Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vu Hiểu Huyên gật đầu một cái thật mạnh, “Trước kia tớ vẫn luôn không biết, sau khi tốt nghiệp thì mình phải làm gì. Liệu có như ba tớ nói, sau khi tốt nghiệp thì đến công ty, làm theo những gì ba đã sắp xếp sẵn, tiếp quản công ty của ông ấy. Nhưng cậu cũng biết đấy, tớ không có hứng thú với việc kinh doanh. Nếu không thì lúc trước, tớ đã chẳng chọn chuyên ngành tiếng Trung rồi.”

“Thật ra dạo gần đây, tớ cũng rất mù mịt, không có kế hoạch gì cho tương lai, cũng không biết xây dựng kế hoạch thế nào. Mọi người trong phòng đều có mục tiêu. Phương Đồng thì chắc chắn sẽ đi theo bạn trai, hơn nữa bây giờ cậu ấy cũng đã vào tập đoàn Quân Lan. Cho dù sau này không thể tiếp tục làm ở đó, cậu ấy cũng có thể tìm được một công việc tốt, bởi vì cậu ấy biết mình muốn cái gì.”

“Ngô Thiến cũng vậy. Cậu ấy cũng có kế hoạch cho cuộc sống sau này của mình, mặc dù tớ cũng không biết cậu ấy định làm gì.” Mấy câu cuối cùng, giọng nói Vu Hiểu Huyên hơi sa sút. Thẩm Thanh Lan có thể cảm nhận được sự mù mịt trong lòng cậu ấy.

“Tớ cũng vậy, cũng không có kế hoạch gì cho tương lai.” Thẩm Thanh Lan lên tiếng.

“Không, không giống đâu Thanh Lan. Mặc dù bình thường cậu không nói một lời, trông như không đặc biệt thích cái gì, nhưng tớ biết cậu là một người rất có chủ kiến. Cho dù bây giờ cậu không biết làm gì, nhưng chắc chắn cậu không hề mù mịt, bởi vì cậu là một người vô cùng thông minh.”

“Còn tớ, tớ không quá thông minh, nhất là nhìn thấy một đống chữ số kia là tớ liền đau đầu. Cho nên dù có tiếp quản công ty của ba, thì tớ cũng không làm được. Nhưng tớ cũng không muốn làm công việc như thư ký, càng không muốn làm một người chỉ biết ăn bám.”


“Tớ vốn cho rằng sẽ vẫn luôn mù mịt như vậy. Nhưng bây giờ, Thanh Lan, tớ dường như đã tìm được phương hướng cho mình. Thanh Lan, tớ muốn làm diễn viên, tớ muốn vào giới giải trí. Cậu nghĩ tớ có thể làm được không?”

Giọng Vu Hiểu Huyên đầy kiên định, nhưng lại để lộ chút tự ti.

“Có thể, tớ tin tưởng cậu.” Đôi mắt xinh đẹp chuyển động, Thẩm Thanh Lan nói, “Hiểu Huyên, cậu thật sự đã quyết định gia nhập giới giải trí sao?”

“Ừ, Thanh Lan, tớ nghĩ kỹ rồi. Có lẽ cậu sẽ nói tớ chỉ xúc động nhất thời. Nhưng tớ thật sự muốn thử xem. Tớ cũng biết giới giải trí rất phức tạp, với tính tình của tớ, có thể tớ sẽ phải chịu thiệt. Nhưng tớ vẫn muốn thử. Cho dù tớ sẽ đầu rơi máu chảy vì quyết định này.”

Đây là lần đầu tiên Thẩm Thanh Lan nghe Vu Hiểu Huyên nói về mong muốn của cô ấy một cách nghiêm túc như vậy. Thường ngày, cô ấy luôn có dáng vẻ vô tư. Vu Hiểu Huyên thế này khiến Thẩm Thanh Lan kinh sợ.

“Nếu đã nghĩ kỹ thì làm đi. Tớ ủng hộ cậu!” Thẩm Thanh Lan nói.

“Thanh Lan, cảm ơn cậu. Chỉ có cậu mới có thể ủng hộ tớ vô điều kiện như thế.”

Thẩm Thanh Lan cười khẽ, “Không phải cậu đã nói rồi sao? Chúng ta là bạn. Bạn bè thì không cần nói câu cảm ơn.”

Nụ cười khẽ khiến khuôn mặt Thẩm Thanh Lan càng xinh đẹp và mỹ lệ. Tiếc là Vu Hiểu Huyên không thể nhìn thấy qua điện thoại được. Nếu không thì chắc chắn cô ấy đã kích động thét lên. Cô ấy và Thẩm Thanh Lan quen biết đã ba năm, nhưng số lần thấy cô cười chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

“Nếu như cậu đã quyết định thật, tớ có thể cho cậu một đề nghị.” Thẩm Thanh Lan nhớ tới tin tức cô vừa biết được vào hai ngày trước, nói.


“Đề nghị gì?” Vu Hiểu Huyên tò mò hỏi.

“Dạo gần đây, Công ty Giải trí Thánh Huyên dự định khai mạc một bộ phim rất được quan tâm. Toàn bộ diễn viên đều là người mới. Họ đang tuyển chọn trong phạm vi toàn quốc, cậu có thể đi báo danh thử.”

“Tớ đi được ư? Công ty lớn như Thánh Huyên sao có thể để ý tớ chứ.” Vu Hiểu Huyên chần chờ.

Thẩm Thanh Lan đỡ trán, “Vừa rồi là ai nói cho dù đầu rơi máu chảy cũng muốn thử? Sao nào? Mới bước đầu tiên đã muốn lui rồi sao?”

“Thanh Lan, cậu nói đúng. Không thử một chút thì sao biết không được, nhỡ được thì sao?” Vu Hiểu Huyên lấy lại tự tin, “Thanh Lan, cậu nói làm sao để báo danh?”

“Việc này thì tớ không biết. Để hôm nào tớ hỏi giúp cậu?”

“Được. Bây giờ tớ lập tức mua vé về. Đây là một cơ hội hiếm, tớ không thể bỏ qua được.” Vu Hiểu Huyên nói xong lập tức cúp điện thoại, không cho Thẩm Thanh Lan cơ hội nói gì. Sau đó cô liền hấp tấp chạy đến nhà ga để mua vé.


Thẩm Thanh Lan nhìn điện thoại đã tắt, bất đắc dĩ cười cười, rồi gọi cho một người khác.

“Chị dâu, hôm nay ngọn gió nào thổi, mà chị lại gọi điện cho tôi vậy?” Giọng nói cợt nhả của Hàn Dịch vang lên từ đầu dây bên kia.

Anh ta còn đang ôm một người đẹp trong lòng, nhận được điện thoại của Thẩm Thanh Lan, liền đẩy người đẹp ra, ra hiệu cho cô ta ra ngoài. Người đẹp kia ai oán nhìn anh, lưu luyến không rời.

Hàn Dịch cầm tờ chi phiếu, ký tên, rồi đưa cho người đẹp kia. Cô ta liền vui vẻ đi ra ngoài.

Nghe thấy bên kia đã yên tĩnh, Thẩm Thanh Lan nói, “Nghe nói gần đây công ty anh đang tuyển người trên diện rộng?”

Anh ta híp đôi mắt hoa đào, nở nụ cười, “Chị dâu, tin tức nhanh thật đấy.” Công ty Giải trí Thánh Huyên chính là của Hàn Dịch. Anh ta cũng không giấu giếm chuyện này với người ngoài. Thẩm Thanh Lan biết cũng không có gì là lạ.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!