Chương 455
“Đừng có gọi tôi như vậy, tôi và nhà họ Trần các người không có thân thiết như vậy đâu.” Tôi không hề khách khí giơ dao găm lên, bên dưới chuôi đao của dao găm có một chữ “Khương”.
“Cây dao găm này là đồ vật của nhà họ Khương chúng tôi.” Tôi lạnh mặt nhìn ông ta: “Xem ra năm đó, lúc gia chủ nhà họ Trần các người bỏ rơi vợ con, còn lấy đi không ít bảo bối từ nhà vợ đấy nhỉ?”
Trên mặt Trần Tâm Lăng lập tức nhịn không được nói: “Lăng… Cô Khương, lời như này không thể nói lung tung. Thanh dao găm linh năng này, nói không chừng là bà nội của cô đưa cho gia chủ tôi.”
“Ngay cả vợ mình còn không cần, sao đồ vật của vợ còn giữ lại, còn dám lấy đi để tặng người khác, được lắm, hay cho cái danh gia chủ nhà họ Trần cao quý sang trọng.” Tôi vỗ tay cười nói.
Trần Tâm Lăng hít sâu một hơi, đè xuống sự phẫn nộ trong lòng mình, cố gắng hiền lành nói: “Khương Lăng, bây giờ chỉ cần cô nguyện ý trở lại nhà họ Trần, cô chính là cháu gái của gia chủ, thuộc dòng chính của nhà họ Trần, đối với tương lai của cô mà nói thì chuyện này đem lại lợi ích rất lớn. Nếu như cô muốn gả vào nhà họ Chu, thì đó chính là việc mai mối của hai nhà Chu Trần, cô gả tới đây cũng được nở mày nở mặt..”
Chu Nguyên Hạo trầm giọng nói: “Cô ấy muốn nở mày nở mặt ở nhà họ Chu, tự nhiên có tôi cho cô ấy là được, không cần người ngoài nhiều lời làm gì.”
Dao găm kia, tôi ném vào dưới chân của Trần Gia Hành, một câu hai nghĩa nói: “Nếu đồ vật đã ra khỏi nhà chúng tôi, tôi cũng khinh thường lấy lại, anh cầm đi, mỗi lần dùng anh cũng thử nghĩ tới một chút, đồ vật này chính là đồ của nhà họ Khương chúng tôi.”
Trần Gia Hành nổi trận lôi đình: “Khương Lăng, chúng ta cứ đợi đấy mà xem!”
Vừa về tới phòng, nước mắt của tôi đã không tự chủ lăn xuống, Chu Nguyên Hạo lấy một cái khăn tơ tằm ra, nhẹ nhàng thay tôi lau nước mắt lăn dài trên mặt: “Khương Lăng, nếu như em đồng ý, cho anh thời gian một năm, trong một năm này, anh sẽ để nhà họ Trần biến mất hoàn toàn khỏi Hoa Quốc.”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh, nét mặt của anh vô cùng chăm chú và kiên định, tôi biết, đây không phải là khoác lác, mà anh nói được thì sẽ làm được.
“Không cần.” Tôi hạ giọng thở dài nói: “Em chỉ cần cả đời này không cần qua lại với nhà họ Trần họ là được.”
“Được.” Chu Nguyên Hạo nói: “Anh sẽ bảo vệ em.”
Tôi đưa hai tay thả vào trước mặt của anh: “Trước tiên anh mở xiềng xích giúp em trước đi, chính em sẽ tự mình bảo vệ mình.”
Chu Nguyên Hạo im lặng không nói, đột nhiên tôi cảm giác rất khó chịu, coi như anh có thật sự thích tôi, cũng chỉ là lòng tham chiếm hữu mà thôi.
“Em muốn ở một mình.” Tôi cảm thấy rất mệt mỏi, Chu Nguyên Hạo ôm lấy bờ vai của tôi, nói: “Anh dẫn em về biệt thự, nghỉ ngơi thật tốt đi.”
Tôi ngồi ở trong phòng ngủ của biệt thự, nhìn bốn phía, đột nhiên cảm giác được, nơi này giống như một lồng chim sơn son thếp vàng, mà Chu Nguyên Hạo là muốn coi tôi như chim hoàng yến giam ở chỗ này.
Cho dù anh làm như vậy là muốn tôi hồi tâm chuyển ý, nhưng không nghĩ tới, điều này chỉ càng đẩy tôi đi xa hơn thôi.
Dưới sự dẫn dắt của anh, nhà họ Chu có biểu hiện phát triển tăng trưởng trở lại, khoảng thời gian này Chu Nguyên Hạo vô cùng bận.
Anh là một quỷ hồn, tự nhiên sẽ không tiện ra mặt, bởi vậy người luôn ở bên ngoài xử lý mọi chuyện luôn là chú Trịnh và thím hai nhà họ Chu xử lý, còn anh thì luôn ở dinh thự nhà họ Chu, lập kế hoạch ở phía sau màn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!