Nào ngờ Tôn Tú Anh nghe xong không những không cảm kích mà còn giận hơn.
'Không phải mày bảo thẳng họ Diệp ấy đã kết hôn rồi sao? Mẹ thấy biết đâu mọi chuyện là do nó tự biên tự diễn để lấy lòng mày."
Tôn Ngữ Nhu hơi bực: "Mẹ đừng đoan mò. Anh Diệp tuyệt đối không phải loại người đó.”
"Ai mà dám chắc." Tôn Tú Anh hừ lạnh. "Biết người biết mặt khó biết lòng. Tóm lại, sau này tránh xa thẳng họ Diệp ấy ra."
"Mẹ, lần trước anh Diệp còn cứu chúng ta mà, sao mẹ có thể nói vậy." Tôn Ngữ Nhu tức đỏ mặt, giận dỗi chui vào phòng mình.
......
Bên kia, Diệp Sở đi xe hơn nửa tiếng, về tới biệt thự nhà họ Giang.
Vừa đặt chân tới nhà, anh liền bị Khương Hải Vân chửi cho một trận tơi bời.
"Còn biết đường về à? Mấy giờ rồi? Mới cưới xong đã thế này, rồi mai mốt định đi đêm về hôm luôn à?"
"Bớt nói vài câu đi, Diệp Sở về muộn cũng vì công việc." Hàn Mộng Quyên lườm chồng một cái, rồi mỉm cười nhìn Diệp Sở.
"Con rể giỏi thật đấy. Đám Bạch Lang An Bảo đó nợ nần mấy năm trời rồi."
"Trước đây cử bao nhiêu người đi đòi đều chẳng ăn thua, con vừa tới đã giải quyết xong."
Lúc nghe báo cáo tài chính của công ty cách đây không lâu, Hàn Mộng Quyên còn thấy khó tin.
Đám cứng đầu ở Bạch Lang An Bảo không những trả nợ mà còn trả thêm mấy chục triệu tiền lãi.
Diệp Sở khiêm tốn: "Mẹ khen quá lời, chỉ là may mắn thôi ạ."
Hàn Mộng Quyên cười: "Bao nhiêu người trước đó còn không đòi nổi, chuyện này đâu phải may mắn là xong."
Khương Hải Vân hừ lạnh: "Tôi thấy chẳng qua là mèo mù vớ cá rán. Có khi người ta vốn định trả, đúng lúc thằng nhóc này gặp may mà thôi."
Hàn Mộng Quyên chẳng buồn đôi co, quay sang hỏi han Diệp Sở: "Con rể ăn cơm chưa? Nếu chưa để mẹ bảo người giúp việc nấu."
"Mẹ khỏi bận, con ăn rồi." Diệp Sở xua tay.
Diệp Sở dõi theo bóng lưng cô khuất hẳn rồi quay người rời khu dân cư.
Ra khỏi khu, anh vẫy một chiếc taxi, đi thẳng tới nhà họ Khương.
Bên này, Tôn Ngữ Nhu về tới nhà, Tôn Tú Anh đã nấu xong cơm. Thấy con gái xách cả đống quần áo, đặc biệt khi nhìn thương hiệu trên đó, sắc mặt bà trầm hẳn xuống.
"Ai mua cho mấy thứ này?"
Nghe giọng mẹ không ổn, Tôn Ngữ Nhu vội giải thích: "Con tự mua."
"Còn dám nói dối à?" Sắc mặt Tôn Tú Anh càng sa sầm. "Chỗ quần áo này cộng lại phải mấy chục triệu. Nói mẹ nghe, tiền ở đâu ra mà nhiều thế?"
Bị hỏi bí, Tôn Ngữ Nhu đành thành thật kể lại mọi chuyện.
"Mẹ, tối nay may có Diệp Sở, không thì con đã chẳng về nổi rồi."
Nào ngờ Tôn Tú Anh nghe xong không những không cảm kích mà còn giận hơn.
'Không phải mày bảo thẳng họ Diệp ấy đã kết hôn rồi sao? Mẹ thấy biết đâu mọi chuyện là do nó tự biên tự diễn để lấy lòng mày."
Tôn Ngữ Nhu hơi bực: "Mẹ đừng đoan mò. Anh Diệp tuyệt đối không phải loại người đó.”
"Ai mà dám chắc." Tôn Tú Anh hừ lạnh. "Biết người biết mặt khó biết lòng. Tóm lại, sau này tránh xa thẳng họ Diệp ấy ra."
"Mẹ, lần trước anh Diệp còn cứu chúng ta mà, sao mẹ có thể nói vậy." Tôn Ngữ Nhu tức đỏ mặt, giận dỗi chui vào phòng mình.
......
Bên kia, Diệp Sở đi xe hơn nửa tiếng, về tới biệt thự nhà họ Giang.
Vừa đặt chân tới nhà, anh liền bị Khương Hải Vân chửi cho một trận tơi bời.
"Còn biết đường về à? Mấy giờ rồi? Mới cưới xong đã thế này, rồi mai mốt định đi đêm về hôm luôn à?"
"Bớt nói vài câu đi, Diệp Sở về muộn cũng vì công việc." Hàn Mộng Quyên lườm chồng một cái, rồi mỉm cười nhìn Diệp Sở.
"Con rể giỏi thật đấy. Đám Bạch Lang An Bảo đó nợ nần mấy năm trời rồi."
"Trước đây cử bao nhiêu người đi đòi đều chẳng ăn thua, con vừa tới đã giải quyết xong."
Lúc nghe báo cáo tài chính của công ty cách đây không lâu, Hàn Mộng Quyên còn thấy khó tin.
Đám cứng đầu ở Bạch Lang An Bảo không những trả nợ mà còn trả thêm mấy chục triệu tiền lãi.
Diệp Sở khiêm tốn: "Mẹ khen quá lời, chỉ là may mắn thôi ạ."
Hàn Mộng Quyên cười: "Bao nhiêu người trước đó còn không đòi nổi, chuyện này đâu phải may mắn là xong."
Khương Hải Vân hừ lạnh: "Tôi thấy chẳng qua là mèo mù vớ cá rán. Có khi người ta vốn định trả, đúng lúc thằng nhóc này gặp may mà thôi."
Hàn Mộng Quyên chẳng buồn đôi co, quay sang hỏi han Diệp Sở: "Con rể ăn cơm chưa? Nếu chưa để mẹ bảo người giúp việc nấu."
"Mẹ khỏi bận, con ăn rồi." Diệp Sở xua tay.
Đúng lúc hai người đang nói chuyện thì Khương Quân Dao bước vào từ ngoài biệt thự.
Khương Hải Vân lập tức đón ra, mặt mày đầy lo lắng: "Quân Dao, con mới tỉnh lại chưa lâu, người còn yếu, đừng chỉ cắm đầu vào công việc, phải chú ý sức khỏe."
Thái độ so với lúc nãy đúng là một trời một vực.
Hàn Mộng Quyên cũng bước lên quan tâm: "Quân Dao, tình hình công ty thế nào?”
Khương Quân Dao cau mày: "Công ty gần như đã bị nhà cả nắm trọn. Hợp tác với nhà họ Hoàng Phủ cũng bị cướp mất. Muốn nối lại hợp tác e sẽ tốn không ít công sức."
Mấy ngày nay cô luôn tìm cách liên hệ lại với nhà họ Hoàng Phủ, nhưng kết quả không mấy khả quan.
Muốn hợp tác với nhà họ Hoàng Phủ, vừa phải có thực lực vừa cần năng lực.
Hơn một năm trước, nhờ bản lĩnh của bản thân cộng với nguồn vốn hùng hậu của tập đoàn họ Khương, cô mới đàm phán thành công.
Giờ tập đoàn họ Khương đã gần như bị nhà cả kiểm soát, nguồn vốn cô có thể sử dụng không nhiều, muốn tự mình ký được thỏa thuận hợp tác với nhà họ Hoàng Phủ là vô cùng khó.
Trừ khi giành được ghế tổng giám đốc của tập đoàn họ Khương, mà chuyện ấy cũng chẳng dễ.
Hai vợ chồng nghe vậy đều sa sầm mặt. Hàn Mộng Quyên nghĩ một lát rồi nói: "Quân Dao, ông cụ xưa nay vẫn thiên vị nhà cả, hay là mình đừng tranh nữa."
"Bán bớt cổ phần tập đoàn, tập trung phát triển Vân Mộng Chế Dược."
Vân Mộng Chế Dược là công ty riêng của Hàn Mộng Quyên. Dù không bằng tập đoàn họ Khương, nhưng giá trị cũng vài trăm triệu.
Với năng lực của Khương Quân Dao, sau này hoàn toàn có thể gây dựng được cơ đồ.
Khương Quân Dao lắc đầu, giọng dứt khoát: "Không. Con phải lấy lại những gì thuộc về con."
Đúng lúc hai người đang nói chuyện thì Khương Quân Dao bước vào từ ngoài biệt thự.
Khương Hải Vân lập tức đón ra, mặt mày đầy lo lắng: "Quân Dao, con mới tỉnh lại chưa lâu, người còn yếu, đừng chỉ cắm đầu vào công việc, phải chú ý sức khỏe."
Thái độ so với lúc nãy đúng là một trời một vực.
Hàn Mộng Quyên cũng bước lên quan tâm: "Quân Dao, tình hình công ty thế nào?”
Khương Quân Dao cau mày: "Công ty gần như đã bị nhà cả nắm trọn. Hợp tác với nhà họ Hoàng Phủ cũng bị cướp mất. Muốn nối lại hợp tác e sẽ tốn không ít công sức."
Mấy ngày nay cô luôn tìm cách liên hệ lại với nhà họ Hoàng Phủ, nhưng kết quả không mấy khả quan.
Muốn hợp tác với nhà họ Hoàng Phủ, vừa phải có thực lực vừa cần năng lực.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!