Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mãnh Long Xuất Ngục - Diệp Sở (FULL)

"Đồ ranh con ngông cuồng!" Phùng Hán Tam nối giận đùng đùng, bàn tay khô khốc hóa thành vuốt ưng, lao thầng về phía Diệp Sở.

Bàn tay xé gió, phát ra những tiếng nỗ lách tách, đủ thấy uy lực khủng khiếp.

"Công phu Móng Đại Bàng."

Diệp Sở khẽ kinh ngạc, rồi giao đấu với lão.

Nói là giao đấu, chứ thực ra Diệp Sở một mình trêu đùa Phùng Hán Tam.

Đối phương chí có thực lực Đoạn Thể cấp tăm, sao có thế là đối thủ của anh.

Những năm qua Diệp Sở ở trong tù, hiếu biết về võ học bên ngoài chẳng đáng là bao.

Lúc này thấy công phu Móng Đại Bàng, anh thấy vậy cũng nối hứng, liền bắt chước theo.

Bắt chước chiêu thức của Phùng Hán Tam, các ngòn tay cong lại thành tráo, bất thần chộp ra.

Tựa ưng bổ trời, mang theo một luồng khi thế sắc lạnh.

Phùng Hán Tam hoàng hồn, võ thức bật chéo hai tay trước ngực đỡ đòn.

"Rắc!" Như có tiếng xương nứt vang lên.

Phùng Hắn Tam chỉ thấy cầng tay trái đau nhới, thân hình bị một luồng lực lớn hất lùi.

Lảo đáo lùi báy tám bước mới đứng vững. Cui xuống nhìn, cầng tay đã in mẩy vệt máu sâu đến lộ cả xương.

Mắt lão tràn đầy khiếp sợ: "Cậu ... cậu sao lại biết công phu Mong Đại Bāng?”

Diệp Sở nhàn nhạt: "Vừa học của ông đấy thôi."

Con người của Phùng Han Tam co lại, hoan toàn không tin. Lão khổ luyện công phu Móng Đại Bằng mấy chục năm còn chẳng đánh ra được đòn kinh người vừa rồi,

Không khổ luyện bao nam, Diệp Sớ sao thi triển nổi Móng Đại Bàng đến mức đại thành như thế.

Lão nên suy nghĩ xuống, quát hói: "Rốt cuộc cậu là ai?"

Bên cạnh, Vân Trung Hạc đã trố mắt há hốc mồm.

Phùng Hán Tam là cao thú đứng thứ hai của nhà họ Vân, trước nay ra tay chưa từng thất thủ.

Hôm nay lại thua một chang trai tre.

Nếu không tận mắt thấy, hắn thật khó mà tin nổi.

Không chỉ hần, Trương Diệu Xuân cũng chết điếng.

Ba năm không gặp, cậu bạn học cũ này thay đối đến kinh người.

Không còn là chàng trai ít nói, khù khờ ngày trước nữa.

Diệp Sở nhìn Vân Trung Hạc, trêu chọc: "Thân phận của tôi, chầng phải ông biết rồi sao?"

Phùng Hán Tam nhìn sang Vân Trung Hạc, mắt đầy nghi hoặc.

Một cao thủ thế này mà lại bị gọi là thàng ở rế phế vật ư?

Vân Trung Hạc cũng thấy khổ hiếu: Diệp Sở trẻ như vậy mà đã có bản lĩnh ấy, sao lại chịu đi ở rế nhà họ Khương?

"Diệp Sở, không ngờ đẩy. Thàng ở rế phế vật nối tiếng Giang Đô lại là cậu, giấu mình kỹ thật." Văn Trung Hạc thoạt đầu còn trầm trồ, rồi giọng lạnh hẳn:

"Nhưng cho dù thực lực cậu không tệ, cũng phải nhả hai mươi triệu ra. Nhà họ Văn không phải hạng dễ chọc vào đâu."

Diệp Sở lắc đầu: "Tôi nói rồi, tiền vay bằng bản lĩnh của tôi, cớ gì phải trả?"

Sắc mặt Vân Trung Hạc sa sầm, quát đám vệ sĩ: "Tất cả xông lên, phối hợp với Phùng lão bất thằng nhãi này lại."

Đám vệ sĩ đồng loạt gặt đầu, phối hợp với Phùng Hán Tam vây công Diệp sở.

Trương Diệu Xuân liền lộ về lo lắng.

Diệp Sở thi không hề hoảng, vắn dùng bộ công phu Mông Đại Bàng vừa học xong.

Thân pháp linh hoạt tránh né, mỗi lần tráo vung ra là lại có một người trúng đòn văng ngược.

Chưa đầy một phút, cá bầy vệ sĩ đã năm sống soài rên rí.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!