Chương 100:
Vì vậy, lại một tuần nữa qua đi, vết thương mà Triệu Dân Thường gây ra cho cô cũng sắp lành, ngày hôm nay cô đã chuẩn bị gói ghém đồ đạc rời khỏi làng Ôn Ôn. Tự nhiên cô lại muốn rời đi cùng Hắc Tiêu.
Hắc Tiêu sau khi biết chuyện cô sắp rời đi, toàn thân dường như đông cứng lại. mặc dù anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý rằng ngày này sớm muộn gì cũng sẽ đến, nhưng đến khi nó thực sự diễn ra anh vẫn không thể chấp nhận được.
Không còn cơ hội đợi đến đêm, nhân lúc mọi người trong thôn vừa ăn trưa xong và đang dọn dẹp, Hắc Tiêu kéo Tuệ Kỳ ra ngoài, hai người cưỡi chung một con ngựa, đi về phía sau núi.
Đã có kinh nghiệm từ hai lần trước, Hắc Tiêu ôm lấy Tuệ Kỳ từ phía sau rồi dùng một chiếc áo choàng lớn che đi hia cơ thể đang chuẩn bị hòa vào nhau thật chặt.
“Hắc Tiêu, như vậy không hay đâu, ban ngày ban mặt…”
Tuệ Kỳ vẫn có chút do dự ko nỡ, xoay người ra bên ngoài.
“Chị, cứ như vậy đi, hãy để tôi được ở bên trong chị như này, chiều tôi sẽ đi, tôi…tôi thật sự ko nỡ để chị rời đi.”
Hắc Tiêu ôm chặt Tuệ Kỳ, đầu gục lên vai cô, hai hàng nước mắt nóng hổi bỗng chảy xuống làn da người phụ nữ ấy.
Tô Tuệ Kỳ không thể không bị Hắc Tiêu làm cho cảm động, ngay cả đang là ban ngày, trên núi có cũng có ít người qua lại, tim cô bỗng yếu mềm, vòng tay vuốt ve khuôn mặt khô ngô của Hắc Tiêu, nhẹ nhàng nói “Được rồi, tôi sẽ chiều cậu thêm lần này.”
Hai người không biết rằng lúc này, Tô Tuệ Anh cùng với Sở Trình Thiên đang hái nấm gần đấy.
Vì Tô Tuệ Anh đã quyết định không làm việc cho tập đoàn Triệu Thị, nên cũng không cần đến sự hợp tác với Triệu Dân Thường, Sở Trình Thiên vì muốn ở lại thôn chơi thêm hai ngày nữa nên bọn họ đã cùng nhau lên núi hái nấm.
Hôm nay, Tô Tuệ Anh khoác một chiếc áo choàng màu vàng, cùng chiếc váy dài in họa tiết hoa màu hồng phấn, nhìn cô thật xinh đẹp và tươi mới, đi bộ giữa núi rừng trông cô như một chú bướm nhỏ đầy màu sắc đang tung bay nhảy múa, làm lay động lòng người.
Đặc biệt là phần sau khoét hông, mỗi lần cô cúi xuống hái nấm lại để lộ ra phần hông mịn màng, thấy cảnh tượng như vậy Sở Trình Thiên cảm thấy cơ thể nóng ran, máu trong người đang sôi sùng sục,
“Bảo bối, làm sao đây, càng nhìn càng thấy bảo bối của anh là người đẹp nhất thế gian này!”
Nhân lúc Tô Tuệ Anh không chú ý, Sở Trình Thiên vòng cánh tay ôm trọn cô từ phía sau, cắn nhẹ vào chiếc tai nhỏ dễ thương của cô rồi thổi vào trong đó một làn hươi thở nóng bỏng”
“A, anh thật xấu tính, dọa em à”
Tô Tuệ Anh đnag chăm chú tìm nấm trên mặt đất, đột nhiên bị Sở Trình Thiên ôm chặt từ phái sau khiến cô không khỏi giật mình, quay người lại, cô đấm nhẹ lên ngực anh vờ quở trách, nhưng trong tim thì đang chìm đắm với lười nói ngọt ngào mà anh dành cho mình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!