“Vũ Linh Đan, tối hận cô, tôi hận cô.”
Vũ Hải Yến cuối cùng bị đưa đi. Cô ta cuối cùng cũng không hiểu cô ấy có thể làm tất cả mọi thứ bằng cách nào
“Cô hận tôi cũng vô ích, có điều có gì muốn nói thì vào tù mà nói với bố cô đi”
Nếu như không phải tận mắt chứng kiến mọi việc thì cô cũng không tin được Vũ Hải Yến có thể không màng tình cảm cha con mà bán đi cổ phần rồi cao chạy xa bay.
Vương Kỳ Sơn vẫn ra sức giải thích: “Anh cảnh sát, tôi thực sự không biết đây là cổ phiếu phi pháp. Ngay cả việc nhìn thấy nó như thế nào tôi còn chưa rõ thì các ông đã tới đây rồi”
Vũ Linh Đan lành lùng đứng chứng kiến sự việc, cô cũng không muốn lo chuyện bao đồng.
Những việc còn lại sẽ giao cho các chuyên gia xử lý.
“Liệu có phải là hiểu lầm không, hãy kiểm tra xung quanh kỹ lương một lần nữa, phiền ông đi với chúng tôi một chuyến”
“Vâng, vâng, tôi sẽ đi theo các ông, nhưng còn bọn họ...”
Vương Kỳ Sơn nhìn người thanh niên ra ám hiệu cho cậu ta đi trước.
“Tất cả đều phải đi!”
Nhân viên thi hành pháp luật nói với giọng lạnh ngắt làm tất cả mọi người im bặt, không ai dám lên tiếng.
Vũ Linh Đan đi ở phía trước, cô cảm thấy những ánh mắt đằng sau nhìn có vẻ u ám, đợi lúc cô đi quay đầu lại thì không phát hiện ra điều gì.
Vũ Linh Đan đưa mắt nhìn ông Vương. Ông ta đột nhiên sững sờ không hiểu gì rồi nhìn cô một cách hung dữ.
“Nhìn gì mà nhìn, còn không lên xe!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!