Như đã nói từ trước, bé con Phương Ái Niệm sở hữu dị năng điều khiển tinh thần của Nicolas Á Phong cộng thêm dị năng hệ thủy nữa.
Cô bé tuy còn nhỏ nhưng lại có thể khống chế dị năng của mình rất tốt. Trong tình huống nguy hiểm, bé có thể đánh bật rất nhiều tên địch, tự bảo vệ bản thân mình.
Bây giờ cũng vậy, dị năng trong người Phương Ái Niệm bộc phát mãnh liệt. Nhưng nếu bây giờ bé khống chế đám người kia thì chắc chắn Nicolas Á Phong sẽ biết được Niệm Niệm là con của mình.
Bởi trên khắp Đế Quốc chỉ có một mình hắn sở hữu dị năng điều khiển tinh thần mà thôi. Bây giờ bé con lại có dị năng y hệt hắn… vậy chẳng phải…?
Nhưng Phương Tịch Lam không thể ngăn cô bé lại được, bởi tính mạng của con gái cô là an toàn hơn hết. Dù cho có bị phát hiện thì cũng chẳng sao. Còn hơn bé con phải rời xa cô mãi mãi.
Tốc độ bộc phát dị năng của Phương Ái Niệm rất nhanh. Dị năng xung quanh cô bé ngày càng mạnh. Trong giây phút dị năng bộc phát đến cực điểm, đôi mắt cô bé biến từ đỏ thành xanh, mái tóc cũng từ trắng chuyển thành vàng.
Nicolas Á Phong cố nhịn xuống ý nghĩ cô bé là con mình. Rõ ràng hắn biết bé chính là con của Chiến Bất Phàm, ấy vậy mà lại không kiềm lòng được ước ao.
Nhưng trái ngược với suy nghĩ của Phương Tịch Lam, bé con không giải phóng dị năng điều khiển tinh thần mà dùng dị năng hệ thủy.
Làn nước vốn dĩ mềm mại mát lạnh lại được cô bé biến hóa khôn lường thành thanh đao nước rắn bén rắn chắc. Tuy tuổi còn nhỏ nhưng bé không ngại giết người. Phương Ái Niệm mở to mắt, phóng thẳng thủy thương vào người bọn địch. Nếu bọn chúng đã muốn giết bé thì sao bé có thể tha cho chúng được?
Còn tên tướng địch đang ôm Phương Ái Niệm cũng phải giật mình kinh ngạc vì sự lợi hại của cô bé. Gã hét lên.
“Con quỷ nhỏ này vậy mà cũng thật lợi hại! Được rồi, tao sẽ giết cả mẹ lẫn con!!”
“Dám đụng đến mami? Ông nằm mơ đi!”
Bé con nhìn cũng không nhìn, lập tức phóng ra một quả cầu nước khóa tên tướng địch vào bên trong. Con người sinh ra vốn không thể sống ở dưới nước, vì vậy nên tên tướng nhanh chóng ngạt thở, vùng vẫy không ngừng.
Dù mạnh đến đâu nhưng bé vẫn còn quá nhỏ, nhất thời không khống chế đủ lực. Dị năng yếu dần đi, tên tướng địch ngay trong lằn ranh sinh tử bỗng tìm được đường sống. Gã phá cầu nước chui ra, hoảng sợ rút quân về.
Mà Nicolas Á Phong nhìn cảnh này, sắc mặt hắn tối lại. Càng thêm chắc chắn rằng Phương Ái Niệm chính là con của Chiến Bất Phàm.
Bộ dáng giống nhau không nói. Đến nỗi cả dị năng cũng giống nhau.
Trong số các dị năng của Chiến Bất Phàm có một dị năng là hệ thủy.
Ánh mắt Nicolas Á Phong trở nên u ám. Đăm chiêu nhìn Phương Tịch Lam và Phương Ái Niệm.
***
Bên này, sau khi tướng địch đưa quân về bẩm báo cho Chiến Bất Phàm thì nhận được một đòn hiểm.
Đòn này Chiến Bất Phàm đánh rất ác, ác đến mức tướng của anh văng ra xa, hộc máu. Cả người tàn tạ muốn đứng lên cũng khó khăn.
Khắp nơi đều nói rằng Chiến Bất Phàm đối xử với thuộc hạ rất tốt. Nhưng đó chỉ là đối với những người hoàn thành tốt nhiệm vụ mà thôi. Còn những kẻ không hoàn thành tốt nhiệm vụ thì đều bị anh đối xử chẳng ra gì.
Đúng vậy, Chiến Bất Phàm thật chất không như những gì người ta nghĩ. Ngay cả Phương Tịch Lam ở với anh năm năm cũng chưa chắc đã hiểu rõ anh.
Chiến Bất Phàm bảo vệ và cưu mang Phương Tịch Lam và Phương Ái Niệm năm năm, dường như mục đích cũng không thật sự đơn giản như vậy.
Bởi vì bây giờ, anh muốn giết cô.
“Đã cử người đi năm lần bảy lượt, tại sao vẫn chưa tiêu diệt được Lusica?”
“Thủ lĩnh tha mạng!” Tên tướng cố gắng gượng, lê một thân đầy vết thương đến trước mặt anh quỳ xuống: “Là thuộc hạ vô năng. Tất cả chỉ vì cô ta quá mạnh, lại được tên Nicolas kia kè kè bên cạnh bảo vệ. Hôm nay thuộc hạ định lấy đứa bé làm con tin, nhưng không ngờ rằng ngay cả một đứa bé cũng mạnh như vậy…”
“Vô dụng! Ngu xuẩn! Có một người phụ nữ cũng không giết được!” Gương mặt anh hiện lên vẻ tức giận, tay nắm chặt lại như đang kìm nén điều gì đó.
Tình cảm năm năm qua ở bên cạnh Phương Tịch Lam không phải là không có. Có lẽ đó chính là năm năm yên bình nhất trong cuộc đời Chiến Bất Phàm.
Nhưng so với đàn bà và tình yêu vô dụng thì anh cần quyền lực và chiến thắng hơn.
Chiến Bất Phàm không nể tình xưa, anh nhất định phải giết được Phương Tịch Lam thì mới có thể loại bỏ đi khả năng chữa trị đáng kinh ngạc đó của cô. Như vậy thì Đế Quốc sẽ hoảng loạn vì mất đi một cỗ máy chữa thương miễn phí.
Vốn dĩ lúc đầu Chiến Bất Phàm muốn kéo Phương Tịch Lam về phe Liên Minh chống lại Đế Quốc. Nhưng dù cho đã bị Nicolas Á Phong hãm hại như vậy… cô vẫn yêu Đế Quốc đến lạ. Làm cho Chiến Bất Phàm nhiều lần muốn mở miệng lôi kéo cũng chỉ có thể ngừng lại.
Hơn nữa anh phải giấu thân phận trước mặt cô… vì một mục đích khác.
Đã chiếm không được sức mạnh ấy thì giết đi vậy!
Anh ngoắc tay, ngay lập tức từ trong góc tối của chiến hạm, một bóng đen bay vụt qua rồi đáp xuống trước mặt anh.
Bóng đen nói: “Thủ lĩnh có gì sai bảo?”
“Black, ta lệnh cho ngươi giết chết Phương Tịch Lam, hiện tại đang trong bộ dạng của Lusica. Nếu có thể thì hạ độc cả Nicolas Á Phong.”
Black nhoẻn miệng cười, nụ cười rộng ra đến tận mang tai.
“Thuộc hạ đã rõ thưa thủ lĩnh.”