Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mãng Hoang Kỷ

Một hàng rào bằng gỗ lớn quây một mảnh đất. Những cọc gỗ đều được làm từ thân cây gỗ cao gần hai trượng cắm sâu vào lòng đất làm cho bầy dã thú không cách nào xông vào được. Bên trong hàng rào có những gian nhà đá, nhà gỗ và rất nhiều nam, nữ, lão, ấu mặc da thú sinh sống.

Đây là một bộ lạc bình thường với khoảng mấy ngàn người.

“Con của ta đã bị bắt rồi! Cách chỗ ta khoảng mấy chục dặm.” Một gã hắc y vừa đi ra cổng bộ lạc vừa bảo “Đây là bộ lạc gần nhất.”

“Đứng lại.”

“Đứng lại.”

Cánh cổng đang đóng im ỉm. Hai bên cổng là hai ngọn tháp để bắn tên. Mỗi một tháp có năm chiến sĩ cường tráng thân khoác da thú. Lúc này mỗi người đều giương một cây cung lớn, mũi tên đã lên cung nhằm vào gã đàn ông mặc bộ hắc y đang từ từ tiến tới.

“Tên ngoại tộc kia, nói rõ ý đồ của ngươi đến đây đi.” Chiến sĩ trên tháp gầm vang.

Gã hắc y liếc cái mắt hẹp dài giống như nhìn con sâu cái kiến, chân gã vẫn bước tới không ngừng.

Mười chiến sĩ trực sẵn trên hai tháp đều nổi giận. . .

“Giết chết hắn!” Mười cánh cung lớn đồng loạt bắn Păng! Păng! Păng! những thanh âm dây cung bật vào không khí, mũi tên xé gió sưu sưu sưu thẳng về gã hắc y. Mỗi một mũi tên đều có thể làm cho đá tảng nổ tung, cây đại thụ phải đổ ập. Thế nhưng khi mười mũi tên bay gần đến gã hắc y thì trong nháy mắt pằng! pằng!

Từng mũi tên phát nổ, hóa thành bột phấn.

Gã hắc y vẫn tiếp tục đi tới.

“Không ổn.” Mười chiến sĩ trên tháp cao kinh hãi. Một người cầm sừng trâu lên, y ngửa đầu thổi lớn!

“Ô ô ô ~~~” Thanh âm trầm thấp phát ra từ chiếc sừng trâu có tác dụng cảnh báo. Cả bộ lạc nhanh chóng chuẩn bị. Nam, nữ, lão, ấu vội vàng cầm binh khí, rầm rập chạy đến nơi tập họp. Muốn sinh tồn ở tại mảnh đất này thì bất kể nam hay nữ, người già hay trẻ em đều phải trở thành chiến sĩ có thể tranh đấu.

Đương lúc mọi người trong bộ lạc đang tụ lại, ai ai cũng giận dữ phóng ra cổng bộ lạc thì ….

Pằng!

Cánh cổng của bộ lạc làm bằng hắc thiết lân mộc rất dày dặn bỗng bị vỡ tan tành. Cánh cổng hóa thành từng mảnh gỗ vụn bay thẳng vào trong. Mỗi một mảnh gỗ vụn này còn đáng sợ hơn những mũi tên do các tiễn thủ trong bộ lạc vừa bắn. Trong chớp mắt mười mấy chiến sĩ gần cổng người chết người tàn phế. Toàn trường là một cảnh máu tươi tung tóe. Các chiến sĩ còn lại không tỏ vẻ sợ hãi mà giận dữ rống lên xông tới đâm chém.

“Dừng tay.” Một tiếng quát vang lên.

Một Bạch Phát lão giả mặc da thú hóa thành một đạo ảo ảnh vọt tới chỗ đất trống trước cổng.

Các chiến sĩ vốn đang giận dữ, lập tức dừng tay nhìn về Bạch Phát lão giả khoác tấm da thú màu xám. Hóa ra đây chính là thủ lĩnh của bộ lạc.

“Người anh hùng vĩ đại, không biết bộ lạc Kim Đao chúng ta có thể làm gì cho người?” Bạch Phát lão giả khom người kính cẩn hỏi. Người có thể chỉ dùng kình khí mà phá tan cổng lớn thì chắc chắn phải là Tiên Thiên, mà đã đến cấp Thiên tiên rồi … thì chính là một nhân vật có địa vị cực cao trong gia tộc “Kỷ tộc” bá chủ vùng đất này.

Gã hắc y giờ mới tiến vào cổng chính.

“Ta hỏi ngươi.” Gã hắc y nhìn Bạch Phát Lão Giả “Gần đây có xà yêu xuất hiện không?”

“Xà yêu?” Bạch Phát Lão Giả khẽ giật mình rồi gật đầu liên tục “Có, gần đây có một con xà yêu thường xuyên xuất hiện, có rất nhiều bộ lạc nhỏ gặp phải họa. Sau đó những bộ lạc xung quanh truyền báo tin này đến Kỷ tộc. . . Vì vậy Kỷ tộc phái Hắc Giáp Vệ giải quyết mối họa xà yêu.”

Trong con ngươi của gã hắc y lóe lên tia hàn quang.

Quả đúng là Kỷ tộc!

Kỷ tộc, là thế lực khổng lồ của vùng đất này, cho dù là lão yêu như nó cũng không dám đến trêu chọc. Trước đây, nó suy đoán đứa con “Xích Mang” của nó có thể bị Kỷ tộc bắt. Giờ đây nghe vậy thì quả đúng là thực.

“Bị giết hay là bị bắt?” Gã hắc y hỏi dồn.

“Bị bắt.” Bạch Phát Lão Giả đáp nhanh. “Kỷ tộc phái Hắc Giáp Vệ truy bắt, khi bắt được xà yêu họ liền trở về. Hiện giờ có khả năng đã đến Tây Phủ Thành được một thời gian rồi!”

“Tây Phủ Thành?” Trong mắt gã hắc y dường như có lửa, đó là ngọn lửa giận dữ.

Tây Phủ Thành đối với đám Đại Yêu thì chính là chỗ nguy hiểm nhất.

Tây Phủ là nơi những cường giả Kỷ tộc tụ họp! Đám Đại Yêu căn bản không dám đến chỗ đấy, con của gã đã đến đó. . . Gã mà xông đến thì khả năng cứu được đã thấp lại càng thấp hơn.

“Con người.” Gã hắc y nhìn Bạch Phát Lão Giả, thanh âm lạnh như băng, “Ngươi biết ta là ai?”

Bạch Phát Lão Giả nghe thấy đối phương gọi mình là ‘Con người” thì lập tức sắc mặt đại biến.

Yêu!

Hơn nữa có thể biến thành hình người thì đó là một con Đại Yêu đáng sợ!

“Ào, ào ~~~” nhiệt độ xung quanh chợt hạ xuống, băng sương vô tận chợt hiện, thậm chí có những bông tuyết như là lông ngỗng nhẹ bay bồng bềnh rơi xuống. Nhiệt độ xuống cực thấp nháy mắt tràn ra. Lũ đàn ông cường tráng của bộ lạc đang đứng xung quanh nhanh chóng đông lại thành tượng băng, sau đó vỡ vụn, đổ sập.

“Chạy mau!” Mày râu của Bạch Phát Lão Giả cũng ngưng kết một tầng băng sương, lão quay lại các tộc nhân trong bộ lạc ở phía sau gào thét, “Là Đại Yêu, chạy mau, chạy mau.”

“Chạy.”

“Nhanh.”

Cả đám tộc nhân trong bộ lạc dù nghiến răng nghiến lợi thống hận cũng phải nén lòng mà chạy tán loạn. Một số người trong bộ lạc điên lên, tru lên một hồi rồi xông vào gã hắc y. Nhưng khi tới gần gã hắc y thì băng sương trên người dần dần lan ra, họ nhanh chóng hóa thành tượng đá.

Nội kình Bạch Phát Lão Giả hùng hậu nhưng cũng phải khó khăn lắm mới quát được tròn câu: “Ngươi muốn khiêu khích Kỷ tộc hùng mạnh?”

“Khiêu khích?” Những lọn tóc dài đen đậm như mực của gã hắc y bay múa, hào quang đỏ thẫm trong mắt lập lòe “Xà yêu là con của ta, ta yêu đứa nhỏ tha thiết. Chẳng những ta muốn khiêu khích mà còn muốn xông thẳng vào Tây Phủ Thành!”

“Gào ~~~ ”

Một tiếng gào thét rung trời vang lên.

Gã hắc y uốn lượn xoay tròn trên không trung rồi biến thành một con đại xà hắc sắc cực lớn. Hai cánh cực lớn đầy lân giáp của con đại xà giương hết cỡ che khuất hoàn toàn bầu trời phía trên của bộ lạc. Tộc nhân trong bộ lạc đang chạy tứ tán, khi họ ngẩng đầu lên thì trở nên cực kỳ kinh hoảng.

“Là Dực Xà!”

“Là Đại Yêu ở hồ Dực Xà!”

Không có một chiến sĩ trong bộ lạc còn muốn chống cự, từ lúc sinh ra họ đã được kể về ‘Đại Yêu hồ Dực Xà’ trong truyền thuyết cổ xưa. Họ đều biết Dực Xà đáng sợ đến thế nào, bộ lạc Kim Đao không thể chống lại được con Đại Yêu khủng bố cỡ đó!

“Đều phải chết!”

“Toàn bộ lũ các ngươi đều phải chết!”

Con Dực Xà khổng lồ giương cánh lên nhìn xuống bên dưới, đồng tử đỏ ngầu tràn đầy vẻ điên cuồng. Nó bỗng há cái miệng to như chậu máu. Vù~~~ hắc phong vô tận lạnh thấu xương thổi, gió thổi cào nát mặt đất. Vài căn nhà đá cũng ngả nghiêng sụp đổ. Ngọn Hắc phong nhanh chóng bao phủ trong phạm vi mười dặm.

“Ôi ôi~~” Tất cả các tộc nhân trong bộ lạc đều ôm lấy yết hầu, toàn thân nhanh chóng trở nên đen kịt.

“Không.” Phụ nữ ôm đứa con nhỏ, nước mắt chảy ra.

“Đại Yêu, Kỷ tộc nhất định sẽ báo thù cho chúng ta.” Những chiến sĩ đạt tới nội kình viên mãn cho dù họ có nhịn thở nhưng độc khí lại thẩm thấu qua da cũng chỉ bảo trụ tính mạng sau một khắc. Họ cũng chỉ gầm lên những tiếng không cam lòng.

Trong chốc lát ——

Bộ lạc Kim Đao trở nên hoàn toàn yên tĩnh, không một thanh âm. Tất cả tộc nhân bộ lạc Kim Đao, người thành tượng băng, người thành khối vụn còn lại thì đều bị dính độc mà ngã xuống. Trong phạm vi mười dặm … đều không còn sự sống, ngay cả độc trùng, Phong Thú đều bị dính độc mà chết.

Con Dực Xà khổng lồ nhẹ nhàng phe phẩy cánh trên không trung, mắt nó nhìn phía dưới. Nó cảm ứng được tất cả những sinh linh đều chết nên nhanh chóng bay đi. Chẳng mấy chốc nó biết mất phía chân trời xa xăm.

. . .

Màn đêm buông xuống, hàn phong gào thét. Tường thành Tây Phủ Thành nguy nga sừng sững kéo dài miên man.

“Vèo!” Một đạo hắc ảnh nấp ở tường thành quan sát Hắc Giáp Vệ đi vào phía trong Tây Phủ Thành.

“Con của ta bị đưa đi đâu?”

Gã hắc y bắt đầu tra xét mọi việc.

Lần đầu tiên tới Tây Phủ Thành, Đại Yêu ‘Dực Xà’ dò xét trong thành hồi lâu liền thống khổ phát hiện: “Yêu bị bắt giữ đều bị đưa vào trong nội thành. Mà nội thành là nơi cư ngụ của người trong Kỷ tộc. Chỗ này thủ vệ sâm nghiêm lại có rất nhiều người cấp Tiên Thiên ở đó. . . Ta căn bản không có cách nào lẻn vào được.”

Lẻn vào Tây Phủ Thành thì khá dễ dàng.

Lẻn vào nội thành ư?

Đó chính là chỗ người Kỷ tộc Tây phủ sinh sống, thủ vệ chốn này sâm nghiêm đến bực nào?

“Vù!”

Một lát sau.

Trên bầu trời Tây Phủ Thành, Dực Xà đang phi hành trên không. Nó vừa dùng năng lực khống thủy trời sinh để nhanh chóng làm cho sương mù hiện lên rồi tạo thành mây mù. Mây mù vờn quanh để nó ẩn nấp tại đó rồi từ trên cao quan sát phía dưới. Từ trên cao nó quan sát cẩn thận từng chỗ một.

*******

Vào lúc sáng sớm.

Kỷ Ninh một mình đi tới Long Bảo, hôm nay là cuộc chiến trong lồng giam theo lịch ba ngày một lần rồi.

“Công tử.”

“Công tử.”

Bên trong Long Bảo, Hắc Giáp Vệ và một vài tôi tớ đều cung kính muôn phần.

Phụ thân của Kỷ Ninh là người đứng đầu Kỷ tộc Tây phủ! Bản thân Kỷ Ninh đã có tiếng là kỳ lạ. . . Kỷ Ninh có khả năng là Phủ Chủ kế nhiệm, địa vị này ai cũng nghĩ vậy.

“Xếp một con yêu lợi hại vào đây.” Kỷ Ninh vừa cười vừa bảo.

“Gần đây có đưa đến một con yêu lợi lại, do Mông Ngư thống lĩnh đưa đến. Nó có huyết mạch Thần Ma.” Một lão giả cụt một tay cao giọng hô.

“Con yêu có huyết mạch Thần Ma hả?” Kỷ Ninh lộ ra sắc mặt vui mừng, “Hay, nó có thể cho ta một trận chiến thống khoái, nhanh nhanh đưa nó vào lồng giam.”

“Vâng.”

Lão giả cụt một tay liền đi sắp xếp.

Long Bảo chia làm hai nơi là lồng giam và hang thú. Hang thú đương nhiên là nơi nhốt các loại yêu.

“Gào” Một con đại xà màu đỏ bị xích sắt khóa chặt nằm im đó. Nó nhìn thấy con người bên ngoài phòng giam thì gào lên từng thanh âm trầm thấp giận dữ.

“Kêu to lên.” Lão giả cụt một tay hừ lạnh một tiếng, “Ăn nhiều người như vậy, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi. Đi, mở miệng cống ra. Bỏ xiềng xích. . . Bắt nó xông vào lồng giam.”

“Vâng.”

Một số tôi tớ chuyên chăn nuôi tại đây liền thực hiện mệnh lệnh.

“Ầm, rầm rầm ~~~” Miệng cống ngăn giữa lồng giam và hang thú đã được mở. Phía xa xa của thông đạo mơ hồ có ánh sáng chiếu vào, con đại xà màu đỏ lập tức nhìn ra, miệng gào lên từng tiếng vang động.

“Bỏ xiềng xích.” Lão giả cụt một tay hạ lệnh.

“Cạch…!”

“Cạch…!”

Tất cả xiềng xích đều được cởi bỏ. Cảm giác từng sợi xiềng xích được tháo ra, đại xà màu đỏ ngọ nguậy cơ thể làm xiềng xích vang lên những tiếng rào rào. Cuối cùng tất cả được tháo hết … một tiếng keng trầm đục vang lên, xiềng xích rơi trên mặt đất bị phát nổ.

Con đại xà màu đỏ lạnh lẽo nhìn lão giả cụt một tay rồi nhanh chóng chạy ra khỏi miệng cống. Nó chạy dọc theo thông đạo rồi đi vào trong lồng giam.

Bên trong lồng giam cực lớn. . .

Ở đó đang có một thiếu niên môi hồng răng trắng nghiêng đầu nhìn nó. Miệng con đại xà lập tức tiết ra nước bọt. Kinh nghiệm ăn thịt người bảo cho nó biết, đứa nhỏ này thịt mềm thơm ngon đây.

 

Kỷ Ninh quan sát Đại xà màu đỏ phía xa xa, nhẹ giọng thì thầm: “Cả cơ thể nó màu huyết hồng, bụng có lân giáp màu sáng bạc, có màu đỏ đồng … Ồ, thậm chí lại còn có hai móng?”

“Ào ào, soàn soạt…” Đại xà màu đỏ chậm dãi di động, cái đầu rắn cực lớn nhìn vào Kỷ Ninh. Vì sinh ra đã kiêu ngạo khiến nó căn bản không có đem thiếu niên nhân loại trước mặt để vào mắt. Dựa theo kinh nghiệm của nó, những kẻ … trước đây trong bộ lạc như loại thiếu niên này là vô cùng yếu ớt. Mặc dù là ở gia tộc Kỷ tộc thì loại thiếu niên này cũng chẳng đi đến đâu.

Nhưng Kỷ Ninh chỉ hừ nhẹ một tiếng!

Khí tức trong lồng ngực xuyên qua mũi phát ra tạo thành hai đạo khí lưu mắt thường cũng có thể nhìn thấy, toàn thân ẩn hiện hồng quang. Một cỗ khí thế cường đại tự nhiên phát ra. Đại xà màu đỏ phía xa xa lập tức bị làm cho cả kinh. Nó từ đằng xa cảm nhận khí tức trên người thiếu niên nhân loại không thua sút chút nào so với khí tức của nó.

“Gần đây ta luyện Tích Thủy kinh còn chưa được thuần thục, mượn ngươi luyện kiếm vậy.” Kỷ Ninh sưu một tiếng liền chạy qua khoảng cách mấy chục thước, kiếm trong tay hóa thành sương mù, che chắn kiếm quang bên trong đâm về phía Đại Xà màu đỏ.

Đại xà màu đỏ lộ ra một đôi lợi trảo thật lớn ở chỗ ngực bụng, trực tiếp uốn lượn chụp vào Kỷ Ninh.

“Xuy! Xuy! Xuy!” Kiếm quang hóa thành sương mù lóe lên mấy trăm lần, nhiều lần đâm lên trên người đại xà màu đỏ. Đại xà màu đỏ tránh né ba kiếm đâm vào chỗ yếu hại, đồng thời cứ vậy mà chống được, chỉ là trên lân giáp đã xuất hiện thêm mấy điểm trắng. Điều này làm cho đại xà không khỏi khinh thường thiếu niên nhân loại vài phần.

“Ô”

Một tiếng rít kỳ dị chói tai vang lên, đó là do lợi kiếm của Kỷ Ninh xẹt qua không khí phát ra thanh âm. Kiếm lập tức xẹt qua ngực đại xà làm xuất hiện một miệng vết thương lớn dài gần nửa trượng, lân giáp bị nghiền nát, máu thịt bên trong trào ra phun tung tóe qua miệng vết thương.

“Rít!” Đại xà màu đỏ nhất thời kinh hãi. Như thế nào thiếu niên này trong phút chốc trở nên lợi hại như vậy?

Kỷ Ninh đã không còn yếu đuối non nớt giống như khi trước giao thủ cùng Khiếu Nguyệt Lang rôi. Trải qua thời gian liên tục cùng yêu thú chém giết khiến cho kinh nghiệm của hắn vô cùng phong phú. Giờ đây hắn kỳ thật chỉ dùng chưa đến năm thành khí lực. Bất kể là Phong Ảnh Bộ hay Tích Thủy kinh đều được hắn vận dụng một cách xảo diệu, hoàn toàn không hề rơi xuống hạ phong.

Lúc đầu Kỷ Ninh thi triển chiêu thức thích hợp quần công “Tế Vũ Phân Phân” đối phó đại xà tự nhiên là vô dụng.

Sau đó lại dùng chiêu thức có sát ý rất mạnh “Ti Vũ Thành Tuyến”, chiêu này chính là Kỷ Ninh lưu lại một vết thương lớn trên thân đại xà.

Rồi lại tiếp một chiêu rất sắc bén “Tích Thủy Xuyên Thạch”(nước chảy đá mòn)

Cuối cùng lại ngăn cản sự nổi giận của đại xà bằng “Tế Thủy Trường Lưu”(nước chảy thành dòng)

Tích Thủy kinh sở hữu chín chiêu.

Theo thứ tự là Tế Vũ Phân Phân, Bạo Vũ Như Mặc, Thủy Mặc Liên Thiên, Tế Thủy Trường Lưu, Tích Thủy Bất Lậu, Ti Vũ Thành Tuyến, Lưu Thủy Bất Hủ, Lưu Thủy Vô Tình, Tích Thủy Sơn Thạch.

Có công có thủ.

Mặc dù là chiêu thức công kích cũng ẩn chứa phòng thủ. Độ thâm ảo của nó làm cho Kỷ Ninh sợ hãi thán phục đến mê muội. Dù sao hiện tại hắn đến ngay cả “tiểu thành” cũng chưa đạt tới. Như phụ thân Kỷ Nhất Xuyên sớm đã đạt tới cảnh giới “đại thành”, mà vẫn như cũ tìm hiểu Tích Thủy kinh. Bởi vì Tích Thủy kinh này càng là ngẫm nghĩ lại càng có thể ngộ ra vô cùng ý cảnh.

“Tế Thủy Trường Lưu” có lẽ là một chiêu tùy ý tùy tâm.” Dưới sự áp bức của một con yêu thú mang huyết mạch Thần Ma, Kỷ Ninh sau khi rảnh tay đã ngộ ra kiếm pháp.

Nhưng đại xà lại nổi giận!

Nó làm sao không nhìn ra tên thiếu niên nhân loại này đang dùng nó để luyện kiếm. Trên người nó đã có không ít vết thương nhưng đều không phải vết thương trí mạng. Nhưng mà thiếu niên trước mắt chỉ bị chút thương nhẹ… Mà trong nháy mắt liền đã hoàn toàn khôi phục. Thiếu niên trước mắt đáng sợ đến mức khiến nó run rẩy, đồng thời nó cũng hiểu được sẽ phải chết trong tay thiếu niên này.

Mặc dù là chết, nhưng nó bẩm sinh kiêu ngạo nên không cam lòng bị người ta đùa bỡn mà chết đi.

“Rít…” Đại xà đột nhiên ngửa đầu phát ra tiếng rít kinh người. Đây là một tiếng gầm rú bi phẫn, không cam lòng, ẩn chứa sự điên cuồng trong.

********

Tiếng hô rung trời.

Trên bầu trời ở trong thành Kỷ tộc, đang có không ít mây mù, trong đó có một đoàn mây mù màu đen của Dực Xà.

“Gào!”

Tiếng rống kia truyền trong không trung đã rất yếu ớt rồi, nhưng mà Dực Xà với tư cách là một đại yêu thú với thính giác linh mẫn có hạng? Mà tiếng này lại rất đỗi quen thuộc đối với nó chính là của hài tử hắn.

“Là Xích Mang ! Hài tử của ta ! ” Dực Xà lập tức khẳng định, nó đã sớm quan sát tìm tòi trong nội thành. Với thị lực của nó thì khoảng cách vài dặm tự nhiên có thể thấy rõ từng cái kiến trúc. Chỉ có điều sáng sớm nên nhiều sương mù, đồng thời bảo hộ bên trên là hành loạt xích sắt khiến nó căn bản thấy không rõ bên trong lồng có cái gì.

Nhưng mà giờ phút này …

Vừa nghe thanh âm truyền đến, nó liền lập tức xác nhận thanh âm chính là từ thứ bị vây trong lồng truyền ra!

“Chính là!” Dực Xà lập tức cấp tốc lao xuống phía dưới, trên người mây mù tức thì cuộn lên bao phủ xung quanh, tận lực che lấp lại.

Trong lồng giam.

Kỷ Ninh nghe được tiếng gầm rú bi phẫn của đại xà trước mắt, cũng hiểu tâm lý của đãi xà lúc này. Tay trái lúc này đang trống rỗng bỗng xuất hiện một thanh lợi kiếm: “Ngươi đã muốn chết, vậy đi chết đi!”

Uỳnh!

Kỷ Ninh nháy mắt hóa thành một cơn gió, tiếp cận đến cạnh đại xà.

Kiếm quang lóe lên!

Chiêu Điện Quang Hỏa Lôi của Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên! Như liệt hỏa, như sét đánh!

Xuất Lưu Thủy Vô Tình trong Tích Thủy kinh! Sau đó là Tích Thủy Xuyên Thạch!

“Uỳnh!”

Đầu rắn to lớn ngóc lên đôi mắt trở nên ngốc trệ, trên đầu nó có một lỗ thủng thật sâu, hoàn toàn xuyên qua. Thân thể cao lớn của nó lập tức trực tiếp ngã xuống mặt đất làm bụi bay mịt mù, mặt đất như hơi chấn động. Máu tươi từ bên trong chảy ra, làm cho trên mặt đất xuất hiện một dòng máu tươi.

“Tốt.” Kỷ Ninh nhìn lại thi thể đại xà, quan sát đến miệng vết thương.

Nghiên cứu lại giúp hắn phát hiện được rất nhiều sát chiêu hiệu quả.

“Liệt Hỏa Oanh lôi quả nhiên uy lực cực lớn, đem thân rắn vùng ngực bụng bị chém to như vậy, thiếu chút nữa là đem thân rắn cắt thành hai đoạn.” Kỷ Ninh quan sát gật đầu, “Lưu Thủy Vô Tình xuất ra có tốc độ ánh sáng, có thể gói trong một chữ – nhanh! Lưu Thủy Vô Tình nhanh lại thêm mờ ảo không ngừng, mà Điện Quang hỏa thạch nhanh lại làm tăng thêm lực công phá.”

“Tích Thủy Xuyên Thạch có lực xuyên thấu, dễ dàng xuyên thấu qua đầu lâu yêu xà.” Kỷ Ninh gật đầu.

Mà ở trên không đang bị mây mù bao phủ ngăn cản là một quái vật khổng lồ đang muốn đi xuống, so sánh với Dực Xà, thì con của nó chỉ như một tiểu Nê Thu(cá trạch)! Đồng tử Dực Xà đỏ thẫm như xuyên thấu khóa sắt chứng kiến cảnh bên dưới, đem thân thể nằm sấp toàn thân huyết hồng trông vô cùng thê thảm trên mặt đất thu vào trong mắt. Hắn chỉ cảm thấy có một cỗ lửa giận vô hình lập tức tràn ngập trong đầu.

“Hài tử của ta!”

Dực Xà hoàn toàn nổi điên, “Nhân loại, đền mạng cho hài nhi của ta!”

Oanh!

Nó lao xuống với tốc độ cao làm cho dòng khí kịch liệt chấn động, làm cho Kỷ Ninh ở trong lồng ngẩng đầu nhìn lại.

“Cái gì!” Kỷ Ninh liếc mắt một cái chứng kiến cảnh bên trên cách đó trăm thước, mông lung bên trong sương mù mơ hồ có một cái đầu rắn thật lớn đang nhìn chằm chằm vào mình, đồng thời mơ hồ có một cái cánh bằng xương hiện ra. Giờ phút này nó đang lao xuống dưới… Phạm vi cốt cánh bao phủ, so với phạm vi bị vây khốn còn muốn lớn hơn một ít.

Con rắn kia đầu đỏ thẫm mắt dựng thẳng ẩn sát ý cực lớn làm cho Kỷ Ninh kinh hãi, cũng làm cho hắn hiểu được …

Quái vật đang lao xuống này thực sự muốn giết hắn!

“Không tốt, trốn!”

Kỷ Ninh quay đầu muốn chạy trốn!

Cần phải trốn trước khi hắn phát hiện thông đạo hẹp mình đi vào sắp đóng cửa. Thông thường cuộc chiến được bố trí bên trong vòng vây đều là đóng cửa phòng ngừa kẻ chưa chiến mà chạy! Chờ sau khi thắng lợi Kỷ Ninh mới có thể hạ lệnh cho người ta mở ra thông đạo… Chính hắn vừa mới giết chết một đại xà đầu đỏ, còn chưa kịp hạ lệnh.

Hơn nữa hắn tiến hành cuộc chiến trong lồng giam nhằm tránh người khác quan sát cuộc chiến. Thông thường chỉ có cha mẹ mới có thể quan sát cuộc chiến.

Dù sao hắn vẫn chân thật giữ bí mật về thực lực bản thân. Nếu như hắn sử dụng song kiếm thì có thể sử dụng lợi kiếm bình thường đánh chết Hậu Thiên thần thú viên mãn… Những điều này đều là bí mật. Người ngoài vẫn cho rằng Kỷ Ninh chỉ dựa vào một ít thần binh mới giết được thần thú ấy.

“Xoạt!” “Xoạt!” Kỷ Ninh ném song kiếm trong tay đi, đồng thời từ hư không xuất ra thêm hai thanh kiếm – Bắc Minh Kiếm!

“Vỡ cho ta!”

Toàn bộ lực lượng Kỷ Ninh bùng nổ, trực tiếp bổ về phía trên khóa sắt to và dài, đồng thời cũng liền vội vàng hô lên: “ Phụ thân!”

Thanh âm nhanh chóng truyền đến mở đi ra, nhưng mà thanh âm truyền đi lại không bằng tốc độ Dực Xà phía trên lao xuống.

“Keng keng keng!!!” Kỷ Ninh điên cuồng bổ Bắc Minh thần kiếm vào trên khóa sắt, lúc trước Kỷ Nhất Xuyên từng nói “Lấy thực lực của con thi triển Xích Minh Cửu Thiên Đồ, toàn lực ứng phó mới có thể chém đứt xích sắt, nhưng mà xích sắt liên kết thành lưới. Chỉ sợ con cần thời gian mười lần hô hấp mới có thể chặt đứt toàn bộ khóa sắt để có thể thoát ra.”

Mà Kỷ Ninh hiện tại có Bắc Minh kiếm, đúng là sắc bén vô cùng. Keng keng keng, một sợi xích bị chém đứt, có thể xích sắt quá dày đặc, muốn bổ rat tạo thành một chỗ đủ để một người xuyên qua sợ cần thời gian một lần hô hấp.

Một lần hô hấp?

Tốc độ quái vật bên ngoài lao xuống, có thể không cần đến một giây!

“Không còn kịp rồi.” Kỷ Ninh chém xuống xích sắt liền minh hiểu được điều đó.

Lân giáp phía trên cốt cánh lập tức rạch qua không khí, bổ vào mạng lưới xích sắt. Đối với Kỷ Ninh mà nói khó có thể phá hư xích sắt cứng rắn đó, nhưng mà đối với lão yêu trước trước mặt đã tu luyện qua hàng ngàn năm lại vô cùng đơn giản. Chỉ nghe âm thanh sụp đổ thì vô số xích sắt đã đứt đoạn bay loạn lên. Mà lân giáp trên cốt cánh lại trực tiếp quét về phía Kỷ Ninh.

“Đền mạng cho hài nhi của ta!” Dực Xà lao xuống mà hai mắt như điên nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.

“Trốn.”

Kỷ Ninh hai tay nắm lấy song kiếm, một bên thân thể liên tiếp tránh né tránh thoát, đồng thời thì triển ra cùng một chiêu Tế Thủy Trường Lưu. Chỉ thấy kiếm quang như nước, nghênh đón lân giáp cốt cánh bên trên đang bổ xuống.

Một lần tầng tầng lớp lớp kiếm quang liên tiếp ngăn cản đã qua, song kiếm kết hợp với nhau, làm cho kiếm quang ngăn cản không ngớt không dứt, giống như tầng tầng tơ tằm quấn lấy trói buộc đối phương.

Một lần dốc mười phần sức lực!

“Uỳnh!” Cốt cánh thật lớn trực tiếp đè nặng hai thanh Bắc Minh kiếm, uy lực mạnh mẽ trùng kích làm cho Kỷ Ninh cảm thấy hai cổ tay bị gãy phát ra tiếng răng rắc. Cốt cánh theo sát sắc bén như đao trực tiếp bổ vào bên cạnh người khiến Kỷ Ninh dù cố gắng né tránh thì nó vẫn trực tiếp cắt qua Kim Thần Y

Phốc!

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!