Vừa nghe Vương Tử Hào nói vậy, mọi người xung quanh deu âm thầm gật đầu.
Anh trai của hàn là Vương Tử Đâng, trưởng tử nhà họ Vương; không chỉ có thiên phú kinh doanh hơn người, mà thiên phú võ đạo cũng không kém.
Thuộc hàng kiệt xuất của thế hệ trẻ Giang Đô.
Trong số vô vàn người theo đuối Khương Quân Dao, người này rõ ràng là thích hợp nhất.
Dù là gia thế hay bản lĩnh, cả hai đều rất xứng đôi.
Lúc bẩy giờ, ai nấy đều rất ủng hộ cặp đôi này.
Ngay cả những người đứng đầu hai nhà cũng có ý ấy.
Tiếc râng sau đó Khương Quân Dao gặp biển cố, còn Vương Tử Đâng thì ra nước ngoài.
Giờ Khương Quân Dao đã tính lại, ắt hắn Vương Tứ Đâng sẽ trở về.
Nếu Vương Tử Đằng nhâm vào Diệp Sở, cậu ta chắng có cửa chống lại.
Mọi nguoi dồng loạt nhìn sang Diệp Sở, muốn xem cậu ta sẽ phan ứng ra sao.
Diệp Sở nhướng mày: "Mày đang dạy tao làm việc đấy à?"
Mọi người sững lại, ánh mắt lộ rõ vẻ bất ngờ.
Vưong Tử Hào sững một nhịp, rồi mặt lạnh xuống: "Không phải dạy mày, mà là ra lệnh cho mày ."
"Ly hôn với tiếu thư Khương đi, mày còn có đường sống; nếu không, đừng nói là mày, ngay cả nhà họ Diệp cũng sẽ phải chịu họa diệt vong."
Trong mắt gã hiện rõ sự khinh miệt, hoàn toàn không thèm đế Diệp Sở vào mát.
Cũng phải, trong mắt nhà họ Vương, Diệp Sở chắng khác gì con kiến. Giơ tay là có thế nghiền nát.
Khương Quân Lan cười nhạt hủa theo: "Đồ phế vật, tốt nhất ngoan ngoãn nghe lời, bằng không anh Tử Hào mà nỗi gian thì mày đừng hòng yên thân."
Diệp Sở không nói, chỉ giơ ngón giữa, ánh mt đầy thách thức, Như thể nói: "Mày làm gi được tao?"
Mọi người đều liếc nhin, hơi bất ngờ vi Diệp Sở to gan như vậy.
Dám đối đầu thằng với Vương Tử Hào.
Có kẻ bán tín bán nghi, đoán phải chăng Diệp Sở có chỗ dựa nào đó? Nhưng cũng có người cho rằng Diệp Sở chỉ là đồ ngu không có não. Tưỏng ở rế nhà họ Khương là có thể đối đầu nhà họ Vương sao? Nào ngờ ngay cá nhà họ Khương khi đối đầu với nhà họ Vương cũng phái kiêng dè.
Trong ba đại cổ tộc, nhà họ Vương mạnh nhất vì vốn là gia tộc võ đạo.
Trong tộc còn có Tông Sư Khai Mạch trấn giữ.
Ai cũng biết ở Giang Đô chỉ có bốn thế lực có Tổng Sư Khai Mạch tran giữ: gồm nhất môn nhị hội và nhà họ Vương trong ba đại cổ tộc.
"Không biết sống chết."
Khương Quân Lan quát lạnh, ánh mắt băng giá như nhìn xác chết.
Vương Tử Hào nhe răng cười: "Đã lâu rồi thiếu gia đãy chưa gặp kẻ nào ngông cuồng như may. Tot, để thieu gia xem cai gan của may lớn cỡ nào?"
Vừa nói, hần ngoắc tay gọi đội trướng báo vệ phụ trách trật tự ở hiện trường.
Người kia lập tức chạy tới, lẻ phép nói: "Vương thiếu gia, có gi sai bảo ạ?" Vương Tử Hào chỉ Diệp Sở: "Tôi nghi thàng nhãi này lẻn vào, anh kiếm tra kỹ cho tôi."
Đội trướng báo vệ lập tức nhìn sang Diệp Sở, hiểu ngay chắc là cậu ta đã đắc tội với Vương Tử Hào.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!