Trần Anh Thư đứng bật dậy, cô ta lạnh lùng nhìn Vũ Linh Đan chằm chằm, ánh mắt tràn ngập sát khí.
Vũ Linh Đan cười cười, không đáp lại chính là sự mỉa mai lớn nhất.
Trần Anh Thư không ngờ vốn dĩ cô ta muốn tới chọc tức Vũ Linh Đan trước thế nhưng cuối cùng lại bị Vũ Linh Đan chọc tức lại.
Trầm mặc ba giây, cuối cùng Trần Anh Thư cũng có thể khống chế được cảm xúc. Cô ta bình tĩnh lại sau đó tiếp tục nói: “Tôi cũng hiểu rồi, có thể là cô có một cuộc đời thất bại, cũng chỉ có thân phận vợ cũ của Trương Thiên Thành mới có thể khiến cô có một chút kiêu hãnh nhỉ?
“Ít nhất tôi còn từng có được anh ấy, còn cô thì sao... Trong mắt tôi, cô chẳng qua cũng chỉ là thứ đào mỏ mà thôi!”
Vũ Linh Đan bật cười, phủ nhận lời nói của Trần Anh Thư.
“Vũ Linh Đan, cô nói ai đào mỏ hả! Cô đang ghen tỵ đúng không? Cho dù cô từng có được anh ấy thì thế nào chứ? Tôi và Trường Thiên Thành quen biết nhau sớm hơn vài năm, đàn ông vĩnh viễn sẽ chỉ nhớ tới người phụ nữ đầu tiên của anh ta mà thôi. Còn cô... ha ha, từ nay về sau, người ở bên cạnh Trương Thiên Thành cũng sẽ là tôi, chứ không phải chỉ là một người phụ nữ ở bên cạnh. anh ấy ba năm ngắn ngủi như cô!”
Trần Anh Thư hoàn toàn bị hai chữ “đào mỏ” chọc cho tức điện. Vốn dĩ lần này về nước thái độ của Trương Thiên Thành đối với cô ta rất dửng dưng, nhưng mà vì gây dựng thể lực, Trần Anh Thư vẫn phải cố gắng giả bộ thân mật với Trương Thiên Thành ở trước mặt mọi người.
Người ngoài nhìn vào đều tưởng rằng Trần Anh Thư và Trương Thiên Thành đã nối lại tình xưa thì cũng thôi đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!