Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mê Vợ Không Lối Về

Anh ta không muốn gặp những người nhà họ Giang, đã không cho Giang Mạt Hàn ấm áp mà hiện tại còn muốn chia tài sản với anh.

 

Quả thật là vô liêm sỉ!

 

Giang Hữu Khiêm nhịn xuống tính tình, anh ta cũng ủy khuất: “Tôi có thể lựa chọn bố mẹ sao? Nếu như có thể lựa chọn thì tôi sẽ chọn được sinh ra trong một gia đình bình thường có mẹ làm vợ cả, nhưng mà tôi có thể lựa chọn được bố mẹ sao? Hôm nay tôi đến đây không phải để cãi nhau, cũng không phải đến để tranh luận với anh, tôi muốn thành tâm thành ý xin lỗi anh ta chuyện đã gây sự với anh ta lần trước, còn nữa, mẹ tôi cũng biết sai, lần này tôi đến gặp anh ta để mở anh ta về nhà một chuyến.”

 

Không nói Khâu Minh Diễm như thế nào, Giang Hữu Khiêm ngoại trừ thích lười nhác, không chịu làm việc đàng hoàng, nhưng là đối xử với Giang Mạt Hàn như anh em.

 

Cũng chưa từng làm chuyện gì quá phận với anh, lần trước tức giận gây rối cũng bởi vì muốn buộc anh tha thứ cho bố mẹ, đối xử với bố mẹ tốt một chút, không có ý định nhắm vào anh.

 

“Tổng giám đốc Giang không có thời gian, cậu trở về đi, không đi tôi sẽ gọi bảo an.” Nam Thành không muốn tiếp tục dây dưa với anh ta nữa.

 

Giang Hữu Khiêm trừng mắt nhìn Nam Thành: “Anh nghe không hiểu hả? Tôi muốn đến nói chuyện, không phải muốn kiếm chuyện…”

 

“Bảo về!” Nam Thành hô.

 

Giang Hữu Khiêm cảm thấy đau phổi: “Để tôi tự đi, không cần tiễn!”

 

Nói xong anh ta đi ra ngoài.

 

Buổi chiều tan tầm.

 

Nam Thành đẩy Giang Mạt Hàn tiến vào thang máy: “Kỳ thật anh có thể không cần tới công ty, tôi có thể xử lý, xử lý không được tôi cầm đến nhà để anh xem xét, vết thương của anh còn chưa khỏi.”

 

“Tôi bị thương ở chân chứ không phải ở tay hay đầu óc.” Kỳ thật anh không muốn ở nhà một mình.

 

Rảnh rỗi ở một mình rất dễ nhớ đến cô.

 

Vừa nghĩ tới, lòng liền đau nhức.

 

Nam Thành thầm thở dài trong lòng một hơi.

 

Thang máy dừng lại, anh ta đẩy Giang Mạt Hàn đi khỏi thang máy.

 

Lúc ra đến bên ngoài, Giang Hữu Khiêm lại xuất hiện, đứng trước mặt Giang Mạt Hàn.

 

Nam Thành nghiêm nghị: “Tại sao cậu chưa chịu đi.”

 

“Tôi đứng đây không phải địa bàn của anh, anh quản tôi đi hay không làm gì?” Anh ta không đứng ở công ty nên bảo vệ không có quyền đuổi anh.

 

Anh ta nhìn Giang Mạt Hàn.

 

“Chỉ cần hôm nay anh cùng tôi về nhà gặp bố mẹ. Tôi cam đoan sau này sẽ không quấy rầy anh nữa. Thế nào?” Giang Hữu Khiêm cực lực thuyết phục anh: “Chúng ta nên bình tĩnh nói chuyện một lần, miễn cho sau này bọn tôi lại tiếp tục gặp anh làm phiền, không phải rất tốt sao?””

 

Nam Thành nhìn chằm chằm Giang Hữu Khiêm: “Cậu kiên trì như vậy khiến tôi cảm giác cậu đang âm mưu việc gì ấy?”

 

“Anh bớt đem dạ tiểu nhân so lòng quân tử đi!” Giang Hữu Khiêm hơi cáu, anh ta vô cùng hoài nghi Giang Mạt Hàn không chào đón bọn hắn như vậy đều là do Nam Thành khuyến khích.

 

Nhìn mỗi lần anh ta nói chuyện đều nhắm vào bọn họ.

 

Muốn giải quyết mọi việc êm xuôi với Giang Mạt Hàn nhưng trong mắt anh ta lại trở thành âm mưu.

 

“Tâm tư của tôi cũng không sâu xa như anh.” Giang Hữu Khiêm khịt mũi coi thường.

 

Nam Thành gọi bảo vệ.

 

Giang Hữu Khiêm một phát bắt được Nam Thành: “Anh là chó sao? Động một tý liền gọi vệ sĩ.”

 

“Mời cậu rời đi!” Nam Thành mắt lạnh nhìn anh ta, không hề dao động: “Tốt nhất cậu nên bỏ tôi ra, nếu không tôi tố cáo cậu cố ý đánh người.”

 

Giang Hữu khiêm: “…”

 

Giang Mạt Hàn trầm giọng: “Được.” Anh ngẩng đầu nhìn Giang Hữu Khiêm: “Trở về nói với bố mẹ của cậu rằng chúng ta không có gì để nói.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!