Phan Báo Thái nói xin lỗi: "Lần này xảy ra chuyện đột ngột, lần sau anh sẽ bù đắp cho em, Linh Đan, em đừng giận nhé!
"Em không tức giận, bố của anh vẫn quan trọng hơn."
Vũ Linh Đan tỏ ra hiểu chuyện.
Sau đó, Phan Bảo Thái vốn định mời Vũ Linh Đan đi ăn cùng nhau nhưng Vũ Linh Đan đã không còn tâm trạng nên đã từ chối, vì bố anh ta đang bệnh nặng cần người chăm sóc.
Vũ Linh Đan truyền hai bình nước, khi cô rời khỏi bệnh viện đã là hoàng hôn, vài ánh đèn neon đã bắt đầu lên đến. Vũ Linh Đan đi lang thang trên đường phố, suy nghĩ xem có thể đi đầu để ăn gì đó.
Kết quả là không có cảm giác thèm ăn, sau đó định về nhà nấu cháo.
Một chiếc Maybach đã theo dõi từ bệnh viện đến giờ, cuối
cùng nhìn thấy Vũ Linh Đan không có ý định quay trở lại, Trương Thiên Thành không kìm được, nghĩ về người đàn ông mà người phụ nữ kia muốn gặp.
Trương Thiên Thành lập tức nhấn còi một cách thô bạo để thu hút sự chú ý của Vũ Linh Đan.
Quả nhiên Vũ Linh Đan giật nảy mình, nhưng vừa quay đầu lại đã thấy là Trương Thiên Thành thì sắc mặt cô lập tức trở nên ảm đạm.
"Lên xe!"
Trương Thiên Thành không nói hai lời, trực tiếp ra lệnh.
"Xin lỗi, tôi muốn về nhà, tôi không có hứng thú lên xe của anh"
Vũ Linh Đan không chịu, sau đó nhanh chóng rời đi, cô cố ý chọn mấy con hẻm nhỏ không thuận tiện cho xe cộ qua lại, quả nhiên vài phút sau, chiếc Maybach sau lưng đã biến mất.
Vũ Linh Đan phủi tay, khinh thường nhếch khóe miệng nói: "Còn dám theo dõi tôi thì chắc kiếp trước chính là một kẻ cuồng bám đuôi rồi!"
Trương Thiên Thành không tìm được Vũ Linh Đan thì lập tức đến thẳng quán bar.
Nghĩ đến việc Vũ Linh Đan không chỉ hẹn hò với những
người đàn ông khác mà còn tránh mặt mình như vậy, Trương Thiên Thành cảm thấy vô cùng kích động.
Anh hận không thể nhốt cô vào trong phòng, chỉ cần ăn ngon uống sướng để anh nuôi thì không thành vấn đề.
"Tôi đã nói đừng, anh bạn, người phụ nữ này ấy à, sử dụng sức mạnh một cách thích hợp có thể khiến anh cảm thấy độc đoán, nhưng nếu anh cứ hung hăng dùng sức mạnh thì người
phụ nữ kia sẽ chỉ càng tránh xa hơn thôi."
Trương Thiên Thành kinh ngạc quay đầu nhìn lại, là ai nghe được tiếng lòng của anh?
"Cô ấy căn bản không thích tối, chẳng lẽ lại muốn tôi nhún nhường mãi sao, như vậy thật quá mất mặt"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!