Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Chương 57: Là em dẫn dụ anh (18+)

Anh nói giữa nụ hôn: "là em…dẫn dụ anh"

Tiểu My bị anh hôn tới mụ mị đầu óc, nhưng cô vẫn lo lắng cho vết thương trên vai của anh.

Tiểu My vùng vẫy: "ưm…không được…ưm…vết thương của anh…ư…"

Trịnh Nguyên dừng hôn, đôi mắt tuyệt đẹp ấy nhìn thẳng vào mắt cô, như thôi miên

Trịnh Nguyên: "Anh sẽ nhẹ nhàng. Anh hứa"

Anh thấy cô im lặng không đáp, thì liền được nước làm tới.

Anh hôn lên cổ cô, bú ʍúŧ tạo những dấu hôn đỏ rực. Sức hút từ thân thể của cô luôn khiến anh say đắm.

Khuôn mặt cô đỏ lựng, khuôn ngực phập phồng lên xuống, đôi mắt lim dim gợϊ ȶìиɦ, không gian trong căn phòng thật tĩnh lặng, anh có thể nghe thấy tiếng tim cô đập thình thịch. Tất cả các điều đó làm anh thêm kích động.

Anh hôn cô say đắm lần nữa, đôi tay luồn vào mái tóc đen mượt của cô mà vuốt ve.
Trịnh Nguyên nhìn cô không chớp mắt. Tiểu My của anh xinh đẹp quá, mái tóc dài óng ả, đôi môi đỏ mọng nước, cặp ngực tròn căng quá quyến rũ, đôi chân thon dài trắng nõn nà.

Anh nhẹ nhàng cởi từng chiếc cúc áo. Những chiếc cúc áo bung ra để lộ rõ bộ ngực căng tròn trắng nỏn của cô. Cô ngại ngùng quay mặt qua một bên tránh ánh nhìn của anh.

Làn da mịn màng như em bé ẩn hiển dưới lớp ren của áσ ɭóŧ làm anh thấy nóng mặt. Đầu ngực hồng hồng của cô sao lại kíƈɦ ŧɦíƈɦ lạ thường. Trịnh Nguyên cảm nhận được côn ŧɦịŧ đang nóng ran dưới lớp quần jogger. Cơ thể anh đang rất kích động, dường như có một luồn điện đang chạy dọc theo cơ thể anh.

Anh không giữ được kiên nhẫn, mạnh tay giật bung khuy áo ngực của cô.

Bộ ngực tròn căng trắng muốt làm đầu anh như muốn nổ tung. Côn ŧɦịŧ của anh đã ngúc ngắc cương cứng nóng hổi. Trịnh Nguyên bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ tột độ.
Anh nhẹ nhàng để từng ngón tay chạm nhẹ vào bầu vú nõn nà, sau đó xoa bóp nhè nhẹ.

"Em đẹp quá"

Anh thì thầm vào tai cô.

Chưa để cô kịp phản ứng. Anh cúi xuống ngực cô bú ʍúŧ chùn chụt, tay còn lại sờ nắn rồi vò bóp bầu ngực bên kia. Đầu óc cô bây giờ bay lơ lửng, toàn thân run lẩy bẩy và nóng hừng hực.

"Ưm….ưm….ư….ưm….ư"

Cô cắn răng để ngăn những tiếng rên. Vì đây là phòng đọc sách, không phải phòng ngủ của cô và anh, nên không có cách âm. Cô mà kêu la như mọi lần, mọi người bên ngoài sẽ nghe hết. Nghĩ tới đó là đầu cô như muốn xì khói.

Xấu hổ chết mất.

Anh dường như không hiểu được nổi lo lắng của cô, mà vô tư nâng mông cô lên rồi tuột nhẹ cái quần ra khỏi người cô.

Anh sờ lên đùi non của cô, vuốt ve kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô.

"Ư….ư…..ưm….ưm…"
Anh vuốt ve cao dần cao dần lên giữa hai chân. Tiểu My lúc này đang nằm nghiêng một bên, chân cao chân thấp. Cái qυầи ɭóŧ bé tí không đủ che đi tâm động ẩm ướt của cô.

Anh nằm xuống song song với cô, để tránh đụng đến vết thương. Anh nhẹ nhàng ma sát côn ŧɦịŧ của anh vào bờ mông săn chắc của cô.

Thằng nhóc của anh đang đòi hỏi mãnh liệt. Nó muốn được vào bên trong cô, để cô nuốt chặt lấy nó.

Anh vội vàng kéo quần xuống, để thằng nhỏ cương cứng to lớn nãy giờ được giải phóng.

Anh đưa tay sờ soạn hoa huyệt của cô.

"Ư…ưm…ư"

Cô cắn răng

Hoa huyệt của cô đã ẩm ướt và nhớp nháp chất nước nhờn nhờn. Trịnh Nguyên xoay người cô nằm úp xuống, hai tay lần theo bờ eo thon thả kéo cái qυầи ɭóŧ bé tí xuống qua bờ mông một chút rồi nhẹ nhàng kéo tuột nó ra khỏi đôi chân nõn nà của cô.
Anh nâng mông cô lên, dang hai chân cô rộng ra, để hoa huyệt bóng lưỡng thứ nước nhờn nhờn được phơi bày rõ hơn.

Anh ấn côn ŧɦịŧ đang muốn nổ tung của mình vào cái khe ẩm ướt ấy.

"Aaaaaaaaaaa…..ưm…ưm"

Cô không chịu đựng nổi, rên lên một tiếng sau đó cắn môi chịu đựng.

Mông cô dường như nhít cao hơn và dang rộng thêm. Trịnh Nguyên cười mỉm từng chút để đầu nấm của anh tiến đến gần mép hoa huyệt đang sưng lên và mộng nước của cô.

Tiểu My rên ư ư trong cổ họng. Cảm giác suиɠ sướиɠ lan dọc khắp cơ thể.

Vì nằm sấp, cô không biết Trịnh Nguyên đang làm gì nhưng cô cảm nhận được khúc thịt nóng hổi của anh  đang tách hai mép ngoài hoa huyệt của cô, dũng mãnh trượt vào trong tâm động của cô mỗi lúc một sâu hơn.

Côn ŧɦịŧ to lớn của anh mạnh bạo ấn ngập vào tâm động đầy xuân dịch của cô. Nó làm cô mụ mị đầu óc, bật ra tiếng rên không kiểm soát.
"Aaaaaaaa……aaaaaaaa…..aaaaaaaa"

Cô bấu tay xuống tấm thảm bên dưới, cố gắng giảm âm lượng tiếng rên xuống mức thấp nhất.

Trịnh Nguyên cười đắc thắng khi thấy cô cố gắng kiềm chế.

Phạch

Anh đâm mạnh hơn.

Tiểu My toàn thân run rẩy, từng thớ thịt giật run bần bật.

Anh thích chí, hai tay bấu vào bờ mông săn chắc của cô mà đưa đẩy điên cuồng.

"Ư….ư…..ưm….ư" cô rên trong cổ họng.

Đáp trả lại tiếng rên rĩ của cô là tiếng gừ từ cổ họng của anh vì cơn sướng tột đỉnh. Anh cứ ấn côn ŧɦịŧ to lớn của anh vào sâu, rồi nhẹ nhàng kéo tuột ra sau đó tống một cú thật mạnh vào sâu hoa huyệt đầy xuân dịch trơn ướt của cô.

Phạch phạch phạch

Tiếng da thịt của cô và anh va chạm vào thật khích dục.

"Aaaaa….Nguyên….aaaaa…..aaaaaaaa"

Tiểu My không chịu đựng nổi, bật ra tiếng rên dẫn dụ anh.
Anh nghe cô gọi tên mình thì càng thêm điên dại.

Anh thúc nhanh và mạnh bạo vào trong cái lỗ bé tí của cô. Hoa huyệt của cô đang siết chặt lấy côn ŧɦịŧ của anh. Dù đã quan hệ nhiều lần, nhưng tâm động của cô dường như không nở ra được tí nào, nó vẫn cắn chặt thằng nhóc của anh. Làm anh đê mê không kiểm soát.

Anh ra vào như điên trong cô. Trịnh Nguyên nhắm nghiền mắt tận hưởng cảm giác đê mê suиɠ sướиɠ đến tận xương tuỷ.

"Aaaaaaaa……aaaaaaaaa…….aaaaaaaa"

Anh đưa đẩy điên cuồng ra vào trong cô.

"Aaaaaaaaaa"

Anh gồng người, bắn toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng ấm vào sâu bên trong cô.

Tiểu My không còn tí sức lực, nằm sấp xuống tấm thảm mềm mịn bên dưới. Anh cũng nằm đè lên lưng cô, mê dại phóng nốt những giọt tϊиɦ ɖϊƈh͙ cuối cùng vào tận cùng của hoa huyệt cô.
Áo anh ướt đẫm mồ hôi, nhưng anh không quan tâm. Anh liếm nhẹ lên vành tai cô, nghe tiếng cô thở dốc.

Anh không buồn rút côn ŧɦịŧ ra khỏi tâm động của cô. Anh muốn tận hưởng chút kɦoáı ƈảʍ ngọt ngào còn sót lại.

Tiểu My thở hổn hển

Tiểu My: "Trịnh ca….vết thương của anh"

Sao cô có thể đáng yêu như thế. Anh cười, đỡ cô quay lại nằm lên ngực anh.

Anh kéo tấm chăn mỏng (vốn dĩ chỉ để đắp nhẹ lên chân khi đọc sách) đắp cho cả hai.

Trịnh Nguyên vén những sợi tóc bết trên trán cô.

"Anh không sao"

Cô nghe anh nói vậy thì yên tâm, vòng tay ôm anh, đôi mắt mơ màng muốn ngủ thì nghe tiếng anh thì thầm.

"Tiểu bảo bối"

"Dạ…."

"Tiểu bảo bối…sinh con cho anh nha"

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!