Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Tiểu vương tử bây giờ đã là tiểu thiếu niên, nhìn trắng trắng nộn nộn, vô cùng anh tuấn, quân thượng vốn định giữ anh ở nước A học, Sophia lại khăng khăng đưa anh đi nước Mỹ học, giáo dục là một dạng đầu tư lâu dài, báo đáp sản nghiệp trễ. Karo cũng có một trường học nằm trong danh sách ba mươi trường đại học tốt trên thế giới, hằng năm đều có rất nhiều học sinh ngoại quốc ghi danh, thế nhưng, trong lòng cô biết rõ ràng, giáo dục nước Mỹ so với nước A đã hoàn thiện hơn nhiều lắm.

Cho nên, năm nay cô chủ trương đưa em trai đi nước Mỹ học, trung học đại học là con rồng, tất cả ở nước Mỹ.

Tiểu vương tử cũng là một người có chủ ý, đồng ý cách làm của chị gái, nhưng chỉ có một yêu cầu, muốn chị gái đưa anh đi học, dù sao không có người quen, bồi anh một khoảng thời gian.

Sophia vốn định chối từ, nhìn bộ dáng tiểu vương tử đáng thương, cô gần đây lại thanh nhàn, gật đầu đáp ứng.

Quân thượng cùng vương phi cũng hết sức cao hứng, nhân cơ hội để Sophia đi một chuyến giải giải sầu cũng là tốt.

Cô tính tình không thích khoa trương, cũng không phải quốc gia đại sự, nên được làm bí mật, công chúa cùng vương tử nước A đến New York không có lộ ra một chút tin tức, giống như chị gái đưa em trai đi học bình thường.

Trường học là trường học quý tộc, Sophia mua một căn nhà ở gần  trường học cho em trai, từ nhỏ anh trừ quốc ngữ, còn học tiếng Pháp cùng tiếng Anh, cho nên giảm đi môn ngôn ngữ cơ bản, trực tiếp có thể đi học.

Tiểu vương tử là người tính cách cũng rộng rãi, đi học ba ngày đã thích ứng hoàn cảnh mới, vui đến quên cả trời đất, như chim rời khỏi lồng, Sophia nhìn đều cảm thấy hài lòng.

Rachel cùng Crystal bị đuổi đi, chỉ còn lại cô cùng em trai ở đây ngày ngày trôi qua nhàn nhã, Sophia tính toán ở một tháng lại về nước, đến lúc đó an toàn của em trai cũng sắp xếp xong xuôi.

Một ngày vào buổi chiều, cô đang ở trong công viên đọc sách, một bóng mờ bao trùm cô, Sophia theo trong sách ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hạ Thiên âm trầm đứng ở trước mặt cô, giống như cô thiếu anh mấy nghìn vạn.

"Ca ca..." Sophia dừng một chút, "Đường tiên sinh, tại sao là anh."

Kia một tiếng ca ca, thốt ra, thực sự là quá đương nhiên, lại nghe xong một câu Đường tiên sinh kia, quả thực chói tai cực kỳ, Hạ Thiên còn thiếu chút không rống, đó là cách gọi cha anh.

Hồi ở thành phố S, nhân gia ít nhất gọi anh tiểu Đường tiên sinh.

o(╯□╰)o.

"Một mình em ở đây đi bộ cái gì, cũng không có một người đi cùng." Hạ Thiên giọng điệu không thiện cảm, nha đầu chết tiệt kia vì sao đem Rachel cùng Crystal đều đuổi đi, chẳng lẽ ở New York cô yên tâm như vậy sao?

"Tôi cũng không phải đứa nhỏ, bên người mang người nào, anh nhất định đều điều tra rõ ràng, nhà tôi cách nơi này cũng không xa, đi vài bước đã đến." Sophia nhàn nhạt nói, người này thực sự là thần kỳ, cái gì cũng có thể tra được, cô đến New York mới mấy ngày, ai nói cho anh biết?

Anh còn có thể thực xuất hiện ở trước mặt cô chuẩn xác như vậy.

Thực sự là thần kỳ.

Hạ Thiên tức giận bất bình ngồi xuống ở bên cạnh cô, Sophia nghiêng đầu liếc mắt nhìn, anh hoàn toàn không có ý muốn đi, mặc quần jean, kiều chân, giống như là lưu manh ở phát giận.

"Không phải không tới New York sao?"

"Ai nói." Sophia phủ nhận, "Em trai tôi phải ở chỗ này đi học, đến một chuyến cũng không có gì, lại nói, New York lớn như vậy, anh nếu không cố ý tới tìm em, chúng ta cũng không gặp."

"Ai cố ý tới tìm em?" Hạ Thiên trừng cô, "Ít cho thiếp vàng trên mặt mình."

"Ồ." Sophia tính tình tốt ồ một tiếng, cũng không nói gì, nhưng trong lòng khinh bỉ anh, thừa nhận cố ý đến tìm cô thì mất mặt như vậy sao? Không nghĩ ra, ca ca sau khi lớn lên, tâm tư không thoải mái đâu.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!