Chương 666
Cả hai người thân thể toàn là máu, xem ra đúng là họ đã dùng hết sức lực để phá vỡ không gian ma quỷ của hồn ma họ Đoàn đó. Nhóm người tu hành đi theo phía sau chạy đến, nhìn thấy trước mặt toàn là vết thương, đều có chút ngẩn người.
Cao Thanh Hoàng nhíu mày nói: “Khương Lăng, Quỷ Vương kia đâu rồi?”
“Đã bị Đại sư Tín Thiện thu phục rồi.” Tôi nói.
Cao Thanh Hoàng liếc mắt nhìn Đại sư Tín Thiện một cái, hai tay chắp trước ngực rồi chào. “Anh Năm!” Các thành viên trong nhà họ Diệp nhào tới chỗ cái đầu bị ăn sạch não kia mà gào khóc, mà Hoắc Khương Đạt cũng ôm lấy đầu của cấp dưới, vẻ mặt vô cùng đau khổ.
Một người trẻ tuổi của nhà họ Diệp đứng lên, hai mắt đỏ ngầu, chỉ vào Đại sư Tín Thiện, nói: “Ông lợi hại như thế thì vì sao ông không xuất hiện sớm một chút? Hiện giờ cột trụ không gian cũng đã bị phá huỷ rồi, người cũng đã chết, ông lại đến đây để làm gì chứ?”
“Dục Viễn, bình tĩnh một chút.” Chú ba nhà họ Diệp vội vàng đi lại giữ chặt anh ta lại.
“Chú ba, làm sao con có thể bình tĩnh được? Người chết chính là bố của con đấy.” Người thanh niên trẻ tuổi ôm đầu, gào khóc.
Đại sư Tín Thiện vẫn không nói lại, chờ cho anh ta chỉ trích xong mới cúi đầu thở dài nói: “Tôi… Đến chậm, ý trời đã muốn như vậy rồi thì không ai có thể thay đổi được.”
Ông ấy quay đầu nhìn về phía tôi nói: “Bần tăng đã tu hành nhiều năm, cũng đã từng soi được thiên cơ, việc cứu vớt cơ duyên phàm trần đều nằm trên người của nữ thí chủ.”
Tôi gật đầu nói: “Thầy cứ yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Người thanh niên trẻ tuổi kia lại chạy lại, ngăn cản đại sư Tín Thiện nói: “Đại sư Tín Thiện, ông hãy giao tất cả ba con quỷ cho tôi đi, tôi sẽ đi báo thù cho bố của mình.”