Một đám người lôi kéo nhau đi đến một địa điểm vui chơi giải trí nào đó, mỗi người đều lôi kéo một cô gái. Riêng Lương Học Đông là từ chối điều đó, sau đó anh ta nhìn về phía Vũ Linh Đan giống như đang chứng minh anh ta có bao nhiêu trong sạch.
Nhưng mà Vũ Linh Đan để ý thấy rằng ánh mắt của Lương Học Đông nhìn về phía cơ thể của mấy người đàn ông khác. Có vẻ lời của Vũ Hải Yến rất đúng, trong lòng Vũ Linh Đàn đang cảm thấy kinh tởm.
Vũ Linh Đan không biết bản thân mình đã uống bao nhiêu rượu, thẳng tới khi cả người hơi ngả xuống, cô mơ hồ nghe thấy Lương Học Đông và mấy người đàn ông khác đang nói chuyện với nhau, dường như còn nhắc tới tên cô.
Lúc đó Vũ Linh Đan đang nằm nhoài lên trên
bàn, mấy người đàn ông đó bình luận về cô mà không hề né tránh, về sau còn bật lên tiếng cười chế giễu.
Có giọt nước mắt rơi xuống từ khóe mắt của Vũ Linh Đan, tâm can cô tựa như bị một mũi dao cử một phát đau đớn không thôi.
“Cơ hội tốt như thế mà tổng giám đốc Lương không nắm bắt thì cứ để cho tôi, nhưng mà cũng khó đó” Người đàn ông đó nói.
Lương Học Đông cười để giả.
“Tôi mà muốn thì còn phải chờ cơ hội à, đợi tới lúc cổ phần vào tay tôi rồi thì loại phụ nữ nào mà chả có. Trưởng phòng Mã, ông thấy tôi nói có đúng không?
Lương Học Đông cười tự tin, ánh mắt anh ta nhìn về phía Vũ Linh Đan như đang nhìn một đống rác.
Cái người là trưởng phòng Mã kia bật cười to, sau đó ông ta đặt một bàn tay lên trên người của Vũ Linh Đan và bắt đầu sờ mó, Vũ Linh Đan giả và
say sau đó đẩy ra, cô loạng choạng đứng lên; “Tôi đi vệ sinh”
“Tôi đi cùng cô”
Trưởng phòng Mã bụng phệ kia đứng dậy, dưới con mắt của tất cả mọi người ông ta mỉm cười lộ ra chiếc răng màu vàng.
“Không cần đâu, tôi quay trở lại luôn”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!