Edit: Vân Linh Nhược VũKỳ Nguyệt quan sát biểu cảm của đối phương, thấy anh vẫn bình tĩnh uống trà, dường như không thấy có gì không đúng cả.
Nếu cô cố ý nói, ngược lại sẽ trở nên quái dị, vì thế Kỳ Nguyệt cũng không nghĩ nhiều nữa.
Đôi vợ chồng già chính tay bện, cô rất quý trọng món quà này, nên liền đem nó treo trên ba lô của mình.
Sau khi ăn sáng xong, đôi mắt lấp lánh của Kỳ Nguyệt nhìn thẳng Cố Hoài: "Đại thần, bây giờ chúng ta xuất phát sao?"
Hôm nay cô hưng phấn đến nỗi chưa tới sáu giờ đã dậy, nhưng không ngờ Cố Hoài còn dậy sớm hơn cả cô.
Vừa lúc có thể xem sớm hơn một chút!
Cố Hoài gật đầu, đứng dậy: "Đi thôi."
Vì vậy, Kỳ Nguyệt bắt tay vào hành trình mà mình mong đợi nhất.
Khách sạn này rất gần ruộng thí nghiệm, hôm qua đến nơi trời đã tối muộn nên không thấy gì cả, lúc này mới bước ra khỏi cửa khách sạn đã thấy màu xanh mượt bạt ngàn của mầm khoai tây nơi xa xa, mọc vô cùng tốt.
Kỳ Nguyệt và Cố Hoài đi bộ mười phút đã đến nơi, hai người cầm thẻ chứng nhận tham quan tiến vào ruộng thí nghiệm, có một chàng trai trẻ tuổi mặc áo blouse trắng bước đến tiếp đón họ.
Dường như người đó biết Cố Hoài, vừa thấy anh liền nhiệt tình chào hỏi: "Tiến sĩ Cố! Cậu đến sớm quá!"
"Ừ, sợ có người nóng lòng chờ mong." Cố Hoài đáp.
Kỳ Nguyệt nóng lòng chờ mong: "..."
Hôm nay Cố Hoài dậy sớm như vậy là vì cô?
Ặc, biểu hiện của cô rõ thế sao?
Cố Hoài giới thiệu Kỳ Nguyệt với chàng trai: "Vị này là Kỳ Nguyệt của đại học A."
Chàng trai trẻ tuổi đánh giá Kỳ Nguyệt, nghe vậy thì vội giới thiệu: "Xin chào xin chào, tôi là nghiên cứu sinh Triệu Dục Xuyên của Học viện Khoa học Nông nghiệp, trước mắt đang tham gia dự án nghiên cứu lai giống và di truyền khoai tây của giáo sư Thẩm!"
Nghe đối phương là người thuộc đoàn đội của giáo sư Thẩm, đôi mắt Kỳ Nguyệt sáng lên: "Chào anh! Em là Kỳ Nguyệt, sinh viên năm tư ngành nông học của đại học A!"
Triệu Dục Xuyên cười nói: "Tiểu học muội, nghe danh đã lâu, cuối cùng cũng gặp được rồi, em rất nổi tiếng trong giới nông học đấy! Anh đã xem các bài báo của em ở Khoa Học và Diễn Đàn Nông Nghiệp rồi, còn có SCI* nữa, vô cùng lợi hại! Nghe nói năm trước em còn đạt giải thưởng khoa học kĩ thuật cấp quốc gia! Haiz, thật là trường giang sóng sau xô sóng trước, anh cảm thấy mình đã thành con sóng bị vỗ chết trên bờ cát rồi!"
Triệu Dục Xuyên liếc sang Cố Hoài trêu đùa: "Hôm nay em và tiến sĩ Cố đến nơi này tham quan, khiến anh cảm thấy cả ruộng khoai tây đều sáng lấp lánh lên rồi!"
Kỳ Nguyệt không ngờ đối phương biết mình, ngượng ngùng ôm quyền: "Khách khí khách khí, Triệu sư huynh quá khen, tiến sĩ Cố lấp lánh thì không sai, còn em thì khác, so với ánh sáng như nhật nguyệt của cậu ấy, em chỉ là ánh sáng của đom đóm, sư huynh có thể tham gia đoàn đội của giáo sư Thẩm mới là người khiến người khác hâm mộ! Giáo sư Thẩm chính là thần tượng của em!" **
Triệu Dục Xuyên thở dài: "Đáng tiếc giáo sư Thẩm bận quá, ngày thường ngay cả anh cũng ít khi thấy ông ấy, bằng không hôm nay có thể đưa em đi gặp ông ấy rồi!"
Kỳ Nguyệt hơi nheo mắt nhìn thoáng qua Cố Hoài, đáy mắt tràn ngập vẻ may mắn và cảm kích.
Quả nhiên giáo sư Thẩm rất bận, nhờ đại thần mà cô mới có cơ hội gặp mặt ông ấy, còn có thể cùng nhau ăn cơm!
"Hôm nay tiến sĩ Cố có cùng chúng tôi tham quan không?" Triệu Dục Xuyên hỏi.
Cố Hoài nhìn thời gian trên di động: "Tôi còn có việc, tiện đường đưa Kỳ Nguyệt đến đây thôi. Tôi có hẹn với viện sĩ Trương rồi, phải đi một lát."
Cố Hoài nhìn Kỳ Nguyệt: "Buổi chiều tớ sẽ đến đây đón cậu."
Kỳ Nguyệt vội đáp: "Được được, không thành vấn đề! Cậu đi làm việc của cậu đi!"
Cố Hoài: "Ừ, có gì cứ gọi cho tớ."
....
(*) SCI (Science Citation Index): Danh mục Trích dẫn Khoa học.(**) Sư huynh: Cách xưng hô lễ phép và tôn trọng với thế hệ đàn anh.