Thấy Diệp Sở đi về phía Tiền Hân, Hàn Mộng Quyên hơi nhíu mày: "Làm vậy có hơi không ổn không?"
Cách làm này dề tạo cảm giác đang ép người ta phải trả tiền.
Bà không phái lo cho Tiền Hân, chú yếu nghĩ hần còn phái giúp Khương Quân Dao, vì 20 triệu tệ mà đác tội hắn thì có khi không đáng.
"Mẹ, có gi mà không ốn. Tiền thiếu gia say bét nhè thế này lát nữa cũng chầng về nổi, con đang giúp hắn thôi."
Diệp Sở cười bước lên. Trong lòng Tiền Hân cực kỷ kho chịu, rõ là Diệp Sở đang ép hắn trá tiền.
Tiếc là hắn không say thật, chỉ giả vờ say mà thôi.
Dù Diệp Sở dùng cách gì, cũng đừng hòng làm hắn tỉnh rượu.
"Hừ, đồ chó chết, muốn ông đãy trả tiền à, đừng mơ." Hân cười lạnh trong bụng.
Diệp Sở đi tới bên cạnh Tiền Hân, lòng bản tay vỏ nhẹ lên vai hân, từng luồng chân khí thấm vào cơ thế đối phương.
Tiền Hân lập tức thấy trong người dấy lên cảm giác đau nhới, như bị hàng loạt mũi kim cùng lúc đâm vào.
Thân thể hắn khẽ run, mặt mũi hiện rõ vẻ đau đớn.
May là đang nam sấp nên may người Khương Quan Dao không trông thấy.
Hàn Mộng Quyên cau mày: "Tiếu Sở à, cách này có hiệu qua không?"
"Hiệu quả cái nỗi gi, tôi thấy thâng nhát đó lại đem chúng ta ra làm trò cười." Khương Hải Vân hừ lạnh, không hài lòng.
Vừa dứt lời, kẻ đang giả say là Tiền Hân bồng kêu thảm một tiếng, rồi bật ngồi dậy.
"A!"
Mặt Khương Hải Vân sầm lại, không ngờ bị vả mặt nhanh thế.
"Đồ khẩn, anh làm gì tôi?"
Tiền Hần trừng trừng nhìn Diệp Sở, ánh mất như muốn giết người; cơn đau trong người còn khó chịu hơn cà chết.
Diệp Sở cười híp mắt "Tiền thiểu gia đừng hoảng, tôi chỉ giúp anh tỉnh rượu thôi mà."
Tiền Hân bồng thấy cảm giác như kim châm trong người biển mất, càng chắc mấm là Diệp Sở giở trò.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!