Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mãnh Long Xuất Ngục - Diệp Sở (FULL)

Hai ngày tiếp theo, Diệp Sở cứ mải đi đòi nốt tiền đợt cuối. Trong lúc ấy cũng đụng vài kẻ cứng đầu, nhưng cuối cùng anh cũng thu phục được hết.

"Còn nơi cuối cùng nữa thôi, làm xong là nghỉ." Diệp Sở sải bước tới một nhà thuốc phia trước. Nha thuốc trang trí kha đẹp, khang trang, theo mô hình kết hợp Đông y và Y học phương Tây.

Vừa bước vào, mùi thuốc thoang thoảng phả vào mũi.

Diệp Sở đưa mat nhìn quanh một vòng mà chầng thấy bóng bệnh nhân nào.

Anh khế nhíu mày: nhà thuốc rộng thế này, trang trí cũng ổn, lẽ ra không thể vắng hoe như vậy.

"Anh ơi, anh muốn khám bệnh hay mua thuốc ạ?"

Một y tá trẻ từ sau quầy đi ra.

Diệp Sớ lac đầu: "Toi không khám cũng không mua thuốc, toi đển tim ông chú của chị."

Y tá trẻ thoáng thất vọng nhưng vẫn lễ phép: "Ông chủ ở phía sau, anh chờ một lát, tôi vào gọi ngay."

Đúng lúc đó, từ phía trong vang lên một giọng nói:

"Chị Châu, ai đấy?"

Tiếp theo là một chàng trai chừng ngoài hai mươi, mặc áo blouse trầng, bước

Y tá trẻ nói: "Ông chủ, anh này tim anh." Chàng trai trẻ nhin sang Diệp Sở, Diệp Sở cũng nhĩn lại. Cả hai đều có cảm giác quen quen, như đã gặp ở đâu đó.

Diệp Sở nghĩ kỹ một lúc rồi hơi ngập ngừng: "Cậu là Trương Diệu Xuân? Nghe giọng quen quen, Trương Diệu Xuân mới chấc mẩm mình đoán đúng, mừng rỡ tiền lên:

"Diệp Sở, cậu là Diệp Sở phái không?" Diệp Sở mỉm cười gật đầu: "Là tớ, lâu quá không gặp." "Ừ, phái ba năm rồi nhĩ, trông cậu cao lớn hắn lẽn." Trương Diệu Xuân dang tay, ôm chầm lấy Diệp Sở một cái thật chặt. "Cậu cũng vậy mà." Diệp Sở cũng siết chặt người bạn cũ. Hai người là bạn học cấp hai, quan hệ rất thân, phải gọi là anh em chí cốt.

"May năm nay cậu làm gì, hồi đó sao lại đột ngột nghỉ học?" Trương Diệu Xuân buông Diệp Sở ra, đầy tò mò. "Xảy ra vài chuyện, tớ rời Giang Đô một thời gian."

Diệp Sở giải thích qua loa, không nhắc tới chuyện từng gánh tội thay người khác.

Thấy vậy, Trương Diệu Xuân cũng không gặng, kéo Diệp Sở ra một góc hàn huyên

Nói chuyện khá lâu, Trương Diệu Xuân mới hỏi: À đúng rồi, Diệp Sở, cậu đến chỗ tớ có chuyện gì không?" Diệp Sở hơi khó mở lời, Trương Diệu Xuân giục: "Có gì nói thầng đi, sao còn khách sáo với tớ."

Diệp Sở đành gặt đầu: 'Thật ra tở đến thay Văn Mộng Chế Dược đòi tiền. Sắc mặt Trương Diệu Xuân lập tức sa sầm, trong mắt thoáng hiện vẻ khó xử. Diệp Sở vội trấn an: "Diệu Xuân, tớ không biết là cậu. Ai cũng có lúc khó khăn; nếu tạm thời chưa xoay được thì có thể khất lại."

Trương Diệu Xuân cười khổ: "Dạo này tớ đúng là gặp chút trục trặc, nhưng chậm thanh toán là lỗi của tớ. Cậu yên tâm, tớ sẽ tim cách trả sớm nhất."

Diệp Sở cau mày: "Rốt cuộc là chuyện gi? Nói thứ xem, biết đãu tở giúp được." Trương Diệu Xuân không giấu giếm: "Không lau trước, một bệnh nhân uống đơn thuốc tớ kê thì gặp vấn đề. Để bồi thường, bất đac dĩ tớ phải vay nặng lãi. Ban đầu định dùng doanh thu vài tháng này để trả." "Nhưng từ sau vụ đó, việc làm ăn của nhà thuốc tụt dốc thảm, đến giờ gần như chắng còn ai ghẻ." Nói tới đây, anh ta thở dài nặng nề. Diệp Sở vừa định an ủi may câu thì bỗng một đám người hùng hồ xông vào.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!