Chương 140: Chân tướng của kẻ giật dây đằng sau
Bà nội nói rằng dòng máu đang chảy trong người của chúng tôi được thừa hưởng tư chất tự nhiên của tổ tiên để lại, đó là có khả năng nối liền cõi âm và cõi dương.
Do đó, cơ thể của chúng tôi vốn dĩ chính là một con đường nối liền âm và dương.
Tuy nhiên, để mở ra con đường này, chúng tôi phải chấp nhận rủi ro vô cùng khủng khiếp, chúng tôi rất có thể bị hút vào địa ngục và sẽ vĩnh viễn không thể đầu thai được nữa.
Nếu như không phải là vì không còn cách nào khác, thì tôi cũng không muốn phải làm như thế này. Nhưng cái tên An Kiến Quốc này quá nguy hiểm, một khi anh ta trở thành ma nhiếp thanh thì cả Hà Thành này sẽ biến thành địa ngục trần gian.
Tuy rằng tôi tình nguyện hi sinh bản thân để cứu lấy người khác, nhưng tôi biết tôi làm thế này sẽ có người chửi tôi ngu xuẩn hoặc mắng tôi đần độn. Đối với tôi, Hà Thành là quê nhà của tôi, vì thế tôi không thể giương mắt nhìn mười mấy triệu người ở nơi đây phải sống khổ cực trong cảnh địa ngục.
Hơn nữa, chưa chắc gì tôi sẽ chết mà.
“Bà nội ơi, cháu xin bà, bà hãy phù hộ cho cháu nhé.” Tôi thì thầm khấn cầu, rồi lấy ra một tấm thẻ màu đen từ trong ba lô của mình.