Yên lặng!
Đúng lúc này, tất cả các tiếng động huyên náo trong Lang Quán đang rất ồn ào thế nhưng đột ngột dừng lại.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía bóng người bị ném vào phía trên kia.
Trên thân thể của người này dính đầy máu đến nỗi gần như không thể thấy được khuôn mặt thật là gì.
Cho đến khi nhìn thấy rõ ràng thân hình mập mạp và vẻ ngoài mơ hồ của người đàn ông này!
Bá bá bá!
Cả Lang Quán hoàn toàn bùng nổ.
“Khang Lãnh! Trời ạ, cậu ta hóa ra là em trai của chủ quán!”
“Chết tiệt, rốt cuộc là ai đã làm cho Khang Lãnh bị thương đến mức này!”
“…”
Trong nháy mắt những tiếng bàn tán ồn ào lại nổ ra lần nữa.
Ở trên mặt mỗi người đều hiện ra vẻ vô cùng hoảng sợ.
Thương Lang Mặt Sắt có tên thật là Khang Lãng!
Mà anh ta lại có một người em trai, đó chính là Khang Lãnh.
Hai người này vốn là anh em kết nghĩa vô cùng thân thiết, hơn nữa khi danh tiếng của Thương Lang mặt sắt tăng cao, em trai Khang Lãnh của anh ta lại càng trở thành một kẻ ngang ngược của thôn trong thành. Cậu ta vừa kiêu ngạo lại vừa hống hách, không ai dám đến khiêu khích.
Nhưng ngay bây giờ…
Thật thê thảm!
Tất cả mọi người không thể tưởng tượng được ai lại to gan đến như thế, dám đánh em trai của Thương Lang mặt sắt bị thương thành bộ dạng thê thảm như vậy.
Trong phút chốc toàn bộ Lang Quán bỗng nhiên loạn cả lên.
“Đáng chết!!!”
Đúng lúc này, giữa lúc mọi người đều đang hoảng sợ thì một tiếng gầm cực lớn vang từ lầu hai xuống.
Chỉ nhìn thấy cả người Thương Lang mặt sắt giống như một con diều hâu nhảy vụt xuống từ trên tầng hai.
Anh ta bước nhanh đến trước mặt em trai mình rồi vừa giúp cậu ta cầm máu vừa quát lên một cách đầy phẫn nộ:
“Ai! Rốt cuộc là ai đã làm em trai tao bị thương, mau bước ra đây cho tao!!!”
Phẫn nộ!
Thê lương!
Gần như tất cả mọi người khi nghe được tiếng rống đầy giận dữ này của Thương Lang mặt sắt đều không kìm được mà cảm thấy rùng mình.
Ai cũng có thể nghe ra được bên trong tiếng rống này cao bao nhiêu phẫn nộ và sát khí.
Ngay sau khi Thương Lang mặt sắt quát lên!
Lộc cộc!
Những tiếng bước chân vang lên từ phía cửa chính khiến trái tim của những người ở đây khẽ đập mạnh.
Rồi sau đó toàn bộ ánh mắt của mọi người đều đồng loạt nhìn về phía cửa.
Ngay lập tức, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, một người thanh niên chậm rãi đi đến.
“Là tôi!”
Giọng nói của Lâm Thiệu Huy thờ ơ, anh nhìn thẳng vào khuôn mặt Thương Lang mặt sắt, trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng và đáng sợ.
Cái gì!
Sau khi nghe Lâm Thiệu Huy tự mình thừa nhận là chính anh đã khiến Khang Lãnh béo mập bị thương, cả Lang Quán đã hoàn toàn nổ tung ra.
Ở xung quanh có một võ sĩ hạng nặng hung dữ nhìn Lâm Thiệu Huy như muốn ăn tươi nuốt sống anh, vẻ mặt anh ta vô cùng dữ tợn hung ác!
“Tên nhóc con, có phải mày rất muốn chết đúng không? Dám làm em trai chủ quán bọn tao bị thương!”
“Giết nó! Trả thù cho Khang Lãnh!”
“Con mắt của mày đúng là mù rồi, lại dám đả thương Khang Lãnh, quả thật là muốn chết!”
“…..”
Trong những câu nói của đám võ sĩ hạng nặng xung quanh lộ ra ý định vô cùng hung tàn.
Vào đúng lúc này!
Thương Lang mặt sắt vung tay lên.
Hừ!
Bàn tay của anh ta như thể ẩn chứa ma thuật và uy nghiêm vô tận, chỉ trong nháy mắt đã làm cho cả một Lang Quán đang ồn ào trở nên im lặng hẳn.
“Mày là ai? Vì sao đánh em trai tao bị thương!” Giờ phút này Thương Lang mặt sắt mới bình tĩnh lại.
Anh ta nhìn chằm chằm cả người Lâm Thiệu Huy.
Không biết vì sao trong lòng anh ta lại có cảm giác cả người rợn tóc gáy.
Anh ta hoàn toàn chắc chắn rằng cái người đang ở trước mặt này tuyệt đối không bình thường chút nào. Nếu không thì tại sao đã dám đả thương em trai anh ta mà còn dám một thân một mình đi đến Lang Quán này, đó chẳng khác nào tự tìm cái chết.
Nhưng mà!
Chưa chờ đến lúc Lâm Thiệu Huy trả lời.
Một người phụ nữ xinh đẹp đã chạy nhanh từ ngoài cửa vào trong. Cô ta vừa khóc vừa kêu chạy đến trước mặt Thương Lang mặt sắt rồi khóc lớn với Thương Lang rằng:
“Ông chủ Lang, chính là người đó, anh ta đã đánh Khang Lãnh bị thương!”
“Vốn dĩ Khang Lãnh chỉ lái xe đi ngang qua trong thành thôn. Thật không ngờ rằng tên kia lại dám đến gây sự. Khang Lãnh khó chịu nên đi xuống nói chuyện với anh ta. Rốt cuộc lại gặp trúng tên cuồng bạo lực, anh ta bất chấp tất cả đánh Khang Lãnh thành như vậy đấy!”
Cái gì!
Sau một lúc nghe Ôn Nhã Như thêm mắm dặm muối, không chỉ có mặt Thương Lang mặt sắt mà tất cả các võ sĩ hạng nặng xung quanh đều bùng nổ.