Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mãnh Long Ngủ Quên - Lâm Thiệu Huy

**********

Vậy mà Từ Hoài Nhân lại thật sự đã tặng thẻ Đen cho nhà họ Bạch?

Tặng cho người ta một tấm thẻ tín dụng có khả năng thấu chi không giới hạn. Chuyện này cũng chính là bằng với mang gia sản của bản thân tặng cho người ta.

Từ Hoài Nhân thật sự điên rồi.

Trước tặng trang sức đá quý trị giá một tỷ rưỡi đô, sau đó còn tặng thẻ Đen Centurion. Từ Hoài Nhân là thừa tiền không có chỗ tiêu sao? Thẩm Kiến và Thủy Bình không nhịn được mà liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ đều có thể nhìn thấy biểu cảm không thể tưởng tượng nổi của đối phương. Chuyện này quả thật là khiến bọn họ không dám tin vào mắt mình.

Cho dù là nhà họ Tiêu thì sợ là cũng không có tư cách khiến Từ Hoài Nhân giao ra toàn bộ tài sản của mình nhỉ?

Chuyện này khiến người ta cảm thấy giống như đang nằm mơ vậy.

Nhưng rất nhanh sau đó hai vợ chồng Thẩm Kiến lại giống như đã nghĩ ra gì đó. Trên khuôn mặt bọn họ lộ ra vẻ tham lam.

Vốn dĩ bọn họ chỉ muốn tổng tiền để đòi được một triệu rưỡi đó, sau đó thì giết chết hai người này.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Nhưng điều bọn họ không ngờ đến là trên người vợ chồng Bạch Tuấn Sơn lại có một tấm thẻ Đen.

Tấm thẻ Đen này chí ít cũng có thể đào được một trăm năm mươi triệu đô ấy nhỉ?

Không ngờ, trước lúc chết, hai kẻ vô dụng này còn có thể mang đến cho bọn họ một khoản lớn.

Đây đúng là niềm vui ngoài dự liệu.

Sau đó, Thẩm Kiến liền nở nụ cười âm hiểm, ra lệnh: "Hai chúng mày lập tức dẫn bạn tao đến ngân hàng lấy tiền. Nếu như tao phát hiện chúng mày dám lừa tao thì cẩn thận cái mạng chó của chúng mày.

Nghe thấy Thẩm Kiến nói vậy, Thẩm Ngọc Trân và Bạch Tuấn Sơn lập tức rùng mình, vẻ mặt khổ sợ lại sợ đến không dám phát ra âm thanh.

Hiện giờ bọn họ chỉ có thể hy vọng sau khi Thẩm Kiến lấy được tiền thì có thể tha cho bọn họ.

Sau đó, một đám người cùng đi đến ngân hàng gần nhất để rút tiền.

Chỉ là, chính vào lúc bọn họ đi vào trong ngân hàng, một người phụ nữ quyến rũ đã chú ý đến bọn họ.

Cô ta chính là quản lý của ngân hàng này. Lý Thanh Như, người được mệnh danh là người quản lý xuất sắc.

Sau khi cô ta nhìn thấy bộ dạng của đám người Bạch Tuấn Sơn thì khuôn mặt cô ta lập tức lộ ra vẻ khinh thường, trong lòng cũng đã âm thầm măng thành tiếng: "Cái thứ nghèo kiết xác từ đầu đến mà dám bước vào Ngân hàng Huy Hoàng

Ngân hàng Huy Hoàng bọn họ là ngân hàng tốt nhất trên thế giới, hơn nữa là chuyên phục vụ cho các đại gia trên toàn câu.

Mà với bộ dạng của đám người Bạch Tuấn Sơn thì làm gì có chỗ nào giống với người có tiền? Theo cô ta thấy, lại là thứ nghèo kiết xác ở đâu đó không biết đường mở mắt mà đi nhầm chỗ rồi.

Nghĩ đến điều này, Lý Thanh Như lập tức mang theo vẻ mặt không chút thân thiện đi tới: “Đứng lại! Ai cho các người đi vào. Cút ra ngoài cho tôi."

Lúc này, Bạch Tuấn Sơn cũng sững người, dường như không ngờ đến nhân viên của ngân hàng lại có thái độ hách dịch như vậy.

Bọn họ vừa mới bước vào cửa đã bảo bọn họ cút ra ngoài?

Chỉ là, lúc này, ông ta với suy nghĩ một lòng muốn giữ lấy cái mạng của mình nên cũng chẳng buồn tính toán với cô ta, nói: “Chuyện đó. Tôi muốn chuyển tiền."

Chuyển tiền?

Lập tức Lý Thanh Như giống như đã nghe thấy truyện cười lớn nhất trên đời, bày ra vẻ mặt khinh bỉ đánh giá đám người Bạch Tuấn Sơn: “Thưa ông, ngân hàng chúng tôi có quy định hạn mức chuyển khoản, thất nhất cũng phải là bảy trăm năm mươi nghìn đô. Với bộ dáng nghèo khó này của ông, tôi đoán là cả gia sản của ông cộng lại cũng không đủ bảy trăm năm mươi nghìn đô đâu nhỉ?" "Ông nhìn cho rõ, chỗ chúng tôi là Ngân hàng Huy Hoàng, chỉ tiếp đãi những đại gia siêu giàu. Thử nghèo kiết xác như ông, mời chuyển sang ngân hàng khác.

Lý Thanh Như bày ra vẻ mặt ghét bỏ, giống như nếu như cô ta còn nói thêm một câu với Bạch Tuấn Sơn thì cô ta sẽ thấy bản thân buồn nôn vậy."

Bạch Tuấn Sơn lập tức cảm thấy vô cùng tức giận. Cô ta là quản lý của ngân hàng, đáng lẽ ra nên phục vụ khách hàng, nhưng đối phương lại dùng bộ dáng vô cùng khinh thường và sỉ nhục khi đối diện với ông ta.

Nếu như không phải có Thẩm kiến đang ở bên cạnh dùng ảnh mát như hổ đói rình mồi mà nhìn chăm chăm vào ông ta thì ông ta thật sự muốn lắc đầu rời đi.

Sau đó, sắc mặt Bạch Tuấn Sơn tối lại, cầm ra tấm thẻ Đen Centurion, tức giận nói: “Cô nhìn cho rõ đây, tôi có tiền."

Nghe thấy câu nói này của Bạch Tuấn Sơn, Lý Thanh Như vẫn dùng vẻ mặt tràn ngập sự khinh bỉ như cũ nhìn ông ta, chuẩn bị định lần nữa lên tiếng sỉ nhục Bạch Tuấn Sơn.

Chỉ là, chính là khoảnh khắc ánh mắt cô ta tiếp xúc với thẩm thẻ trong tay Bạch Tuấn Sơn, cả người cô ta giống như gặp điện giật mà run lên.

Tiếp theo đó, ánh mắt Lý Thanh Như dán chặt vào tấm thẻ Đen đó, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi tột cùng, kêu lên đây khó tin: "Không thể nào! Sao... Sao ông lại có thẻ Đen?”
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!