Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mãnh Long Xuất Ngục - Diệp Sở (FULL)

Một tốp bảo vệ hùng hổ xông tới, vậy mà bị Diệp Sở đấm đá vài chiêu đã nằm la liệt.

"Đồ phế vật, mày dámđánh người à." Triệu Tiểu Thiên trừng tròn mắt. "Mày có biết gay sự ở Trung tâm Thương mại Giang Nam sẽ phải trả giá thế nào không?"

Nghe nhắc đến Trung tâm Thương mại Giang Nam, khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Ngữ Nhu thoáng biến sắc.

Đó là trung tâm trực thuoc Hiep Hội Thương Mại Giang Nam.

Cô cũng từng nghe qua Hiệp Hội Thương Mại Giang Nam: đó là một thế lực khổng lồ ở tỉnh Giang Nam.

"Anh nói bừa, bọn tôi gây sự lúc nào?" Cô không nhịn được phản bác. "Bọn tôi chỉ đến mua quần áo, là Vương Oánh Oánh vô cớ trêu chọc trước."

"Anh vừa tới đã không phân trắng đen mà bắt người, đúng là cậy thế bắt nạt khách, tôi sẽ khiếu nại các anh."

Vương Oánh Oánh cười khẩy: "Tôn Ngữ Nhu, bắt nạt mày thì sao? Bố của anh Triệu là tổng giám đốc trung tâm, mày kiện nổi à?"

"Hơn nữa, ở đây toàn là người của bọn tao, ai thèm tin lời mày?"

Triệu Tiểu Thiên đắc ý ra mặt: "Oánh Oánh nói không sai. Âm ĩ lên thì chỉ có bọn mày thiệt."

"Các người ... các người y mạnh hiếp yếu." Tôn Ngữ Nhu tức đến run rẩy.

"Bắt nạt mày thì sao?" Triệu Tiểu Thiên vênh váo. "Loại dân đen không quyền không thế như bọn mày, bị người ta bắt nạt là đáng đời."

"Thẳng phế vật này đã làm người ta bị thương, tao chỉ cần một cú điện thoại là có thể tống hắn vào tù mấy năm. Không muốn hắn gặp chuyện, thì ngoan ngoãn làm đàn bà của tao."

Trong phút chốc, Tôn Ngữ Nhu có hơi hoảng. Dù Diệp Sở đánh nhau giỏi, nhưng gặp công an thì giỏi mấy cũng vô dụng.

Đằng sau trung tâm là Hiệp Hội Thương Mại Giang Nam, nếu thật sự truy cứu, Diệp Sở chắc chắn bị tống vào tù.

"Đừng sợ, có tôi đây, sẽ không sao đâu." Diệp Sở nhìn thiếu nữ, trao một ánh mắt trấn an, rồi quay sang nhìn Triệu Tiểu Thiên, mắt khẽ nheo lại.

"Mày rất thích ỷ thế hiếp người hả?"

Triệu Tiểu Thiên nhướng mày: "Ừ thì sao? Ai bảo mày không có chống lưng, không có quyền thế?"

"Sao mày biết tao không có?" Diệp Sở hừ khẽ, ánh mắt đầy ý vị.

"Đã thích ỷ thế hiếp người, hôm nay tao cũng cho mày nếm thử cảm giác bị người ta chèn ép.”

Nghe vậy, Triệu Tiểu Thiên sững một nhịp rồi phá lên cười:

"Ha ha ha, đồ phế vật, tao có nghe nhầm không?"

"Muốn ức hiếp tao á? Chỉ bằng mày? Không hiểu mày lấy đâu ra tự tin thế? Nhà họ Khương cho mày chắc?"

"Chưa nói nhà họ Khương có dám ra mặt hay không, cho dù họ có ra mặt thì Hiệp Hội Thương Mại Giang Nam cũng chẳng cần nể."

Diệp Sở không đáp, rút một tấm thẻ màu vàng ném qua.

"Thế à? Vậy mày nhìn cái này đi."

Triệu Tiểu Thiên theo phản xạ đưa tay đón, liếc kỹ mấy lần, mắt hắn trợn lên, sắc mặt đổi hẳn.

Nếu hắn không nhìn nhầm, tấm thẻ vàng trong tay chính là thẻ hội viên cao cấp nhất của Hiệp Hội Thương Mại Giang Nam - Thẻ Rồng Giang Nam.

Cầm Thẻ Rồng Giang Nam, có thể tiêu dùng ở bất kỳ nơi nào trực thuộc Hiệp Hội Thương Mại Giang Nam mà không phải móc ví trả đồng nào.

Nghe nói loại thẻ này, Hiệp Hội Thương Mại Giang Nam phát ra chỉ lèo tèo hơn chục chiếc, mà ai sở hữu cũng đều là nhân vật tai to mặt lớn.

Hắn biết chuyện này là do bố hắn dặn rất kỹ: nếu gặp người cầm thẻ ấy, tuyệt đối đừng đắc tội.

Triệu Tiểu Thiên vốn dĩ chẳng để tâm, nghĩ hạng nhân vật đó đời nào mình gặp được.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!