Diệp Sở lộ vẻ khinh bỉ: "Dựa vào ông mà cũng đòi đại diện cho Hiệp Hội Thương Mại Giang Nam à?"
Tiền Hào Sâm cười lạnh: "Được hay không, cậu sẽ biết ngay thôi."
Ông ta rút điện thoại ra, chuẩn bị gọi người.
Đúng lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên:
"Có chuyện gì thế? Náo nhiệt ghê nhỉ?"
Mọi người quay lại nhìn, thấy hai bóng dáng yểu điệu bước tới.
Trong mắt đám đông thoáng hiện vẻ ngạc nhiên trầm trồ.
Người đến là hai mỹ nhân khí chất xuất chúng, trong đó có một người chẳng hề kém Tôn Ngữ Nhu.
Tiền Hào Sâm giật mình, vội vàng bước lên đón: "Cô Gia Cát, tôi bận việc nên đến chậm, chưa kịp ra đón, mong cô thông cảm."
Người đến chính là Gia Cát Triết Nhã và thư ký của cô.
Cô liếc Diệp Sở một cái, tò mò hỏi: "Ở đây xảy ra chuyện gì vậy?"
Tiền Hào Sâm không dám giấu, lập tức thêm mắm dặm muối kể lại một lượt.
"Cô Gia Cát, chính thằng nhóc đó. Không chỉ gây rối trong cửa hàng, còn mạo dùng Thẻ Rồng Giang Nam của người khác. Bị tôi phát hiện lại nhất quyết không chịu nhận, hoàn toàn không coi Hiệp Hội Thương Mại Giang Nam của chúng ta ra gì. Tôi đang định xử lý hắn."
"Xử lý anh ta ư?" Giọng Gia Cát Triết Nhã đầy ẩn ý.
"V-vâng ... đúng vậy." Tiền Hào Sâm gật đầu, trong lòng cứ thấy giọng cô có gì đó sai sai.
Gia Cát Triết Nhã không bận tâm nữa, đi thẳng về phía Diệp Sở.
"Ha ha, Diệp đại sư, đúng là đi đâu cũng gặp anh."
Diệp Sở nhe răng cười: "Thế chứng tỏ hai ta có duyên, biết đâu có thể ... tìm hiểu sâu hơn."
Mặt Gia Cát Triết Nhã khẽ cứng lại, trong lòng âm thầm than thở.
"Tên nhóc thối này, dám trêu ghẹo mình."
"Diệp đại sư nói đùa rồi." Cô mỉm cười nhạt, rồi khéo léo đổi chủ đề: "Diệp đại sư đúng là hào phóng với bạn gái, ra tay là vài trăm triệu tệ."
Vừa nói, cô nhìn sang Trái Tim Của Rừng trên cổ Tôn Ngữ Nhu.
Bị hiểu lầm, gương mặt Tôn Ngữ Nhu lập tức đỏ bừng, nhưng lạ là cô lại không hề giải thích.
Trong lòng còn len lén mừng thầm.
Diệp Sở cười: "Nhằm nhò gì, nếu cô Gia Cát đồng ý, tôi cũng có thể hào phóng như vậy."
Tên nhóc này, trêu người ghiền rồi hay sao ... Gia Cát Triet Nha âm thầm trợn trắng mắt: "Diệp đại sư đừng đùa nữa, kẻo cô ấy lại ghen cho mà xem."
Hai người trò chuyện rất vui, khiến những người xung quanh đều ngẩn ngơ.
Đặc biệt là những ai biết thân phận của Gia Cát Triết Nhã.
Cả người Tiền Hào Sâm run bần bật, mặt đã tái mét không còn giọt máu.
Chết tiệt, mình vừa gây ra cái gì thế này?
Ông ta choáng váng, suýt nữa đứng không vững.
Tiền Hân vội đỡ lấy, hạ giọng quan tâm: "Ba, ba không sao chứ?"
Mắt Tiền Hào Sâm đỏ ngầu: "Mày nói xem?"
Giờ phút này, ông ta hận không thể siết cổ chết ngay cái đồ báo hại này. Rõ ràng lúc trước mình đã nhún nhường hết mức rồi.
Kết quả thẳng con còn cam đoan chắc nịch rằng Diệp Sở chỉ là đồ ở rể phế vật, chẳng có gì đáng sợ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!