Trong căn phòng rộng lớn chìm đắm trong ánh đèn mờ nhạt, trên vách tường in hình bóng hai cơ thể đang bám chặt lấy nhau. Âm thanh ái muội của người thiếu nữ đang nằm dưới thân của người đàn ông trai tráng, trên vừng trán của cô đã lấm tấm mồ hôi, đôi mắt long lanh đã ngấn lệ cùng với khuôn mặt mệt mỏi không không đủ để kích thích thị giác khát tình của hắn ta.
Mười đầu ngón tay của hắn đan chặt lấy mười đầu ngón tay của cô ép chặt lên drap giường, thắt lưng chuyển động một cách uyển chuyển, ra vào một cách nhanh và kịch liệt hơn.
Lâm Phi Đào không chịu nổi thân dưới đau nhức bị hắn tiêm cho sưng tấy, từng tấc thịt bên trong hang động chật hẹp ôm lấy vật nóng ấm khiến cho nhiệt độ trong cơ thể cô ngày một tăng dần. Không còn cách nào khác, để giảm đi âm thanh yêu kiều phát ra trong cuống họng của mình, Lâm Phi Đào cắm chặt lấy môi dưới của mình không cho thứ âm thanh ngọt ngào kia thoát ra.
Nhận thấy âm thanh không còn nỉ non chất chứa mật ngọt của người con gái dưới thân, đôi mắt mang theo tia dục vọng nheo lại, một tay rời khỏi tay của cô lên ngăn cản cô không tự cắn môi mình.
''Ngoan nào, đừng làm gián đoạn cuộc vui hoan lạc!''
Lâm Phi Đào mặc kệ đến những lời chấn an của đối phương, cô vẫn một mực cắn chặt lấy môi dưới của mình. Khuôn mặt kiều mỹ pha lẫn mệt mỏi hơi nghiêng sang, hai mắt của cô nhắm nghiền lại không dám nhìn vào ánh mắt thèm khát làm tình của loài lang sói trước mặt.
Ôi mẹ ơi, đau quá đi mất! Lâm Phi Đào thầm kêu dưới đáy lòng mình, cô chỉ muốn chuyện này nhanh chóng trôi qua đi. Đã hơn ba mươi phút rồi mà hắn ta vẫn chưa buông tha cho cái thân sớm đã luỵ tàn này. Nếu như hắn ta mà bám lấy cô dai như đỉa đói chắc tấm thân này của cô lụi tàn mất thôi.
Nhưng Lâm Phi Đào đâu có ngờ rằng, đàn ông một khi nổi tính độc chiếm thì khó có thể kết thúc cuộc chơi một cách nhanh chóng. Cái trò được gọi là “mèo vờn chuột” có lẽ đã ăn sâu vào xương ngấm vào tận tuỷ của mỗi người đàn ông.
Bọn họ muốn chơi đùa vờn con mồi cho đến khi con mồi không còn sức sống kháng cự thì họ mới bắt đầu xơi tán. Cũng giống như cô vậy, hắn ta từ từ dày vò cô, không chịu rút lui mà vẫn cứ mặt dày chôn vùi con mãnh thú của hắn sâu trong tấc thịt chật hẹp, khiến cho thần kinh cô tê dại, muốn nhắm mắt ngủ thiếp đi nhưng không tài nào ngủ được.
Bất lực, A wet night bóp chặt lấy miệng cô, Lâm Phi Đào vì đau quá mà cô khẽ mở rộng khoang miệng ra, thừa dịp đó mà hắn ta đưa đầu lưỡi ướt át vào sâu bên trong khoang miệng của cô. Còn hắn ta thì vẫn bận bịu với công việc ra vào ở thân dưới.
Lâm Phi Đào không thể tin được, người đàn ông này vì không muốn cô kìn nén mà hôn lấy cô, nụ hôn này thay cho hành động an ủi cơn đau hay đang hành hạ cô?
Thật là quá đáng! Cô rất muốn nói hắn ta buông tha nhưng đáp lại cô chỉ là một nụ hôn cuồng nhiệt.
Ngoài trời trăng thanh gió mát, ánh trăng lạc lối len lỏi những tia sáng của mình vào khung cửa sổ, soi sáng hai con người đang trần trụi liên kết chặt chẽ nhau, nam thì ngũ quan cương nghị, nữ thì mê luyến lòng người.
Vật nóng chưa có dấu hiệu “kệt sức” ma sát điên loạn trong hang động ẩm ướt, chật hẹp đến mê người khiến cho thần kinh của hắn truyền lên đại não một cảm giác sung sướng, tận hưởng khoái lạc mây trôi gió lượn trong đêm mát mẻ này.
Lâm Phi Đào không thể điều chỉnh hơi thở nữa rồi, hô hấp của cô thêm phần khó thở, còn hắn thì vẫn tiến công sâu vào bên trong cô. Lâm Phi Đào không kìm nén được tiếng rên nỉ non, toàn thân cô mềm nhũn như không còn sức sống.
Dưới những cú thúc ra vào mãnh liệt của hắn, cô nhanh chóng được hắn đưa tới cực lạc khoái cảm. Cảm nhận được nơi sâu nhất vùi sâu trong tâm động cô có phần co rút bỗng nhiên hắn ta đột ngột thoái lui rút ra khỏi bên trong cô khiến cho não cô như muốn nổ tung ra.
Cảm giác của cô lúc này như sắp chết rồi, thật sự không còn lưu luyến gì để mà sống nữa. Hắn ta đang đưa cô đến cao trào cực điểm nhất thì tự dưng rút lui khiến cho linh hồn của cô đang bồng bềnh trôi trên thiên đường bỗng đột ngột rớt xuống mười tám tầng địa ngục. Không ngờ cảm giác khi làm tình lại trao cho ta một khoái lạc khó có thể quên đi được.
Hắn thu hồi thứ quý giá của đàn ông ra khỏi hang động chặt hẹp của cô, kèm theo một dòng mật dịch pha loãng máu tươi quấn lấy toàn thân vật đàn ông của hắn.
Người đàn ông lật người cô lại, ép thân thể thiếu nữ đã bị mình khuấy đục quỳ rạp lên drap giường mềm mại. Hắn không ép cô phải chờ lâu, hai tay hắn nắm chặt lấy eo cô, hơi điều chỉnh vật nam tính của mình ở trước cửa hang động, có ý xâm nhập vào trong từ phía sau cô.
Cuộc xâm chiến đột ngột đã lấp đầu khoảng trống trong tâm trí của cô, làm cho đầu óc cô quay cuồng ba trăm sáu mươi độ.
Ở tư thế này, nơi thần bí nhất của người con gái bỗng khít chặt lại, khít chặt đến nỗi hắn không thể nào lập tức tiến công vào sâu bên trong cô, tấc thịt bên trong cô giật mình co thắt lại siết chặt lấy tiểu huynh đệ của hắn.
''Tiểu yêu tinh, em tính bao giờ quen dần với công việc này đây?''
Người đàn ông bất giác rít lên, hơi thở ấm nóng thở vào bên tai cô, hàm răng trắng muốt của hắn gặm nhẹ bên vành tai đỏ ửng của người thiếu nữ.
Lâm Phi Đào ở dưới thân hắn vẫn nỉ non khóc nức nở, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương của cô vùi vào chiếc gối mềm mại, hai tay siết chặt vào drap giường.
''Uhm… em… em… không… hức…''
Bờ mông đẫy đà của cô nổi lên từng đợt sóng do phía dưới hắn điên cuồng thúc mạnh.
Chiếc giường rung lắc mỗi lúc càng dữ dội, hắn ta càng lúc khai phá tinh hoa chôn vùi sâu càng mãnh liệt hơn. Những giọt mồ hôi chảy từng dòng rơi xuống tấm lưng của cô, hắn bất giác cúi người xuống đặt nụ hôn lên những vết sẹo màu trắng hồng mờ dần theo thời gian.
Nóng quá, nhiệt độ trong cơ thể của cô lúc này không ngừng tăng lên. Mỗi lúc hắn đâm sâu vào thân thể loãng hoà của mình, cô có thể nghe rõ thanh âm ướt át ma sát ngày một to dần. Mặc dù cho cơn đau nhức bủa vây bao lấy mạch cảm xúc của cô, cô vẫn chưa nguôi ngoai sau lần ma sát kịch liệt này.
Sức nóng gay gắt từ người hắn ta truyền sang cô, tất thảy những gì, mồ hôi, giọt nước mắt cùng với những thanh âm ướt át khi hai xác thịt va chạm vào nhau.
''Lục Cảnh Sâm, anh… anh rút nó ra đi… em thật sự… thật sự không trụ nổi nữa rồi… Ha~''
Lăn lộn bấy lâu như thế mà hắn vẫn chưa chịu buông tha cho cô, vẫn điên loạn chiếm hữu thân xác của cô. Cô bị hắn chà đạp đến mệt lả người rồi, không còn một chút sức lực để chịu từng cú thúc của hắn.
Cô cố gắng vùng vẫy thoát khỏi con mãnh thú đang xâm nhập sâu bên trong mình, tay chân luống cuống mệt mỏi bò ra phía trước nhưng vòng eo thon thả của cô bị hắn siết chặt lại không cho cô trốn thoát, ép cô phải phối hợp ăn ý theo từng nhịp ra vào của hắn.
''Đủ… đủ rồi… làm ơn tha cho em… đi…''
Giọng nói ái muội của cô cầu xin hắn, nước mắt giàn dụa không ngừng đọng lại trên mặt gối.
Hắn không bận tâm gì đến lời van xin của cô, giọng nói trầm đục vẫn chìm đắm trong cơn men của ái tình, thì thào bên tai cô.
''Em nói nhiều quá rồi đó, còn nói nữa đêm này đừng hòng mong được ngủ!''
Hic, tại sao bản tính thú thính của đàn ông lại dai như đỉa đói vậy? Cô thật sự cảm thấy hối hận vì mình đã trao thân giải sầu cho hắn ta. Giờ cô đã mệt mỏi, van xin hắn ta được nghỉ ngơi, hai mắt của cô đã nhắm nghiền lại, cô chỉ muốn ngủ mà thôi nhưng vẫn bị anh ta đánh thức dậy để hưởng cuộc vui hoan lạc này.
Thật tàn nhẫn, người đàn ông bị cấm dục bao nhiêu năm cuối cùng cũng lộ rõ bản thú thính.
Từng động tác làm tình của anh ta dường như rất điêu luyện khiến cho cô không kịp phối hợp theo, mỗi lúc cảm giác sâu trong tâm động của cô trào lên một cảm xúc lạ lẫm là y như rằng hắn ta lại đột ngột thay đổi tư thế khiến cho lần đó lý trí của cô như vụt tắt.
Hắn ta thành thạo mọi tư thế vận động trên giường, đều đưa cô đến cao trào rồi đột ngột thoái lui, cứ như hắn ta như muốn kéo dài thời gian làm tình đến cô, lặn lội trên chiếc giường rung lớn kịch kiệt.
Sau một hồi Lâm Phi Đào cảm nhận nơi đó của đối phương giãn ra trong tâm động của cô, tạo thành một cơn sóng thần phóng kích ra cảm thấy ấm nóng bao phủ trong từng tấc thịt của cô, đưa cô đến cao trào.
Ánh đèn mờ nhạt trong căn phòng cộng thêm ánh sáng bên ngoài của thiên nhiên chiếu vào soi sáng hai thân thể đang dính liền lại với nhau, in hình bóng đậm trên vách tường, từng động tác ra vào, lên rồi lại xuống cứ in hằn lên cái bóng của tường.
Trong căn phòng này chỉ còn lại tiếng da thịt va chạm mạnh cùng với đó là tiếng rên la mờ ám của người thiếu nữ. m thanh kích tình cứ thế vang vọng suốt đêm, khiến cho mọi cảnh vật thiên nhiên khi nhìn vào cũng cảm thấy nghẹn ngùng xấu hổ, cũng phải đỏ mặt chân run.