Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

“Đại tỷ, chị sống, thật sự là quá tốt.” Hạ Thanh kích động qua đây ôm cô, Tiểu Tuyết thiếu chút nữa bị cô ôm không thở nổi được, nhìn ra được, Hạ Thanh rất kích động. “Em vẫn luôn cho rằng mọi người đã chết, em sau này sẽ chỉ còn lại một mình, không ngờ hai vị tỷ tỷ vẫn còn sống.”

Hạ Thần Hi cùng Tiểu Tuyết muốn thân thiết một ít, Hạ Thanh tính tình cuồng nhiệt, lại yêu ra bên ngoài, Tiểu Tuyết hỉ tĩnh(trầm ổn), không thích bị quấy rầy, Hạ Thanh lại nhỏ hơn cô vài tuổi, Hạ Thanh cùng Tiểu Tuyết cảm tình không như Hạ Thần Hi cùng Tiểu Tuyết cảm tình tốt như vậy.

Chỉ là, tỷ tỷ còn sống, Hạ Thanh là vui vẻ cùng kích động.

“Xanh, đại tỷ có một số việc quên mất, em cũng đừng ôm chặt như vậy, cẩn thận làm chị bị thương, em cho là chị là chúng ta a.” Hạ Thần Hi nhắc nhở Hạ Thanh.

Hạ Thanh quả nhiên buông lỏng tay, ba tỷ muội gặp mặt, có rất nhiều lời muốn trò chuyện, Hạ Thanh tính cách sang sảng, thứ gì sẽ tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, chưa từng có cái gì thương cảm cảm xúc, tỷ tỷ còn sống, cô rất vui vẻ, nhưng không có cảm xúc gì khoa trương.

Quan tâm Tiểu Tuyết mấy câu, cô liền không thể chờ đợi được nghĩ kéo Hạ Thần Hi cùng An Tiêu Dao đánh nhau, “Tỷ, chị nhất định phải giúp em giết chết anh ta, một mình em không hạ được anh ta, còn bị thua đau.”

Hạ Thần Hi ở trên đầu cô gõ một cái, “Em hồ đồ đản, chị vừa mới sinh con không bao lâu liền kéo chị đánh nhau.”

“Đúng vậy, em thiếu chút nữa đã quên rồi.” Hạ Thanh phất tay một cái, “Vậy chị sẽ không muốn đánh, đại tỷ... Nga, đại tỷ sẽ không đánh nhau, vậy làm sao bây giờ? Em cùng Thất Thất... Đúng rồi, em cùng Thất Thất lần trước sau khi bị thương mới cùng anh ta chống lại, nếu không cũng sẽ không thua, hôm nay chắc chắn sẽ không thua.”

Hạ Thanh chính muốn đứng lên tìm An Tiêu Dao đánh nhau, bị Hạ Thần Hi kéo, “Hôm khác lại đánh, chờ chị dưỡng thân thể tốt cùng em.”

“Anh ta mỗi ngày co đầu rút cổ như rùa đen rút đầu trong cao ốc của anh ta, em lại không đần như vậy đi tự chui đầu vào lưới, chẳng biết được năm nào tháng nào gặp được anh ta?”

Tiểu Tuyết dở khóc dở cười, Tiểu muội này tính cách thật lưu loát.

“Em ngồi xuống trước đã, em cũng không muốn biết vì sao anh ta ở đây.” Hạ Thần Hi càng dở khóc dở cười.

Hạ Thanh thông minh, chỉ là có thể đem tỷ cùng An Tiêu Dao liên hệ cùng một chỗ, này phục hồi tinh thần lại, nghĩ đến Tiểu Tuyết, lại nghĩ đến An Tiêu Dao vừa nói, bừng tỉnh đại ngộ, “Nguyên lai chính là bọn họ bảo hộ đại tỷ a.”

“Xanh, em thật thông minh, vẫn chưa có người nào nhắc nhở em đâu.” Tiểu Tuyết ca ngợi.

“Này cũng không khó đoán a, đại tỷ vốn chính là bác sĩ rất tốt, lại nghiên cứu lĩnh vực sinh vật, cùng Michael muốn tìm rất giống, em chỉ là không có hướng suy nghĩ phương diện này, bây giờ An Tiêu Dao ở đây khẳng định là không bảo vệ nhị tỷ, đương nhiên là bảo hộ đại tỷ.” Hạ Thanh hừ lạnh, “Dù cho như vậy, em cũng phải tìm anh ta tính sổ!”

Tiểu Tuyết bưng lên cà phê uống một ngụm, nhàn nhạt nói, “Kỳ thực, Tiêu Dao cũng không thích động thủ động cước, anh ta ghét nhất cùng người đánh nhau.”

Hạ Thanh tới hứng thú, “Anh còn ghét cái gì?”

Tiểu Tuyết nghĩ nghĩ, mỉm cười nói, “Anh ghét nữ hài tử ăn mặc quá gợi cảm, ghét nữ hài tử hấp tấp, nói phong chính là mưa, ghét nữ hài tử quấn quít lấy anh ta, ghét nữ hài tử vô sự xun xoe, đầu đầy âm mưu, ghét nữ hài tử quá kiêu ngạo ngang ngược chờ một chút...”

Hạ Thần Hi hơi nhíu mày, Hạ Thanh nghiêng đầu, mắt lấp lánh, “Như vậy a...”

Tiểu Tuyết khóe môi hơi vung lên, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, tỷ tỷ là có ý gì? Hạ Thanh là trời sinh phản cốt....

p/s: post trước chương có thể mai bận không post được. Nếu post được thì H sẽ post nha. Cuối tuần vui vẻ!!!
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!