Chương 331
“Cho dù em đọc sách, cũng không đạt được điểm trọn vẹn!” Lý Quý Hoa lạnh lùng nói, “Những học sinh học trường nghệ thuật các cô không phải tôi không biết, chỉ có thành tích không tốt mới học nghệ thuật, nếu như cô thật sự là thiên tài, đã sớm học Thanh Hoa Bắc Đại, còn có thể ở đây sao?”
Lời này như chọc vào bom, sắc mặt Tống Anh và Lâm Khả Khanh lập tức thay đổi, tính tình mạnh bạo của Tống Anh, tự nhiên khó chịu, cao giọng nói: “Cô Lý, lời này của cô có thể không đúng rồi, học viện Mỹ thuật chúng em tuyển sinh, thành tích của môn văn hóa cũng không coi là kém đâu, hồi đó em chính là đứng hạng top.”
Lý Quý Hoa lạnh lùng nhìn nhìn cô ta, nói: “Em là Tống Anh phải không? Nhìn xem thành tích của học kỳ này của em, vừa mới đạt tiêu chuẩn, thành tích bài chuyên ngành của em, cũng hỏng bét, lúc thi đại học, hay là gian lận phải không.”
Tống Anh giận dữ, đang muốn nói, tôi duỗi tay ngăn cản cô ta, nói: “Cô Lý, cái khác không nói nhiều, cô nói em gian lận, mời lấy ra chứng cứ đi.”
“Em còn muốn chứng cứ?” Lý Quý Hoa hừ lạnh, đặt phiếu điểm trên bàn, “Thành tích của em chính là chứng cứ.”
Tôi hít sâu một hơi, nói: “Trường thi có cameras, em có gian lận hay không, nhìn camera chẳng phải tất cả đều rõ ràng sao?”
Lý Quý Hoa sửng sốt một chút, tựa hồ mới nhớ tới có camera, bởi vì năm trước có không ít người gian lận, cho nên năm nay trang bị camera ở phòng học.
Bà ta hít sâu một hơi, nói: “Cho dù camera không có quay được, cũng không thể cho thấy em không gian lận, như vậy đi, tôi sẽ thương lượng với lãnh đạo trường một chút, rồi quyết định xử lý chuyện này như thế nào. Chuyện học bổng, trước tiên dừng lại đã.”
Trường học chúng tôi có quy định, ba học sinh đứng đầu lớp đều có học bổng, với thành tích của tôi, khẳng định là đứng đầu, học bổng cho hạng nhất là ba nghìn.
“Không cần chờ.” Tôi lạnh giọng nói, “Em tự mình đi tìm hiệu trưởng, nếu các người cho rằng em gian lận, có thể lấy bài thi tới,để em làm lại trước mặt các cô, làm lại bài kiểm tra lần nữa.”
Nói xong, tôi xoay người đi ra ngoài.
Lý Quý Hoa hoàn toàn ngây ngẩn cả người, bà ta không ngờ rằng tôi lại có thể cứng rắn như vậy, trước kia học sinh của bà ta ở trước mặt bà ta đều thật sự sợ, vốn dĩ cho rằng tôi cũng sẽ nhẫn nhục chịu đựng, không ngờ rằng tôi lại không để mình bị đẩy vòng vòng.
Bà ta cười lạnh một tiếng: “Em cho rằng em muốn gặp lãnh đạo là có thể gặp được? Được, em đi đi, để xem đến lúc đó là em bất lợi, hay là tôi bất lợi.”
Tôi căn bản không quan tâm đến bà ta, hai người Tống Anh đuổi theo, nói: “Khương Lăng, chúng em đi với chị.”
Tôi nói: “Chuyện này dù sao cũng là đắc tội với người, hai em vẫn nên không cần cuốn vào thì tốt hơn.”
Tống Anh nổi giận: “Chị coi chúng em là cái gì? Chị giúp chúng em nhiều lần như vậy, lần này chị bị vu hãm, nếu như chúng em lâm trận bỏ chạy, chúng em còn là người sao?”
Lâm Khả Khanh cũng gật gật đầu, nói: “Có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.”
Tôi có chút cảm động: “Cảm ơn các em.”
“Nói cảm ơn cái gì, đi, đi tìm hiệu trưởng nói rõ lí lẽ đi.”
Ba người chúng tôi trực tiếp đi vào văn phòng hiệu trưởng, văn phòng này chia làm phòng trong cùng gian ngoài, gian ngoài là thư ký của hiệu trưởng ngồi.
Sau khi Chu hiệu trưởng chết, hiệu trưởng họ Đồng mới tới, tôi bước lên nói: “Xin hỏi, hiệu trưởng Đồng có ở đây không?”
Nữ thư ký xinh đẹp đang dùng di động chơi game, cô ta ngẩng đầu nhìn chúng tôi liếc mắt một cái, nói: “Có hẹn trước không?”
“Không có.”
“Không có? Không có vậy cô còn tới làm gì?” Nữ thư ký liếc tôi một cái, “Cô cho rằng hiệu trưởng là người tùy tiện có thể thấy?”
Đúng lúc này, Lý Quý Hoa cũng đi đến, nữ thư ký vừa thấy bà ta, lập tức đứng lên, gương mặt tươi cười đón chào: “Cô Lý, cô tới tìm hiệu trưởng sao.”
Vừa thấy dáng vẻ nịnh nọt của bà ta, tôi đã biết, Lý Quý Hoa này, khẳng định là thân thích của hiệu trưởng Đồng.
Lý Quý Hoa đắc ý liếc mắt nhìn tôi một cái, nói: “Tiểu Trương à, anh rể của tôi có ở đây không?”
“Có, có, xin mời cô.” Nữ thư ký cười mở cửa.