Vốn Diệp Sở định ăn xong rồi đưa Tôn Ngữ Nhu về, nhưng Tôn Tú Anh đã gọi điện nên không dám chần chừ nữa.
Hai người bắt xe thẳng tới quán mì nhà Tôn Ngữ Nhu.
...
Bên này, Tôn Tú Anh cúp máy, thở dài: "Con bé chết tiệt này, đúng là chẳng để tôi yên lòng."
"Không được, lần này nhất định phải nói cho rõ, bảo nó tránh xa thẳng họ Diệp kia ra."
Diệp Sở đã có vợ, bà tuyệt đối không muốn cô con gái mình nuôi nấng bao năm đi làm người thứ ba cho người ta.
Đang mải nghĩ thì một chiếc BMW từ xa chạy tới.
Xe dừng trước cửa quán, mấy tên du côn xăm rồng xăm hổ bước xuống.
Dẫn đầu là một người đàn ông đeo kính, đầu đinh, người gầy nhưng rắn rỏi.
Mặt Tôn Tú Anh lập tức biến sắc.
"Bê đồ xuống."
Người đàn ông đeo kính quát rồi cười hì hì bước tới: "Bà chủ, chuyện lần trước tôi đề nghị, bà tính thế nào rồi?"
Sắc mặt Tôn Tú Anh tái nhợt, gượng cười: "Đại ca, con gái tôi có bạn trai rồi."
Từ sau lần anh Quân biến mất, chẳng bao lâu sau lại xuất hiện tên này.
Giang hồ gọi hắn là "anh Kính".
Han vo tình trong thay Ton Ngu Nhu, lien mo toi cua, noi muon Ton Ngu Nhu làm bạn gái hắn.
Tôn Tú Anh vội vã giục Tôn Ngữ Nhu đi xem mắt, ngoài muốn chấm dứt với Diệp Sở còn để đối phó tên này.
"Bà chủ, chuyện đó đơn giản thôi, bảo con gái bà chia tay là xong." Một tên đàn em cười nhạo: "Bạn với chả trai, sao sánh được với anh Kính nhà bọn tôi."
'Bà nhìn xem, đây là quà gặp mặt anh Kính tặng, cộng lại trị giá mười mấy vạn tệ." Hắn chỉ vào một đống đồ, mặt đầy tự đắc.
"Người khác thì làm gì chịu chơi thế. Con gái bà theo anh Kính tuyệt đối không thiệt đâu."
Nhìn mấy kẻ kia khiêng đồ vào quán không ngừng, mí mắt Tôn Tú Anh giật liên hồi. Muốn ngăn cũng không dám, chỉ gượng cười nói:
"Nhưng ... nhưng Ngữ Nhu thực sự có bạn trai rồi, đại ca thương tình bỏ qua cho mẹ con tôi đi."
"Bà chủ, bà đúng là không biết điều. Anh Kính để mắt tới con gái bà là phúc của nó. Còn dám từ chối nữa thì đừng trách bọn tôi không khách khí."
Một tên đàn em nóng tính chửi om sòm. Việc bọn chúng làm xưa nay có khi nào nhẹ nhàng thế đâu.
Hiếm lắm mới nhẹ nhàng một lần, đối phương lại không biết điều.
"A Cẩu, im. Đây là mẹ vợ tương lai của tao, nói năng cho tử tế." Người đàn ông đeo kính lạnh giọng quát khẽ.
Tên đàn em tên A Cẩu lập tức im bặt.
Động tĩnh bên này nhanh chóng thu hút người ở các cửa hàng xung quanh.
Nghe bọn chúng nói chuyện, ai nấy đều lắc đầu ngao ngán.
Con gái xinh quá, đôi khi cũng là cái họa, cứ bị người ta dòm ngó.
Quát đàn em xong, người đàn ông đeo kính quay sang cười híp mắt với Tôn Tú Anh: "Mẹ vợ tương lai, quà tôi cũng mang tới rồi, con gái bà đâu, gọi ra nói chuyện cho quen. Làm quen chút, rồi chọn ngày lành tháng tốt ta lo liệu chuyện hôn sự."
Tôn Tú Anh đỏ bừng cả mặt, bà vừa thẹn vừa uất.
"Con gái tôi đã có bạn trai rồi. Các người đi ngay cho, không thì ... không thì tôi báo công an."