Chương 119: Trao đổi phụ nữ
Chẳng lẽ chồng cô ta gọi thức ăn khuya hay sao? Không đúng, bọn họ mới đi ăn từ nhà hàng về, không thể nào lại đói nhanh như thế?
“Chồng ơi?” Cô gái gọi: “Bên ngoài có tiếng gì vậy? Trong phim hả?”
Không có ai trả lời, tiếng nhai xương càng lúc càng lớn, còn rất dùng lực, rộp rộp vang lên, cắn nát xương.
Trong lòng cô gái hơi hồi hộp, bỗng nhiên sợ hãi, sống lưng trở nên ớn lạnh.
“Chồng à, đừng đùa em nữa mà.” Sắc mặt cô gái trở nên không ổn: “Chồng biết gan em nhỏ lắm mà.”
Vẫn không có ai đáp lại.
Cô gái hơi do dự, rồi lấy hết can đảm mở hé cửa phòng tắm, nhìn quanh bốn phía thấy một người xa lạ ngồi xổm cạnh giường, lưng giáp với mình, đầu cúi xuống tựa như đang nhai cái gì đó.
Cô ta hé cửa thêm một chút đã nhìn thấy rõ cảnh này, thiếu chút nữa dọa cô gái hét thành tiếng.
Bọn họ mới mây mưa trên giường cưới, giờ máu me lênh láng, anh chồng đẹp trai của cô gái chỉ còn lại cái đầu, mắt trợn trừng, khuôn mặt dữ tợn, giống như nhìn thấy mười tám tầng địa ngục vậy.
Người lạ kia nhai xong khúc xương trong tay, tiếp tục nâng cánh tay, cầm lấy đầu chồng cô ta trên giường, sau đó há to miệng, nhắm vào hai má anh, cắn nuốt rộp roạp.
Rốt cuộc cô gái cũng vượt quá giới hạn chịu đựng, phát ra tiếng hét vô cùng thê lương.
Người đó chợt dừng lại, vứt cái đầu đã ăn một nửa đi, xoay người nhào tới cô gái như mãnh thú.
May mà cô ta phản ứng nhanh, lập tức đóng cửa phòng tắm lại, người đó chỉ kịp đâm sầm vào cánh cửa, cả người bị văng ra.
Trong phòng tắm không có cửa sổ, không thoát được, cô gái hoảng sợ tay chân luống cuống. Cô ta đột nhiên nhớ ra, nơi này và khoang sát vách chỉ cách nhau một bức tường, bọn họ có thể nghe được tiếng kêu cứu của mình.
“Cứu với, cứu tôi với!” Cô gái giọng hét thật to, van xin người trong khoang sát vách có thể nghe thấy.
Rầm!
Tiếng vang rất lớn, cửa phòng tắm đã bị phá mở.
Cô gái sợ sệt quay đầu, biểu cảm kinh khủng cực độ, nép sát vào tường, tròng mắt như muốn rơi khỏi hốc mắt.
“A a a!”
Mười phút sau, một người phụ nữ trung niên dẫn phục vụ đi về phía này.
“Tôi đã nói với cậu, tôi thật sự đã nghe thấy tiếng hét chói tai, còn có cả tiếng đập tường nữa, có khi nào đã xảy ra chuyện gì không?” Người phụ nữ trung niên mặc áo tắm, liên tục lải nhải nói: “Ở phòng 3013 là một đôi vợ chồng mới cưới, hôm nay tôi vừa nói đôi ba câu với bọn họ đấy.”
Phục vụ mang nụ cười chuyên nghiệp, nói: “Bà đừng gấp, có thể là vợ chồng họ đánh nhau, chắc chắn không xảy ra chuyện lớn đâu ạ.”
Hai người đến trước phòng 3013, phục vụ gõ cửa rất lâu nhưng không có tiếng đáp trả, rồi lấy chìa khóa dự bị tra vào ổ, mở cửa phòng.
Trong phòng trống không, một bóng người cũng không có.
Ngoại trừ không thấy người, hết thảy đều rất bình thường, không có máu, không có xương, cửa phòng tắm vẫn còn nguyên vẹn, ga giường hơi lộn xộn, đồ cá nhân của hai vợ chồng nằm trên giường, hành lý các thứ nằm nguyên đó.
Người phụ nữ trung niên không yên lòng, chạy đến nhìn phòng tắm, trong phòng tắm có vết nước nhưng lại không một bóng người.
Phục vụ cười nói: “Thưa bà, bà xem, không có chuyện gì cả. Chắc là khách phòng này đã đi dự tiệc, hoặc đi rạp phim xem phim, đêm nay đang chiếu phim bom tấn Mỹ đấy ạ.”
Người phụ nữ trung niên gãi đầu, thắc mắc nói: “Chẳng lẽ tôi thật sự nghe nhầm hay sao?”
Phục vụ đưa người phụ nữ trung niên ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Không ai phát hiện, trên sàn cạnh giường còn sót lại giọt máu, rất nhanh chóng, giọt máu bị sàn nhà hút khô rồi biến mất.
Buổi tiệc kéo dài đến khuya, tôi cực kỳ không thích loại tiệc này, giữa buổi tôi đã kéo Chu Nguyên Hạo đi dọc khoang tàu đến phòng chiếu phim xem phim.
Đó là bộ phim điện ảnh đang hot “Chiến cảnh X”.
Thực ra đối với tôi mà nói, xem phim gì không quan trọng, chủ yếu là xem cùng ai thôi.
Xem phim xong, chúng tôi trở về phòng VIP, ánh trăng rọi sáng đại dương bao la, tôi nằm trên sô pha, ườn người dưới ánh trăng.
Vào khuya, thể chất của tôi thuần âm, những khi được ánh trăng chiếu vào người, tôi cảm thấy cực kỳ dễ chịu.
Bỗng nhiên, tôi cảm nhận được ánh mắt, ngẩng đầu nhìn lên, đối diện có người đầy hứng thú nhìn tôi.
Người kia chính là Triệu Thời Tuấn.
Tôi giữ lễ gật đầu với anh ta, nhắm mắt tiếp tục tận hưởng ánh trăng. Không bao lâu, tiếng gõ cửa vang lên, tôi mở cửa ra xem, lại là Triệu Thời Tuấn, trong ngực anh ta còn một ôm thiếu nữ xinh đẹp, nhìn qua chắc dưới hai mươi tuổi.
“Anh Triệu, trễ như vậy rồi, anh có chuyện gì không?” Tôi hỏi.
Triệu Thời Tuấn nhìn tôi cười, nói: “Cậu Chu có ở đây không? Tôi tìm cậu ta có chút việc ấy mà.”
Chu Nguyên Hạo mặc áo ngủ đi ra, hơi lạnh nhạt: “Anh Triệu muốn làm gì?”
Triệu Thời Tuấn nâng cằm thiếu nữ lên, cho cô ta đối diện với Chu Nguyên Hạo: “Cậu cảm thấy cô gái này thế nào?”
Chu Nguyên Hạo lạnh giọng nói: “Cũng được, anh Triệu đã đặc biệt đến đây, chắc hẳn không phải để nói chuyện này chứ?”
Triệu Thời Tuấn cười sâu xa: “Đêm nay, chúng ta trao đổi phụ nữ đi, cậu thấy sao?”
Lời vừa thoát khỏi miệng, sát khí trên người Chu Nguyên Hạo trở nên dày đặc.
Triệu Thời Tuấn không hay biết gì, lại nói tiếp: “Người phụ nữ kia cũng tìm bên ngoài à? Tốn bao nhiêu tiền? Nếu như cậu chán rồi, thì chi bằng cho tôi, loại này tôi rất thích.”
Tôi hơi kinh ngạc, ấn tượng trước đó của tôi đối với anh Triệu tạm được, anh ta có khí chất ưu nhã, tướng mạo đoan trang, nhìn sao cũng không giống người gian xảo.
Đây gọi là biết người biết mặt không biết lòng.
Thấy Chu Nguyên Hạo không nói lời nào, Triệu Thời Tuấn cười nói: “Sao thế? Không nỡ? Chẳng lẽ cậu lại có tình cảm với loại phụ nữ này hay sao? Người anh em à, đừng trách anh đây không nhắc nhở cậu, người xưa có câu, bọn phường chèo con hát, lũ xướng ca vô loài, loại phụ nữ này chỉ để chơi, chứ đừng lãng phí tình cảm lên bọn họ làm gì.”
Lời còn chưa dứt, Chu Nguyên Hạo đã động tay, bóp cổ anh ta, dí anh ta lên tường.
Thiếu nữ kia sợ hãi la lên, nhanh chóng lùi lại, sợ bản thân bị liên lụy.
“Cậu, cậu làm gì thế?” Triệu Thời Tuấn hoảng sợ nói: “Chỉ là phụ nữ thôi mà, nếu cậu không đồng ý thì bỏ đi, động tay động chân làm gì? Triệu Thời Tuấn tôi ở Quỷ Thành là người có máu mặt, đừng tưởng cậu đến từ thủ đô là có thể tung hoành trước mặt tôi!”
Đôi mắt Chu Nguyên Hạo nhìn chăm chăm, ánh mắt sắc lạnh, anh ta tức khắc cảm thấy mặt và cổ đau cực kỳ, không dám nói tiếp.
Giọng điệu Chu Nguyên Hạo rất thoải mái, nhưng sắc mặt lạnh đến dọa người: “Nếu anh dám có ý đồ với cô ấy, tôi sẽ cắt của quý của anh xuống, khiến anh cả đời này không bao giờ được động vào phụ nữ nữa đấy.”
Triệu Thời Tuấn bị khí thế hung ác dọa, hơn nửa ngày không nói thành lời, cuối cùng bị Chu Nguyên Hạo ném xuống sàn, trầm giọng nói: “Biến!”
Thiếu nữ vội vàng đến đỡ anh ta dậy, hai người liêu xiêu chạy đi.
Tôi đóng cửa lại, Chu Nguyên Hạo thình lình ôm lấy tôi từ phía sau, gác cằm lên vai tôi, nói nhỏ: “Người ngấp nghé em càng ngày càng nhiều, tôi lo thật, khi tôi không ở bên, em có thể bị mang đi mất hay không nữa.”
Tôi cười thành tiếng: “Đừng nói giỡn, Triệu Thời Tuấn như vậy, có thể cắp tôi rồi chạy đi hả? Anh xem thử anh ta đâu đẹp bằng anh, dáng người đâu bằng anh, tính nết đâu bằng anh, cái này không tính đi, ngay cả gia thế cũng chẳng bằng anh. Não tôi cũng không bị bại liệt, sao có thể đi theo anh ta được cơ chứ?”
Chu Nguyên Hạo rốt cuộc cũng mỉm cười, tỏ vẻ hài lòng, sau đó bế tôi lên, đi vào phòng tắm.
“Anh muốn làm gì đó?” Tôi hỏi.