Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
**********

“Từ Hoài Nhân, sao lại là

Sau khi Uông Minh Triết nhìn rõ đối phương thì anh ta cũng hoàn toàn người.

Là ông già trước đây không lâu, mới hại anh ta mất sạch mặt mũi, hiện giờ lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn muốn tặng trang sức cho anh ta?

Lúc này, Uông Minh Triết dường như đã nghĩ đến điều gì đó, lập tức cười lạnh: “Xem ra là ông đã biết thân phận của tôi hiện giờ đã không còn như xưa nữa, cho nên định bỏ ra khoản tiền lớn để chuộc lại tội lỗi, phải không? “Khá lắm, khá lắm. Nề mặt việc ông đã thành ý như vậy, tôi sẽ tha cho ông một lần này.”

Nghe thấy lời này, người nhà họ Thẩm lại càng kích động.

Thẩm Ngọc Linh lập tức kinh ngạc hét lên: “Oa, đến cả nhà họ Từ ở Bắc Lộc cũng muốn lấy lòng. Xem ra Nam Lộc và Bắc Lộc đều đã phủ phục dưới chân cậu chủ Triết rồi.”

Chuộc lỗi?

Sắc mặt Từ Hoài Nhân lập tức u ám đến cực điểm.

Sau đó, ông ta hoàn toàn nổi giận, một chân liền đạp mạnh vào ngực Uông Minh Triết. “Uỳnh.

Cả người Uông Minh Triết lập tức lặn xuống dưới sân khấu, ngã đến mặt mày sưng tím. Đến răng cửa cũng gãy mất, máu cứ thế từ đó chảy ra.

Vô cùng xấu hổ.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Cái gì?

Trong khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều hoàn toàn sững người, mang theo bộ dáng gặp phải ma. Từ Hoài Nhân không phải muốn tặng quà cho Uông

Minh Triết sao? rôi?

Sao hiện giờ lại một chân đá bay Uông Minh Triết

Chuyện này đúng là điên rồi.

Mà lúc này, tất cả mọi người lại nhìn thấy, trong mắt Từ Hoài Nhân lộ ra một ngọn lửa tức giận, gầm lên đầy giận dữ: “Đồ bỏ đi như mày mà có tư cách để tao tặng quà?”

Cái gì?

Vừa nghe thấy câu nói này, tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều sôi sục lên.

Từng ánh mắt đều lộ ra vẻ không thể tin nổi nhìn Uông Minh Triết.

Người này không phải cậu Lâm sao?

Chuyện này là không thể nào.

Nếu như Uông Minh Triết không phải cậu Lâm, vậy sao bổn ông chủ lớn có thể đối xử với anh ta khách khi như vậy?

Đám người của ông cụ nhà họ Thẩm đều đã hoàn toàn choáng váng. “Khốn nạn! Tôi chính là cậu Lâm! Ông lại dám đánh tôi?"

Uông Minh Triết hét lên một cách điên cuồng.

Sau đó anh ta dùng ánh mắt tràn ngập thù hận nhìn chăm chăm vào Từ Hoài Nhân, nói: “Từ Hoài Nhân, tôi muốn ông chết, tôi nhất phải cho ông chết!"

Chỉ là đối diện với sự uy hiếp của Uông Minh Triết Từ Hoài Nhân ại chỉ cười lạnh, nói: “Thứ rác rưởi như mày cũng xứng để giả mạo cậu Lâm? Mày tưởng tao chưa từng gặp cậu Lâm sao?” “Uỳnh.

Theo từng chữ mà Từ Hoài Nhân nói ra, toàn bộ hiện trường đều đã hoàn toàn bùng nổ.

Vậy mà ông ta lại đã từng gặp cậu Lâm?

Vậy thì cậu Lâm thần bí của buổi tối ngày hôm nay chắc chắn không phải Uông Minh Triết rồi.

Το gan dám giả mạo cậu Lâm?

Lúc này, tất cả những ông lớn đều dùng ánh mắt tức giận và thương hại nhìn Uông Minh Triết.

Dường như lúc này Uông Minh Triết đã là một người chết.

Vào lúc này, sự hoang tưởng của người nhà họ

Thẩm đã hoàn toàn biến mất.

Cơ thể đều bất chợt run rẩy. Xong rồi. Lần này thì xong thật rồi.

Bọn họ đều có thể nhìn ra cậu Lâm thần bí này nhất định là có thân phận tôn quý, rất có thể chính là người vừa rồi vừa đến bằng trực thăng quân sự.

Nhưng Uông Minh Triết lại không biết sống chết, lại dám giả mạo cậu Lâm. Việc này đúng là tìm đường chết.

Không phải những ông chủ này nhầm, mà là Uông Minh Triết đã hiểu nhầm rồi.

Mà bọn họ đi theo Uông Minh Triết vào cũng sẽ bị liên lụy. “Không thể nào. Chuyện này là không thể nào.”

Cả người Uông Minh Triết đổ ra mồ hôi lạnh, khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi: “Cả thành phố Nam Giang này, ngoại trừ tôi ra thì còn ai có thể hưởng thụ đãi ngộ như vậy?

Mà, chính vào khoảnh khắc này, Từ Hoài Nhân chẳng buồn nhìn Uông Minh Triết thêm một lần nữa, cầm theo chiếc đĩa vàng đó, đi xuống khỏi sân khấu triển lãm.

Hơn nữa, ông ta còn bước đến phía Lâm Thiệu Huy.

Ngay lập tức, ánh mắt của tất cả mọi người đều chuyển động theo bước chân của ông ta. Bọn họ có dự cảm hiện giờ Từ Hoài Nhân sẽ đi đến gặp mặt cậu Lâm thần bí đó. "Cạch, cạch, cạch”

Khi bước chân của Từ Hoài Nhân càng ngày càng gần, trong lòng tất cả người nhà họ Thẩm cũng theo đó là càng trở nên bất an.

Bọn họ đã nghĩ đến khả năng đáng sợ nhất, mỗi người đều căng thẳng đến sắp ngột thở rồi. Mà sau đó, Từ Hoài Nhân lại đứng lại trước mặt Lâm Thiệu Huy.

Ngay sau đó, dưới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của tất cả mọi người, ông ta đột nhiên quỳ xuống với Lâm Thiệu Huy, cao giọng nói: "Cậu Lâm, xin cậu chấp nhận lời xin lỗi của tôi.”
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!