Uông Minh Triết nằm mơ cũng không ngờ rằng vậy mà lại gặp phải Làm Thiệu Huy ở Thành phố Nam Giang.
Tên khốn này còn chưa chết à? “Cậu Triết, anh biết thắng khốn này à?"Người phụ nữ nọ khó hiểu hỏi.
Trên mặt của Uông Minh Triết lập tức hiện lên vẻ khinh bỉ, đương nhiên là biết, cậu chủ bị nhà họ Lâm ở thủ đô vứt bỏ mà
Cái gì?
Anh ta vừa nói xong, cơ thể của hai người phụ nữ ở trong phòng ngay lập tức run lẩy bẩy, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng, hiển nhiên là bị câu nói này làm cho sợ hãi.
Nhà họ Lâm là nhà giàu có nhất thủ đô.
Được gọi là nhà giàu có nhất thủ đó, có thể lực trải rộng khắp nơi trên cả nước, được nhiều giới cung phụng.
Ngay cả dòng họ cao quý như nhà họ Uông chẳng qua cũng chỉ là một con chó ở trước mặt nhà họ Lâm.
Bọn họ mới thật sự là tài phiệt.
Bọn họ lũng đoạn mấy chục ngành nghề, trong đó còn đang phát triển mấy hạng mục nguồn năng lượng mới đủ để cho bọn họ làm chúa tể một nước. Ở trong nước, có thể chỉ cần là công ty có chút nổi tiếng thì đều sẽ có quan hệ với nhà họ Lâm, bọn họ tựa như là một bóng ma bao phủ toàn bộ Việt Nam, một tay che trời. Không ngờ Lâm Thiệu Huy lại xuất thân từ nhà giàu có bậc nhất như thế này?
Đầu tiên, người phụ nữ nọ giật mình, nhưng sau khi nghe xong hai chữ "bị vứt bỏ, cô ta “xì” cười một tiếng, khinh bỉ nói: “Làm mất thời gian, thì ra là một mở rác rưởi bị quét ra khỏi nhà à?"
Cô ta cũng từng được nghe kể rằng ở nhà họ Lâm có một tên cậu chủ rác ruổi bị đuổi ra khỏi cửa, trục xuất khỏi thủ đô vào năm mười tuổi.
Rác rưởi như vậy, chẳng bằng con chó, có gì phải sợ?
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Cậu chủ bị vứt bỏ?
Nhà họ Lâm?
Hai cụm từ này tựa như một cây gậy nhọn hoắt mạnh mẽ đầm nhiều nhất vào trái tim Lâm Thiệu Huy
Làm cho hai mắt của anh tràn đầy sát khí ngang ngược, hai mắt đỏ ngầu.
Nhà họ Lâm đã coi anh như là một mối sỉ nhục từ khi anh mới sinh ra, nhục mạ và tra tấn anh đủ kiểu. Tuổi thơ của anh đã phải trải qua từng cơn đánh đập tàn ác, hầu như mỗi một ngày trôi qua cơ thể của Lâm Thiệu Huy đều trải đầy những vết thương.
Mẹ của anh vì bảo vệ anh cũng bị đánh đập tàn ác, thậm chí còn có một lần mẹ con hai người cùng bị đánh đến mức phải nhập viện.
Vào năm anh mười một tuổi, rốt cuộc mẹ của anh cũng chết vì buồn bực và đau khổ. Vào lúc bà sắp chết năm ở giường, nhà họ Lâm vẫn tàn nhẫn đuổi một đứa trẻ chỉ vừa mới mười một tuổi là anh ra khỏi cửa, Nếu như không phải về sau gặp phải ông Phong, hằn Lâm
Thiệu Huy đã chết công từ lâu trong đêm đông lạnh lẽo kia. Nhưng ai lại ngờ rằng người bị cả nhà họ Lâm ghẻ lạnh coi thường lại là một kỳ tài trong việc luyện võ. Chỉ đi theo ông Phong tu luyện trong vòng ba năm nhưng anh đã có thể một mình đánh bại những bậc thầy quốc tế, trở thành Đế Vương Hắc Ám.
Nhưng tuy đã trôi qua rất nhiều năm rồi, Lâm Thiệu Huy vẫn không thể nào quên được...
Nhà họ Lâm đã hại chết mẹ của anh.
Nhà họ Lâm đã tìm cách đẩy anh vào chỗ chết.
Ngay lập tức, trên mặt Uông Minh Triết cũng hiện lên một nụ cười khinh miệt: "Lâm Thiệu Huy, đã lâu không gặp, suýt nữa tôi đã không thể nhận ra anh. Chỉ có điều quả nhiên anh văn rác rưới như năm đó. Nhìn mới quân áo có giá rẻ vô cùng trên người Làm Thiệu Huy, Uông Minh Triết theo bản năng cho rằng Lâm Thiệu Huy là một tên rác rưởi không có gì cả.
Nhưng đối mặt với sự sỉ nhục của đối phương, Lâm Thiệu Huy chỉ nói với giọng hơi lạnh lùng: “Tôi bảo anh cút mà không hiểu a?”
Cái gì.
Nụ cười của Uông Minh Triết hoàn toàn đóng băng, sau đó hiện lên vẻ dữ tợn vô cùng. “Mấy chục năm không gặp, sự dũng cảm của anh tăng lên không ít. Còn dám ăn nói với tôi như vậy, anh đã quên anh bị chúng tôi làm nhục như thế nào khi còn bé sao?" “Bây giờ, tôi cho anh một cơ hội sống sót. Quỳ xuống dập đầu xin lỗi tôi, sau đó thể sau này sẽ không bao giờ liên lạc với con điểm Phương Y Thần kia nữa, tôi sẽ bỏ qua cho anh.
Uông Minh Triết cực kỳ đắc ý, ánh mắt nhìn về phía Lâm Thiệu Huy tràn ngập vẻ khinh miệt.
Thứ rác rưởi như anh mà cũng xứng tranh đoạt phụ nữ với Uông Minh Triết tôi ư?
Quả là trò cười.
Nghe xong câu nói này, Tương Hân ở bên cạnh cũng kêu ầm lên với Lâm Thiệu Huy: “Anh điếc à cậu Triết của chúng tôi đã hào hồng không so đo với thứ rác rưởi như anh, anh còn không mau quỳ xuống" Nhìn thấy Tương Hân, Phương Y Thần lập tức kinh ngạc, không thể tin nổi nói: “Chị Hân, không ngờ chị lại?”
Tương Hân này là người đại diện của Phương Y Thần, mà chuyện đêm nay cô xuất hiện ở đây chỉ có một số ít người biết, bao gồm Tương Hân.
Uông Minh Triết lại trực tiếp tìm tới, hiển nhiên là bởi vì
Tương Hân đã lén báo lại với anh ta.
Người thân thiết hay ở bên cạnh cô nhất lại bán đứng cô?
Nhưng trên mặt Tương Hân lại không hề xuất hiện nửa phần ấy nay, ngược lại còn tức giận nói: “Phương Y Thần, cô đừng có mà không phân biệt được tốt xấu. Tôi đây cũng chỉ nghĩ cho cô thôi, cô đừng có quên thân phận của mình, cô là con dâu tương lai của nhà họ Uông đấy." “Nếu cô làm ra chuyện gì đó khác người, đến lúc đó chưa nói đến việc cô tự hủy hết tương lai của mình, ngay cả nhà họ Phương cũng sẽ gặp phải chuyện không may theo cô “Không thể nào
Phương Y Thần lập tức nghẹn ngào gào lên, trên mặt mang theo vẻ kinh ngạc: “Tôi đồng ý trở thành con dâu nhà họ Uông khi nào?"
Nghe thấy thế, Uông Minh Triết bật cười dữ tợn “Cô không đồng ý, nhưng Phương Lạc Nam đã đồng ý rồi.
Phương Lạc Nam?
Vẻ mặt của Phương Y Thần lập tức lộ ra vẻ ngơ ngác, sắc mặt trắng bệch như bị rút hết máu. Toàn bộ thủ đô không ai không biết Uông Minh Triết là một tên biến thái, cực kì tàn nhẫn trong chuyện phòng the. Hậu quả của những người phụ nữ từng quen anh ta đều cực kỳ thê thảm.
Phương Lạc Nam gả cô cho anh ta bằng nghĩa với việc đẩy cô vào trong hổ lửa.
Trước đó Phương Lạc Nam đã nói, Huyết Lang và Phật Huyết vì muốn giết chết Phương Y Thần, cướp bị trí chủ nhà nhà họ Phương nhưng đã bị Lâm Thiệu Huy đánh cho tan rã Nhưng không ngờ rằng vẫn còn ý định muốn trộm cắp, lại lần nữa giở trò tính kế cô.
Không cứng rắn được, Phương Lạc Nam liền dự định sử dụng kế sách mềm mỏng, gả cô cho Uông Minh Triết vị Phương Lạc Nam biết cô căn bản không có cách từ chối.
Đối mặt với nhà họ Uông, cho dù có là nhà họ Phương bạn họ thì cũng phải cúi đầu cung kính.
Một người nổi tiếng nhỏ nhỏ như có làm sao chống lại loại quái vật khổng lồ này nổi
Đây là mượn đao giết người. "Phich"
Phương Y Thần vô lực ngồi liệt trên mặt đất, trên mặt đã chảy đầy nước mắt.
Đời này của mình coi như là xong rồi.
Nhưng đúng vào lúc lúc Phương Y Thần đang tuyệt vọng vì chuyện đó.
Một âm thanh tựa như sấm sét làm người ta sợ hãi đột nhiên vang lên. "Nhà họ Uông cũng chỉ là sâu kiến, sao đủ để gây sợ hãi?”