Edit: Bitter Coffee
Beta: Meimoko
_______
“Sao cả ba và mẹ đều tắt điện thoại vậy nhỉ?” Nhị Nhị vẫn còn cực kỳ tỉnh táo hỏi Hải Uy, còn Hải Uy thì buồn ngủ không chịu được nói.”Nhị Nhị à, cháu đi ngủ đi có được không?Trời cũng gần sáng rồi,ngày mai chú còn phải làm việc nữa!” Hải Uy vỗ vỗ vai Nhị Nhị sau đó nhấc bổng cô bé lên.”Dương Dương đã ngủ rồi, cháu cũng phải đi ngủ thôi”
“Không, Chú Hả Uy, chú không thể ngủ được, chú phải giúp cháu gọi điện cho mẹ, cháu muốn nói với mẹ rằng mẹ không thể làm bạn gái của chú được, không thể được. . . . . .”
Sau khi nghe được tin chú Hải Uy là bạn trai mới của mẹ, Nhị Nhị đã nói câu này rất nhiều lần và những giọt nước mắt như những viên pha lê lấp lánh thi nhau rơi xuống khuôn mặt cũng không giảm đi chút nào .Nhìn Nhị Nhị như vậy Hải Uy thật sự đau lòng. Hắn lại một lần khuyên bảo nói: “Nhị Nhị, là chú lừa gạt cháu, chú và mẹ của cháu không phải người yêu của nhau đâu! ‘
“Không phải, chú lại muốn lừa gạt cháu, rõ ràng chú và mẹ đang ở cùng nhau , oa oa. . . . . .Chú muốn cháu đi ngủ nên mới không thừa nhận thôi.”Cô bé giờ cũng đã lớn, đương nhiên sẽ hiểu được chú Hải Uy bây giờ đối với mình hời hợt, không còn như trước nữa.
“Haiz. . . . . .” Hải Uy thở dài một hơi, trong lòng thầm kêu than Thượng Đế, có phải Thượng Đế đang trừng phạt ý nghĩ muốn cướp chị dâu của hắn, cho nên hiện tại mới bị tiểu ác ma đến tra tấn.
Lẽ ra tối nay sẽ có một đêm hoan ái cùng mỹ nhân. Kết quả, bây giờ lại phải dụ dỗ một đứa trẻ miệng còn hôi sữa đi ngủ.
Phụ nữ và bé gái cũng không có gì khác biệt lắm, ôm vào trong ngực rất thoải mái, rất kích động.
Nhưng mà, bé gái thật sự làm cho người ta rất đau đầu, so với mười người phụ nữ cùng một chỗ còn khó phục vụ hơn.
Dương Dương đã sớm chui vào trong chăn ngủ, hơn nữa lúc trước còn nhờ hắn mang người chị khóc lóc sướt mướt đi chỗ khác đừng làm ảnh hưởng giấc ngủ của cậu bé .
Kết quả, hắn chỉ có thể ôm Nhị Nhị đi vào phòng của cô bé, một lần lại một lần dụ dỗ.
Nhị Nhị mở to đôi mắt ẩm ướt, giọt nước mắt đọng lại nơi khóe mắt lóe lên làm cho người ta cực kỳ trìu mến.”Chú Hải Uy, chú thật sự yêu thích mẹ cháu sao?”
Hải Uy híp mắt, điều chỉnh lại tư thế làm cho mình có thể thoải mái một chút.”Đúng vậy, Nhị Nhị, mẹ của cháu rất tốt, rất hiền lành, lương thiện. . . . . .”
Chị Ngưng trong mắt hắn là một người hoàn hảo. Người phụ nữ trong lòng hắn cũng chỉ có mình chị Ngưng mà thôi.
“Còn cháu thì sao,chú có yêu mến cháu không?” Nhị Nhị xoay mình để đối diện Hải Uy, dùng sức đong đưa bả vai hắn nói.”Chú,Chú nói cho cháu biết đi,chú có yêu mến cháu không?”
Hải Uy mệt mỏi không chịu nổi, cố gắng mở to hai mắt ra, nhẹ vỗ về mái tóc thơm mùi sữa của Nhị Nhị.” Dĩ nhiên là có rồi, Nhị Nhị đáng yêu như vậy, ai gặp cũng sẽ yêu mến cháu mà.”
Nghe được chú Hải Uy nói yêu mến chính mình,tâm trạng Nhị Nhị cũng được thả lỏng đôi chút , nhưng vẫn là thống khổ quấn quýt .”Nhưng chú thích cháu nhiều hơn hay mẹ cháu nhiều hơn ạ?”
“Chú yêu như nhau. “Một người là chị, một người là cô cháu gái đáng yêu.
“Không thể như nhau được, chú chỉ có thể lựa chọn một người!” Nhị Nhị phách đạo nói.
Hai tay Hải Uy ôm chặt Nhị Nhị, làm cho cơ thể nhỏ bé ngoan ngoãn nằm trên giường. Sau đó bàn tay to của hắn nhẹ nhàng vỗ lưng, định dùng cách này để ru cô bé ngủ .”Nếu như Nhị Nhị có thể ngoan ngoãn nghe lời, chú sẽ thích cháu hơn một chút“
Nghe được lời nói như ma lực cũng như thánh chỉ của Hải Uy, Nhị Nhị lập tức yên tĩnh trở lại.”Thật sao ạ?”
“Thật, chỉ cần cháu lập tức đi ngủ”
”Vậy sáng sớm mai chú có thể nói cho cháu biết, rốt cuộc chú yêu mến ai nhiều hơn được không ạ ?”.
” Được.” Chỉ cần cô bé ngủ, hắn cái gì cũng có thể đáp ứng.
Nhị Nhị nằm sát vào người Hải Uy, cơn buồn ngủ nhanh chóng kéo đến, gương mặt không còn tỉnh táo vừa nhắm mắt vừa nó.”Vâng, cháu lập tức đi ngủ, cháu muốn chú ngủ cùng cháu!”
Chiếc đèn ngủ màu vàng được thắp trong phòng, cùng những đồ trang trí đều là màu hồng làm cho không gian lóe màu vàng mộng ảo.
Hải Uy không ngờ như thế nào mình lại nằm trên chiếc giường công chúa này, nhưng cái giường này đối với hắn mà nói rõ ràng là quá nhỏ. Hơn nữa bên cạnh còn có một tiểu công chúa xinh đẹp, càng làm cho hắn thoạt nhìn như tên yêu râu xanh ban đêm xông vào phòng công chúa .
Nhưng hắn rất oan uổng, bởi vì hắn cũng không phải yêu râu xanh, mà cô bé kia có vẻ ngoài công chúa nhưng bên trong lại là một ác ma. . .
Tiểu Ngưng sáng sớm đã đến công ty làm việc, hơn nữa lúc cô bắt đầu vào công ty thì có rất nhiều người chú ý đến cô, những người đi bên cạnh thì đi qua thật nhanh, cũng không tự giác lấy tay quạt gió.
Sao mọi người lại có hành động kì quái như vậy nhỉ?
Điều hòa của công ty bị hỏng sao? Không, đương nhiên không có chuyện bị hỏng,công ty lắp đặt thiết bị hiện đại, đắt tiền, nhiệt độ hợp lòng người, tuyệt đối sẽ tạo điều kiện cho công nhân làm việc trong môi trường tốt nhất.
Sở dĩ mọi người trong nháy mắt cảm thấy nóng là vì Lục Giai Ngưng ăn mặc thật là nhiều lắm, không chỉ có mặc áo sợi tơ, ống tay áo sấn áo, nhưng lại tại vây quanh cái cổ là một cái khăn lụa, tuyệt đối hợp với cách ăn mặc mùa thu.
Lục Giai Ngưng đứng thẳng lưng, cố ý không để ý tới sự kinh ngạc của mọi người, đi từng bước vững vàng về phía văn phòng quản lí .
Cốc cốc cốc
Nhẹ gõ ba tiếng vào cửa phòng làm việc, bên trong truyền đến tiếng nói. “Vào đi!”
Tiểu Ngưng đẩy cửa ra nhìn thấy một người mặc đồ hàng hiệu đắt tiền toát lên vẻ sang trọng và tự tin, cô thầm nghĩ mình phải cố gắng rất nhiều mới có thể như vậy được.”Quản lí, tôi đã chuẩn bị xong!”
Quản lí nhìn Tiểu Ngưng sau đó nói.”Tôi thu dọn đồ đạc rồi chúng ta đi! Cô ra ghế sô pha ngồi đợi tôi một chút!”
Tiểu Ngưng gật gật đầu, tiến về phía sô pha.
Quản lí vừa thu xếp đồ đạc, vừa nói;”Ừ, chúng ta lần này đi chính là studio, mà cô là thợ trang điểm tiến hành chỉ đạo có thể làm được!”
“Tôi? Chỉ đạo?” Tiểu Ngưng giật mình hỏi.”Không, tôi nghĩ mình không làm được. Tôi ngay cả dựng bối cảnh phim cùng phong cách …Tôi cũng không quen thuộc mà!”
“Những điều này không có liên quan đến nơi mà chúng ta sẽ đến, cho nên hôm nay chúng ta đi chủ yếu là tìm hiểu làm phim nhựa “ Quản lí nói rất dễ dàng.
Mà Tiểu Ngưng cảm giác mình tựa hồ không có năng lực đảm nhiệm công việc này, nhưng cô cũng có chút kích động.
Năm phút sau, quản lí rốt cục chuẩn bị xong nhìn Tiểu Ngưng ý bảo xuất phát, sau đó hai người đi ra công ty. Dùng thang máy thẳng đến dưới mặt đất ngừng bãi đỗ xe.
Sau khi ngồi yên vị trên xe, quản lý đem tư liệu giao cho cô.”Đúng rồi, đây là một ít tư liệu về phim nhựa, chúng ta lần này muốn tái hiện lại quá khứ chính là muốn mau chóng làm cho người ta vật làm định trang!”
“Vâng, tôi hiểu rồi!” Tiểu Ngưng trong lòng vui sướng, thật không ngờ cô mới vào mà công ty đã giao cho cô công việc quan trọng như vậy.
Tiểu Ngưng tranh thủ thời gian ngồi trong xe, rất nhanh đem tư liệu phim nhựa nhìn một lần. Rất nhanh, trong nội tâm đã có thể hình dung được bối cảnh.