Thái Thịnh là đàn ông trưởng thành, giọng vô cùng lớn, tiếng thét ấy làm tất cả mọi người giật mình, quay đầu nhìn qua thì mới thấy Bé Năm thủng thỉnh rút bàn tay vừa véo anh ta về, còn nở một nụ cười đáng yêu.
“Lúc ăn cơm không được nói chuyện”
Thái Thịnh oan ức không nói lên lời.
Thời Ngọc Diệp chỉ cảm thấy người đại diện này bị chèn ép quá khổ.
“Bé Năm, tốt xấu gì thì anh Thịnh cũng là đồng nghiệp của con, sao con có thể xuống tay nặng thể hả?”
Bị cô kiểm điểm, Hoàng Anh mới gật đầu chấp nhận phê bình: “Vâng, mẹ, lần sau con sẽ chú ý, phải bịt miệng anh ta lại trước rôi mới ra tay.”
Thái Thịnh: QAQ Thời Ngọc Diệp cũng đã nhận ra, Bé Năm hình như đang giận Thái Thịnh, còn là chuyện liên quan đến công việc nữa.
Nhưng mà bây giờ mọi người đang ngồi ăn cơm với nhau, nói về chuyện này thì không hay cho lắm, Thời Ngọc Diệp đành đợi đến khi ăn cơm tối xong thì mới đi nói chuyện với Thái Thịnh.
Thái Thịnh thấy cô đi tới thì tỏ vẻ câu xin.
“Chị Thời, chị giúp tôi nói với cậu ấy mấy câu đi, phía công ty đang giục tôi, cậu ấy đã nghỉ ngơi một thời gian rất lâu rôi, cứ mãi thế này thì tài nguyên sẽ tặng cho người ta hết mất”
“Trước tiên, anh nói cho tôi biết, có phải công việc của Bé Năm đã xảy ra chuyện gì rất nghiêm trọng không?”
Thái Thịnh suy nghĩ một lúc lâu, mới lắc đầu nói: “Công việc của cậu ấy không gặp vấn đề gì hết, đại diện nhãn hàng hay quảng cáo đều rất hài lòng, thêm cả ra ca khúc mới trong hai tháng, lượng tiêu thụ đột phá lịch sử, vẫn đứng đầu bảng đến giờ”
Thời Ngọc Diệp cũng chẳng nghe ra điều gì khác thường cả.
Thái Thịnh nói tiếp.
“Chẳng qua là, tháng trước bỗng nhiên cậu ấy nói muốn tới thành phố Hải Phòng, rồi tiện thể xin nghỉ luôn. Trong khoảng thời gian này, tôi đã tạm dừng mọi công việc cho cậu ấy rồi, nhưng công ty đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt để kiếm tiền, bảo tôi qua đây khuyên cậu ấy ít nhất cũng phải nhận một, hai quảng cáo gì đó.”
Nói tới đây, Thời Ngọc Diệp mới hiểu ra, hóa ra tất cả mọi chuyện đều vì cô dẫn mấy đứa nhỏ về thành phố Hải Phòng nên khiến công việc của Bé Năm bị trì hoãn.
Nhưng như thế thì cũng đâu đến mức cậu bé ghét bỏ người đại diện dữ dội như vậy.
Rất có thể là Bé Năm đã phải chịu ấm ức gì đó, nhưng lại không nói ra, mới khiến người ra nghĩ do cậu bé nổi tính trẻ con, trêu chọc mọi người.
“Anh ngôi đây một lúc, tôi vào nói chuyện với thằng bé”
“Vâng, xin nhờ chị hết đó, chị Thời”
Thái Thịnh ngồi trên ghế sofa ở phòng khách xem TV và ăn đồ ăn vặt với Bé Sáu, Thời Ngọc Diệp vào phòng tìm Bé Năm.
Bé Năm đang chơi trò chơi điện tử với Bé Hai, chẳng biết trời đất đâu nữa. Xem ra chẳng giống dáng vẻ chịu ấm ức gì cả.
“Mẹ muốn chơi với con không?”
“Không”
“Mẹ vào xin giúp Thái Thịnh sao?”
“Mẹ muốn hỏi có phải con và anh ta đã xảy ra bất đồng gì không?”
“Đúng vậy, vì vậy nhất định con phải phạt anh ta một chút mới được.”
“Chuyện gì mà khiến con ghi hận trong lòng như vậy hả?”
Cô rất hiểu tính cách mấy đứa bé nhà mình, Bé Năm là đứa không thích cãi nhau nhất, cũng chưa thấy bắt nạt ai bao giờ, hôm nay lại lạnh nhạt với Thái Thịnh đến thế, chắc hẳn đã xảy ra chuyện gì rất nghiêm trọng.
Lúc này, Bé Năm và Bé Hai đã kết thúc trận pk, Bé Năm nhìn màn hình màu xám, thở dài một hơi, xoay người lại trả lời Thời Ngọc Diệp.
“Anh ta nhận một việc cho con, để con và Tô Cẩm Tú tham gia một Chương trình giải trí cùng nhau”
Thời Ngọc Diệp ngạc nhiên: “Chương trình gì?”
“Bảo mẫu minh tinh. Chính là mời một số minh tinh nữ chưa từng kết hôn mà có con lên Chương trình chăm sóc trẻ, mà con lại được xếp với Tô Cẩm Tú”
“Ha..”
Thời Ngọc Diệp không nhịn được bật cười.
Hai cậu bé nhìn nhau, Bé Năm cảm thấy thật nghẹn lời mà.
“Bà Thời à, con trai bảo bối của mẹ sắp lên Chương trình nhận người khác làm mẹ kìa, đối phương còn là tình địch của mẹ đó, thế mà mẹ còn cười được hả?”
“Xin lỗi, bảo bối, mẹ mới tưởng tượng đến cảnh đó, đã cảm thấy rất buồn cười rồi, không kiềm chế được”
Bình thường Tô Cẩm Tú luôn bảy ra cái vẻ chỉ tay năm ngón, thế mà lại tham gia kiểu chương trình này sao?
Không thể không nói, cũng gây rất nhiều hứng thú cho khán giả, cô chỉ tưởng tượng ra cảnh Tô Cẩm Tú bị chỉnh không biết phải làm thế nào đã cực kỳ buồn cười rồi.
Thời Hoàng Anh nhìn Thời Ngọc Diệp cười đến mức không thể tự quản lý bản thân được nữa thì có chút đau buồn.
“Chắc là do con không phải con ruột…”
Bé Hai liếc cậu bé một cái: “Có cảm giác bị xúc phạm”
“Ôi, xin lỗi, quên mất chúng ta là anh em sinh sáu: Thời Ngọc Diệp mãi mới ngừng cười được, rồi nói chuyện đàng hoàng với cậu bé.
“Không phải từ trước tới giờ con đều phát triển ở thị trường Âu Mỹ thôi sao? Sao đột nhiên lại tiến vào thị trường trong nước rồi?”
“Quản lý công ty cho rằng, kiếm tiền ở làng giải trí trong nước được nhiều hơn. Đúng lúc con về thành phố Hải Phòng với mẹ nên bọn họ tự ý đưa ra lựa chọn cho con luôn rồi đó”
“Có nghĩa là không thể từ chối Chương trình kia sao?”
“Cũng không hẳn không được”
Bé Năm sờ cằm, tỏ vẻ bí hiểm, chọc cho Thời Ngọc Diệp tò mò chết đi được.
“Nếu có thể từ chối thì con bảo anh Thịnh từ chối cho con là được mà, sao lại phải giận dỗi thế làm gì?
“Vậy thì mẹ đi nói đi, mẹ là người giám hộ của con, mẹ cứ nói mẹ không đồng ý vậy thì bọn họ không thể làm gì được”
Nói hay lắm, có vẻ cũng có đạo lý lắm.
Thái Thịnh không ngờ Thời Ngọc Diệp vốn là người đi nói giúp anh ta, kết quả ra khỏi phòng, trong nháy mắt đã biến thành người đứng về phía đứa bé rồi.
“Anh Thịnh… Bé Năm nói với tôi.”
Thời Ngọc Diệp uyển chuyển nói ra chuyện về Chương trình giải trí kia, nhưng không nói ra nguyên nhân cậu bé từ chối tham gia Chương trình Thái Thịnh nghe xong thì ngây ngốc luôn.
“Tôi có thể biết nguyên nhân cậu ấy không muốn đi không?”
Thời Ngọc Diệp lúng túng, nói: “Tôi và Tô Cẩm Tú có hiềm khích với nhau”
Lúc này Thái Thịnh mới hiểu ra, đông thời cũng hơi mất mát.
“Được rồi, tôi đã hiểu rõ rồi, lúc cậu ấy từ chối không nói lý do cho tôi biết, tôi còn tưởng răng cậu ấy giận dôi gây chuyện, không ngờ hóa ra là như vậy.”
“Xin lôi anh Thịnh, gây phiên phức cho anh rồi”
“Không có gì đâu, chẳng qua thấy hơi tiếc thôi, tiền thù lao của Chương trình này không nhỏ, cao hơn gấp mười lần so với giá bình thường cậu ấy nhận làm đại diện”
Thời Ngọc Diệp nghe vậy thì sửng sốt.
“Gấp mười lần? Là bao nhiêu?”
“Thấp nhất là mấy chục tỷ, cao nhất mấy trăm tỷ, giá cả cụ thể phải đợi người của công ty đến bàn bạc mới có thể xác định”
“Mấy chục tỷ, mấy trăm tỷ?”
Bây giờ thù lao lên Chương trình giải trí đều cao vậy sao?
Thời Ngọc Diệp ngạc nhiên như vậy khiến Thái Thịnh ngạc nhiên theo. Cô cảm thấy giá này quá thấp sao?
“Chị Thời, tôi biết chút tiền này chẳng thấm vào đâu với dòng họ lớn các chị, nhưng đối với người bình thường như chúng tôi thì là giá trên trời đó. Aizl”
Thời Ngọc Diệp hơi tiếc mấy trăm tỷ thù lao kia “Không sao đâu, tiền không còn thì vẫn có thể kiếm lại được, dù sao bây giờ Hoàng Anh vần còn nhỏ tuổi, còn rất nhiêu năm thanh xuân để kiếm cơm”
Cô cảm thấy mình có thể đấu tranh, lưỡng lự thêm một chút.
“Chị Thời, tôi vê trước, chờ lần sau có thông báo gì thì tôi lại quay lại tìm Hoàng Anh.”
Không được, không nhìn được! Đó đều là tiền!
“Anh Thịnh, anh chờ một chút, tôi cảm thấy chuyện này vẫn có thể thương lượng!
Thái Thịnh đang định đứng lên rời đi, nghe Thời Ngọc Diệp nói vậy thì sửng sốt vài giây, sau đó hai mắt phát sáng.
“Chị Thời, chị nói thật sao?”
“Còn cách nào khác mà vẫn để Bé Năm tham gia Chương trình này nhưng không xếp một đội với Tô Cẩm Tú không?”
Anh ta nghe cô nói vậy thì chợt nghĩ tới gì đó, lùi về sau mấy bước, đánh giá mặt mũi và vóc.
người Thời Ngọc Diệp mấy lần, hài lòng gật gù ngay lập tức.
“Nếu không thì chị Thời cũng debut luôn đi, như vậy thì chị có thể trực tiếp tham gia Chương trình với cậu ấy luôn”
“Còn có thể bàn bạc hai phần thù lao, xuất sắc!”
Hôm nay Thời Ngọc Diệp lại bị ép kinh doanh.