Trời vừa hứng sáng, vang dương từ chân trời nhô lên.
Diệp Sở kết thúc tu luyện, quay về nhà họ Khương.
Vẽ tới biệt thự, anh phát hiện Khương Quân Dao đã đi, Hàn Mộng Quyên và Khương Hải Vân đang ần sáng.
“Sáng ra lại chạy đi đâu nữa, suốt ngày lông bông." Khương Hải Vân mặt mày khó chịu.
Ông ta nhìn Diệp Sở chỗ nào cũng thay gai mắt.
Diệp Sở lười đáp, Hàn Mộng Quyên gọi: "Tiếu Sở, mau qua ăn cơm."
Anh ngồi xuống, thấy sắc mặt hai người có phần nặng nề, như mang tâm sự.
Không khói to mo: "Mẹ, có chuyện gi sao?"
Hàn Mộng Quyên thở dài: "Lẻ nhậm chức Tổng giám đốc của Khương Quân Long được đấy sớm rồi, ba ngày nữa sẽ chính thức ngồi ghế Tổng giám đốc tập đoàn họ Khương.
Diệp Sở sững lại: chẳng phải nói một tháng nữa sao?
Nghĩ một lát là hiểu ra ngay.
Tảm chín phần là thấy Khương Quân Dao đã tỉnh lại, sợ xảy ra biển nên mới cho làm sớm.
Sắc mặt Khương Hải Vân cũng chắng khá hơn.
Một khi Khương Quan Long lên làm Tổng giam đốc, chuyện thừa kế tập đoàn họ Khương coi như chắc như đinh đóng cột.
Dù Khương Quần Dao có ký thêm thỏa thuận hợp tác với nhà họ Hoàng Phủ cũng chắng mấy tác dụng, thậm chí còn thành ra làm áo cưới cho người ta.
Điều khiến hai người lo nhất là, một khi Khương Quân Long năm quyền, e rằng ngày tháng của nhánh hai sẽ còn khó hơn.
"Mẹ đừng quá lo. Còn ba ngày nữa, biết đâu sẽ có biến" Diệp Sở lên tiếng an ủi.
"Biển cái rằm ấy! Trừ phi trong ba ngày, Quân Dao ký được hợp tác với nhà họ Hoàng Phú." Khương Hải Vân trừng mắt.
"Nhưng có khả năng không? Tia hy vọng duy nhất còn bị cậu làm mất tiêu rồi."
Chuyện tổi qua, ông ta vẫn canh cánh trong lòng.
Diệp Sở thầm bĩu môi, nhủ bụng ông nhạc này ngây thơ thật.
Thật sự tưởng một ủy viên Hiệp Hội Thương Mại Giang Nam là đủ sức tác động tới quyết định của nhà họ Hoàng Phủ.
Hàn Mộng Quyên cũng khẽ thở dài: "Thôi, thế cũng được, tiện thế bảo Quân Dao về quản lý Vân Mộng Chế Dược."
"Có cụ ông còn ngồi đó, mình không tranh nối với nhánh lớn đầu."
Diệp Sở muốn an ủi, tiện thế giải thích chuyện Hoàng Phủ Thi Nguyệt.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thôi khỏi, nói ra chưa chắc họ đã tin, còn dẻ bị Khương Hải Vân mỉa mai.
Dù sao có Hoàng Phủ Thi Nguyệt ra tay, nhánh lớn muốn thuận lợi ôm ghế Tổng giám đốc, gần như không thế.
Ăn xong, Diệp Sở liền rời đi.
Anh định đi mua it dược liệu, luyện một số đan dược.
Đêm qua đác tội với cái Thánh Giáo gi đó, không chững bọn chúng sẽ ập tới bất cử lúc nào để trá đũa.
Mà bọn chúng lại chuyên dùng độc, tuy anh không sợ, nhưng người quanh anh thi không
Luyện sẵn vài loại đan dược, để phòng bất trắc.
Lên điện thoại tim thứ một lúc, chầng bao lâu anh tới một chợ đầu mỗi dược liệu ở khu Đông.
Vừa bước vào, mùi thuốc thoang thoáng đã phá vào mũi.
Diệp Sở dạo quanh, thấy phần lớn dược liệu trong chợ là trồng, hàng hoang dã rất hiếm.
rồi
Cũng phải thôi, thời buối này, đồ hoang dã bị đào bới gần như hết sạch
Hỏi thăm một vòng, biết dược liệu của Vạn Dược Trai là tốt nhất, hàng hoang dã chiếm đa số.
Chẳng mấy chốc tới Vạn Dược Trai: một tòa lầu ba tầng kiếu cố, trông lạc lồng giữa những công trình hiện đại xung quanh.
Diệp Sở bước vào, lập tức có nhân viên niềm nở ra đón.
"Anh cần gì ạ?"
Diệp Sở lấy ra một tờ giấy ghi chi chít tên dược liệu: "Ở đây có những vị này không?"
Nhân viên nhận lấy, ánh mắt thoáng sững sở.
Đa phần các vị ghi trên giấy đều rất quý.
Cộng lại chắc chắn lên tới vài triệu tệ.
Mắt cậu ta sáng rỡ: hôm nay vớ được khách sộp rồi.
"Anh vui lòng cho một lát, tôi can báo với quan lý tiệm."
Nói xong cậu ta lên lầu, Diệp Sở ngồi chờ bên cạnh.
Không lâu sau, cậu ta cùng một lão giả tóc hoa râm từ trên lầu bước xuống.
"Quản lý, chính vị khách này ạ" Nhân viên chỉ Diệp Sở nói với lão.
Thấy Diệp Sở trẻ thế, lão không khỏi ngạc nhiên.
"Anh chắc là cần đúng những vị này chứ?" Lão tiến tới hỏi lại. Diệp Sở khẽ gặt: "Cho tôi năm phần."
Lão lại càng sửng sốt: năm phần, giá trị trên chục triệu tệ.
"Được ạ, anh chờ một chút."
Thấy Diệp Sở không có vé đùa, lão không chậm trễ, nhanh chóng đi chuẩn bị.
Rất nhanh đã đóng gói xong năm phần.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!