Linh Đan có chút tự hào, "Bây giờ, tôi gọi cho anh vì anh lúc nào cũng muốn nhìn thấy tôi, tìm lý do di."
"Tôi có cần tìm lý do không?" Thiên Thành bỗng nhiên nói.
"Cái gì?"
Trong một lúc Linh Đan không phản ứng được.
"Nam chưa vợ và nữ chưa chồng, tôi quan tâm cô có cần tìm lý do không, Linh Đan, tôi kêu Đức Bảo đi theo cô thì sao, có ý kiến gì không?"
Cái giọng điệu gì thế này.
Chỉ cần nghe qua điện thoại cũng đủ khiến Linh Đan muốn đánh anh ta, cuối cùng tức giận cúp điện thoại, Đức Bảo đang sờ sờ mũi, vẻ mặt vô tội, Linh Đan chỉ có thể cố bình ổn cảm xúc.
"Thiên Thành, tên khốn, dám theo dõi tôi, tôi sẽ gọi cảnh sát!"
Linh Đan tức giận mắng.
Đức Bảo đi theo Linh Đan, ân cần nhắc nhở cô: "Cô Đan, cô có thể coi việc theo dõi này... không đúng, là đi theo này như một loại bảo vệ. Tôi nghĩ rằng anh ấy thực sự quan tâm đến cô."
"Quan tâm tôi?"
Linh Đan không thể tưởng tượng được, mới hôm qua thôi, Thiên Thành còn dùng lời lẽ ác độc công kích mình, làm sao có thể chứ.
Tuy nhiên, Đức Bảo nhanh chóng gật đầu nói tiếp: "Anh Thành gần đây tính tình thay đổi. Tôi đoán chắc là có liên quan đến cô. Thật ra ồn ào
như vậy cũng vẫn tốt hơn là mọi người không nói chuyện với nhau."
Linh Đan bị những lời này làm cho buồn cười, không nhịn được hỏi: "Trợ lý Bảo, anh sẽ không nghĩ rằng tôi và Thiên Thành chỉ là mâu thuẫn tạm thời, sẽ nhanh chóng hòa giải chứ."
Đức Bảo không nói, nhưng rõ ràng đó cũng là điều anh ấy nghĩ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!