Đối phương nhìn thấy Trần Anh Thư sợ hãi thì
cười khềnh khệch. Bọn chúng bắt đầu giở giọng òa nhã, nói qua khe cửa.
“Vậy... vậy các người tránh ra... các người tránh ra đi... tránh ra thì tôi sẽ mở cửa ném ra bên
ngoài”
Trần Anh Thư nói.
Mấy người đàn ông nhìn nhau, bọn chúng cảm thấy như vậy thì cũng không có vấn đề gì cả. Vì thế bọn chúng liền gật gật đầu sau đó bắt đầu lui lại phía sau.
Trần Anh Thư giả bộ quay người lại phía sau, nhân lúc đám người kia không chú ý cô ta liền khởi động xe sau đó chạy vọt đi mất.
Trần Anh Thư nhìn qua gương chiếu hậu thì thấy đám đàn ông đang điên cuồng đuổi theo, dường như bọn chúng còn lớn tiếng chửi bới nữa. Trần Anh Thư tỏ vẻ khinh thường, IQ thấp thế này mà cũng đòi làm ăn cướp, đúng là lũ ngu.
Trần Anh Thư cầm điện thoại lên, cô ta đang định gọi điện cho Trương Thiên Thành thì đúng
lúc Trương Thiên Thành lại gọi điện tới trước. Trần Anh Thư nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ yếu đuối của mình, cô ta hỏi: “Thiên Thành, anh đi tới đâu rồi?”
“Anh đã xuống cao tốc rồi. Nhưng có hai con đường nhỏ, em đã đi vào đường nào thế?”
Trương Thiên Thành xuống xe.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!