Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com



“Anh, trong chuyện này chắc chắn là có hiểu lầm, bây giờ em sẽ lập tức bảo Quân Trạch đến đây, hai người giải thích rõ ràng hiểu lầm đi.” Bà ta định gọi điện thoại, Lư Tiến Tài lại giữ chặt tay bà ta: “Đừng vội gọi điện, anh còn một số việc muốn hỏi em, ngồi xuống đi.”

Lư Nhã Cầm ngồi xuống, trong lòng hơi bứt rứt bất an: “Anh, anh có chuyện gì vậy?” “Anh muốn hỏi em, em có biết chuyện Thẩm Quân Trạch tiếp xúc với các cổ đông khác công ty không?”

“Anh, em cũng không rõ chuyện của Quân Trạch lắm. Từ sau lần trước đến công ty tìm nó, em vẫn chưa gặp nó.”

Nghe vậy, ánh mắt Lư Tiến Tài hiện lên vẻ không vui, cô em này quả2thật đúng là đồ bỏ đi: “Em thật sự không hề biết chút tình hình nào sao?”

Lư Nhã Cẩm tỏ vẻ vô tội: “Em thật sự không rõ mà, nó cũng không nói với em những chuyện này.” Thẩm Quân Trạch đề phòng mình, trong lòng Lư Nhã Cầm biết rất rõ, cũng vô cùng chua xót, con trai độc nhất lại coi mình là người ngoài, chỉ nghĩ thôi đã thấy người làm mẹ là bà ta cảm thấy thật thất bại.

“Anh, Quân Trạch nó..” Lư Nhã Cẩm muốn giải thích, ông anh trai này của bà ta là người lòng dạ độc ác, lần này Thẩm Quân Trạch đã đắc tội với ông ta, nếu không kịp thời dập tắt lửa giận của ông ta, lỡ như ông ta làm ra chuyện gì đó9tổn thương đến Quản Trạch, vậy thì quả thật bà ta có khóc cũng không ra nước mắt.


Lư Tiến Tài khoát tay cắt ngang lời bà ta: “Nếu em muốn cầu xin cho Thẩm Quân Trạch thì khỏi đi.”

Thẩm Quân Trạch gài bẫy ông ta, chuyện này không dễ xong như vậy đâu. “Anh, anh rộng lượng đừng so đo với Quân Trạch. Hơn nữa bây giờ trong công ty, ngoài Quân Trạch ra thì anh chính là cổ đông lớn nhất, lợi tức của anh, chắc chắn Quân Trạch sẽ không đưa thiểu đâu.” Lư Nhã Cẩm ý đồ muốn hóa giải mâu thuẫn giữa hai người, bà ta không muốn lỡ như Lư Tiền Tài nghĩ quẩn mà làm ra chuyện gì đó gây bất lợi với Thẩm Quân Trạch.

Lư Tiến Tài nhìn Lư6Nhã Cầm với ánh mắt lạnh lùng: “Quả nhiên là mẹ con, xảy ra chuyện một cái là chỉ biết giúp con mình.”

Vẻ mặt Lư Nhã Cầm cứng đờ: “Anh, em không có ý đó, hai người đều là người thân của em, em luôn hy vọng cả hai đều hòa thuận vui vẻ.”

“Nhã Cầm, ở trong lòng em, anh vẫn là anh trai của em sao?” Lư Tiến Tài hỏi với vẻ u ám. “Anh, anh nói gì vậy, anh đương nhiên là anh trai của em rồi.” “Vậy thì tốt, nếu em còn nhận người anh trai này là anh đây, vậy thì hãy giúp anh làm một chuyện.”

“Chuyện gì?” Lư Nhã Cầm vô thức hỏi.

“Tạm thời không thể nói được, sau này khắc có lúc anh sẽ nói cho em.”

Lời này của Lư0Tiến Tài khiến trong lòng Lư Nhã Cẩm vô cùng bất an, bà ta thấp thỏm mở miệng, “Anh, Quận Trạch là đứa con trai duy nhất của em, anh tuyệt đối không được làm tổn thương nó.”

“Em nghĩ nhiều rồi, nói cho cùng thì Quân Trạch vẫn là cháu anh, anh tức giận thì tức giận, sao có thể ra tay với nó được chứ?” Nghe vậy, trong lòng Lư Nhã Cầm cũng an tâm hơn chút: “Anh, chuyện này em nhất định sẽ nói rõ ràng với Quân Trạch.”

“Hay là thôi đi, quan hệ mẹ con bọn em bây giờ đã đủ căng thẳng rồi, có nói nữa cũng không có kết quả đâu.” Vẻ mặt Lư Tiến Tài lạnh nhạt, ông ta đã sớm nhìn rõ, này bây giờ ngoại trừ người của7nhà họ Thẩm ra thì thằng nhãi Thẩm Quân Trạch không thèm nể nang ai hết. Có lẽ trong lòng nó đã sớm quên mất người mẹ Lư Nhã Cẩm này rồi.

Nghe ông ta nói vậy, Lư Nhã Cầm vô cùng lúng túng, quan hệ mẹ con thành ra như này, chắc hẳn cũng chỉ có mình mẹ con bà ta. “Được rồi, chuyện này trong lòng anh khắc có chừng mực, em không cần lo đâu, khi nào rảnh thì đến nhà ăn bữa cơm, chị dâu em nhắc tới nhiều lắm đấy.”


“Vâng. Anh, vậy hôm nay anh ở lại ăn cơm không?”

“Cơm thì thôi đi.” Hôm nay ông ta đã tức đến no bụng rồi, còn ăn cơm gì nữa?

Lư Tiến Tài đứng dậy rời đi, lúc đi ra gặp được Phạm Dương Hồng. Phạm Dương Hồng định chào hỏi Lư Tiến Tài, nhưng đến nhìn ông ta cũng chẳng thèm nhìn lấy một cái mà đi thẳng luôn.

Phạm Dương Hồng bĩu môi, đã không phải Chủ tịch nữa rồi, còn ra vẻ cái gì chứ. Ông ta là người của Lư Thị, đương nhiên biết các chức vụ cấp cao trong công ty hôm nay đã có sự thay đổi lớn. Dù sao thì ngay sau khi cuộc họp kết thúc, những nhân viên như bọn họ đã lập tức nhận được thông báo từ nội bộ công ty.

“Nhã Cẩm, hôm nay anh trai em làm sao vậy, chào anh ấy mà anh ấy cũng không thèm để ý?” Ông ta biết rõ còn cố hỏi.

Lư Nhã Cầm thở dài: “Không có gì đâu, bữa tối anh muốn ăn gì để em làm.”

Phạm Dương Hồng thấy vẻ mặt buồn thiu của bà ta nên bèn xua tay: “Thôi được rồi, hôm nay chúng ta ra ngoài ăn đi.”

Cũng được.” Lư Nhã Cẩm nói, đúng lúc hôm nay bà ta cũng không có tâm trạng nấu cơm.


“Đúng rồi. Bây giờ Quân Trạch đã là Chủ tịch của Lư Thị rồi.” Lúc ăn cơm, Phạm Dương Hồng nhớ tới chuyện này nên nói với Lư Nhã Cẩm. “Em đã biết rồi, anh trai em nói cho em rồi.” “Đây là chuyện thật tốt, hôm nào em gọi điện cho Quân Trạch đi, chúng ta ra ngoài chúc mừng.” Phạm Dương Hồng không quan tâm ai làm Chủ tịch, dù sao thì bất kể ai làm Chủ tịch cũng đều không liên quan đến ông ta. “Ăn cơm thì thôi đi, cũng không phải chuyện lớn gì.” Bây giờ Lư Nhã Cẩm cũng không có tâm trạng.

“Chuyện này sao có thể không phải chuyện lớn chứ? Con trai em lên làm Chủ tịch đó, đây là chuyện rất đáng mừng.” Phạm Dương Hồng hơi khó hiểu, đổi lại người khác đã vui còn không kịp rồi.

“Được rồi được rồi, đừng nói nữa, ăn cơm của anh đi.” Lư Nhã Cầm hơi bực bội. Bà ta có linh cảm, Lư Tiến Tài chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, lỡ như ông ta dùng thủ đoạn gì đó làm hại Quận Trạch thì bà ta phải làm gì đây? Hoặc lỡ như Thẩm Quân Trạch vô tình mà làm tổn thương anh trai bà ta thì bà ta nên làm sao bây giờ? Lúc này, Lư Nhã Cầm cảm thấy mình như miếng thịt ở giữa Hamburger, bị kẹp ở giữa, nghiêng về bên nào đều khó xử. Con của bà ta cho rằng bà ta thiên vị người ngoài, nghiêng về phía anh trai. Còn anh trai của bà ta lại cảm thấy bà ta là kẻ vô ơn bội nghĩa, chỉ biết giúp con của mình.

Thầy Lư Nhã Cẩm ăn cơm mà cũng không tập trung, Phạm Dương Hồng dịu dàng lên tiếng: “Nhã Cẩm, em sao vậy? Quân Trạch lấy lại được công ty là chuyện tốt, nếu em đang lo lắng chuyện giữa anh trai và Quân Trạch thì hoàn toàn không cần đâu. Nhớ ngày xưa, anh trai em đuổi Quân Trạch ra khỏi công ty, bây giờ Quân Trạch lấy lại công ty, hai người họ cũng chỉ hòa nhau mà thôi.”

Theo cách nghĩ của Phạm Dương Hồng thì Lư Tiến Tài thậm chí còn là người được lợi, dù sao thì cổ phần trong tay ông ta hiện nay cũng không ít.

Lư Nhã Cầm không có tâm trạng đáp lời ông ta: “Em không ăn nữa đâu, em đi tìm Quân Trạch đấy.” Bà ta đứng lên, càng nghĩ trong lòng càng bất an, cảm thấy vẫn cần phải đi nhắc nhở Thẩm Quân Trạch một tiếng.

“Ơ, em chờ chút nào, ăn xong đã rồi đi.” Lư Nhã Cẩm đã không nghe thấy ông ta đang nói gì nữa, Phạm Dương Hồng nhìn bóng lưng vội vã của bà ta, lắc đầu bất lực. Con trai nhà người ta lên làm Chủ tịch, người ta thì vui mừng hết nấc, ấy vậy bà ta lại trưng ra vẻ mặt nhăn như mướp đắng cho ai xem, nếu không phải... Thôi được rồi, ông ta cũng lười so đo với phụ nữ này. Ông ta lẩm bẩm rồi lại ngồi xuống, tiếp tục ăn cơm. Lư Nhã Cầm không có tâm trạng ăn cơm, nhưng ông lại cực kỳ có tâm trạng.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!