đàn em đi theo đã thấm say, thấy có một cô gái từ bên ngoài đi vào thì cười hì hì đi qua: “Em gái, đến đến, uống cùng bọn anh.
Ma nữ nghiêng đầu liếc mắt nhìn anh ta, đúng lúc lộ ra nửa bên đầu bị đâm nát bấy, tên lâu la đó sững sờ một giây, sau đó “A!” lên một tiếng đầy kinh hãi.
Hầu Quang Vũ vốn dĩ đang hỗn loạn sờ loạn trên người một cô gái nhảy, nghe thấy anh ta kêu sợ hãi, bất mãn hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi?”
Bỗng nhiên thấy hoa mắt, người phụ nữ đó vốn dĩ đứng ở cửa, trong phút chốc đã đến trước mặt, dùng một con mắt còn lại ngắc ngứ nhìn thẳng hằn ta.
Hắn ta sửng sốt hai giây, cũng kinh hãi hét lên, nhưng phong cảnh trước mắt lại đột nhiên thay đổi, hắn ta phát hiện bản thân đang ngồi bên trong chiếc xe Lamborghini màu đỏ đó.
Hằn ta hoảng sợ nhìn khắp bốn phía, chiếc xe này rõ ràng vẫn cất giữ trong gara ngầm nhà hắn ta, trước đây hắn ta rất thích nó, nhưng từ sau khi hắn ta lái xe đâm người lần trước, thì hắn ta không bao giờ lái nó nữa.
Hằn ta nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện phong cảnh rất quen thuộc.
Đây không phải là con đường lúc đó hắn ta gây ra tai nạn xe sao?
Hắn ta cũng không chạm vào xe, nhưng xe đang tự chạy, hắn ta bỗng nhiên nhìn thấy trên lối đi bộ đẳng trước có một cô gái, cô gái đó đang suy nghĩ chuyện gì đó, cúi đầu bước đi, xe của hắn ta vừa vặn tông vào trên người cô gái.
Sau khi tông người xong, lúc đó hắn ta cũng rất luống cuống, vốn dĩ muốn phanh xe lại, nhưng không nghĩ đến lại giẫm lên chân ga, xe nghiền qua trên đầu của cô gái, phát ra một tiếng nổ.
Nhưng, cô gái đó lại lung lung lay lay đứng dậy, chậm rãi xoay đầu, dùng não lộ ra ngoài nhìn anh ta: “Là anh đã hại chết tôi!”
Hầu Quang Vũ hoảng sợ tún lấy tóc của mình, không dám nhìn cô ta: “Xin lỗi, xin lỗi, là lỗi của tôi, tôi không nên đã uống rượu còn lái xe, càng không nên trong lúc lái xe còn để phụ nữ dùng miệng cho tôi… Đều là lỗi của tôi, cầu xin cô, tha tha cho tôi đi.”
“Anh đã hại chết tôi, anh ắt sẽ phải trả giá lớn.” Ma nữ từ trên cao nhìn xuống nhìn chòng chọc hắn ta, nói: “Hoặc là bây giờ anh gọi điện thoại tự thú, hoặc là bây giờ tôi trực tiếp tiến anh về Tây Thiên.
“Đừng giết tôi, đừng giết tôi. Hầu Quang Vũ vội vàng xua tay: “Cô thả tôi ra đi, thả tôi ra tôi lập tức gọi điện thoại đầu thú.
Ma nữ lạnh lùng nhìn hắn ta nói: “Điện thoại đang ở trong tay anh.”
Hầu Quang Vũ vừa nhìn, trên ghế lái quả nhiên có một cái di động, là loại khá cổ, nhưng tín hiệu lại rất mạnh. Ma nữ bóp cổ hắn ta: “Nhanh chóng báo cảnh sát tự thú.”
Hầu Quang Vũ liều mạng gật đầu, sau đó cầm lấy điện thoại, quay số gọi điện thoại báo cảnh sát: “Đồng chí cảnh sát, tôi nhận tội, lúc đó là tôi đã tông chết cô gái tên Ngải Thanh An đó, cầu xin các anh, nhanh đến bắt tôi đi. Tôi có chứng cứ, chứng cứ chính là chiếc xe đó, xe đang ở trong gara ngầm nhà tôi.”
Hằn ta báo cáo địa chỉ, sau đó tắt điện thoại, quỳ trên mặt đất nói với ma nữ đó: “Tôi đã báo cảnh sát tự thủ rồi, cầu xin cô, đừng giết tôi, cầu xin cô. “
Ma nữ không nói gì, vẫn luôn lạnh lùng nhìn hắn ta, cho đến nửa tiếng sau, cảnh sát đến, bóng dáng của ma nữ lập tức tan biến không còn chút tung tích, hắn ta cảm thấy hoa mắt, lại quay về trong phòng riêng, mấy tên đàn em và cả gái gọi đã sớm chạy trốn không thấy bóng dáng.
Cảnh sát đi ra hỏi đã xảy ra chuyện gì, Hầu Quang Vũ nói năng lộn xộn, thật vất vả mới đem sự việc nói ra rõ ràng, sắc mặt cảnh sát có chút bất thường, những người này không phải đang ở chỗ này phi bài sao?
Phi bài, chính là hút ma túy, ở trong hội nhà giàu thế hệ thứ hai, thế hệ thứ ba đặc biệt thịnh hành. Thứ đồ chơi này hút quá nhiều, sẽ gây ra ảo giác nghiêm trọng.
“Tóm lại, trước theo tôi về làm điều tra. Nữ cảnh sát còng hai tay Hầu Quang Vũ lại, dẫn hắn ta về đồn công an.
Mà tôi, vừa ra khỏi cửa thì phát hiện có chút không đúng.
Độ cồn của rượu vang đỏ vốn dĩ không cao như vậy, mà tôi, cũng chỉ uống một lỵ, đáng lẽ không thể say, nhưng đầu óc lại không tỉnh táo, cơ thể như nhũn ra, chỗ nào đó trên người cũng có chút ẩm ướt.
Tôi đột nhiên nhớ đến, trong rượu vang đó không phải bỏ thứ gì chứ?
Tôi đã nghe người ta nói, buổi tối ở những nơi thế này có rất nhiều người bỏ thuốc vào rượu của các cô gái, mê hoặc để dẫn đi làm nhục.
Chẳng lẽ tôi cũng đã trúng chiều rồi sao?
Hai chân tôi như nhữn ra, đỡ vách tường nghiêng ngả lảo đảo đi ra ngoài vài bước, cảm thấy cơ thể nóng nực vô cùng, nhịn không nổi cởi áo khoác ra, chỉ còn lại một cái áo hai dây màu đen và quần bảy tắc bó sát màu đen.
Tôi cũng không biết mình đã đi đi bao xa, đi đến chỗ nào, cảm thấy cách bài trí trang hoàng xung quang càng thêm xa hoa.
Tôi mơ mơ màng màng giống như đã đâm vào người nào đó, người đó đỡ lấy tôi, hình như hỏi tôi gì đó, trong tại tôi rung lên ong ong, hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngã vào trên người anh ta, hôn mê bất tỉnh.
Không biết hôn mê bao lâu, lúc tôi tỉnh dậy, phát hiện mình nằm trên một chiếc giường lớn mềm mại, đầu đau giống như sắp nứt ra đến nơi.
Ấn ấn huyệt thái dương, tôi đột nhiên nhớ tới chuyện trước khi xảy ra, sợ đến nỗi sắc mặt biển đổi, cúi đầu nhìn thấy, áo quần mặc chỉnh tề, chưa bị cởi ra, nơi nào đó cũng không có cảm giác khác thường, mới thở phào nhẹ nhõm.
“Yên tâm đi, tôi không có hứng thủ đối với người phụ nữ bị bỏ thuốc.” Một giọng nam vang lên.
Tôi hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn lên, trên số phát đối diện có một người đàn ông đang ngồi, lớn lên rất đẹp trai, vóc dáng cũng không tệ, trên người mặc một bộ âu phục màu đỏ nhạt, dáng vẻ rất nhàn nhã.