Vốn dĩ bọn họ muốn Dược phẩm Hoa Liên phải nhượng bộ, nhưng không ngờ lại tự ném đá vào chân mình.
Nhưng!
Trương Hà Quân mặc kệ cô ta, nếu như đắc tội chuyện khác thì có khi còn có khả năng cứu vạn, chứ đã dây vào Lâm Thiệu Huy thì Âu Dương Thanh Phi xui xẻo cũng đáng đời!
“Thôi khỏi cần nữa, nghệ sĩ của cô có khí phách như vậy thì có lẽ các cô không cần hợp tác với Dược phẩm Hoa Liên cũng có thể tìm được bên hợp tác mới, mời về cho!”
Trương Hà Quân lạnh mặt, trực tiếp ra lệnh đuổi khách!
Lần này chơi lớn rồi!
Vạn Mỹ Lệ sầu muôn chết, coi như lần này đã mất trắng cơ hội nâng cao sự nổi tiếng của Âu Dương Thanh Phi, lại còn đắc tội Trương Hà Quân nữa, chuyện này là sao vậy?
Vạn Mỹ Lệ “A” một tiếng, Âu Dương Thanh Phi bắt đầu trước lại để Trương Hà Quân tóm được nhược điểm, thật ngu xuẩn mà!
“Bộ trưởng Quân, chuyện đó…”
Vạn Mỹ Lệ muốn tranh thủ cứu vãn lại, tươi cười rạng rỡ.
“Cút!”
Trương Hà Quân giận dữ hét lên, không thèm nể mặt mũi chút nào, cứ như sắp xông lên ăn thịt người đến nơi.
Dáng vẻ hung ác dữ tợn này khiến tất cả mọi người đều sợ hãi!
Kể cả những lãnh đạo giữ cương vị cao kia!
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Trương Hà Quân giận giữ đến mức này, không giữ được chừng mực nữa!
Vạn Mỹ Lệ ngẩn người ra, sau đó thở dài, quay đầu nhìn Âu Dương Thanh Phi, vô cùng căm tức nói:
“Chưa đủ mất mặt sao hả? Còn không mau lăn qua đây!”
Âu Dương Thanh Phi nước mắt lưng tròng, điệu bộ tội nghiệp đáng thương, ôm mặt đi tới trước mặt Vạn Mỹ Lệ.
“Vốn dĩ khi hợp tác với Dược phẩm Hoa Liên là cơ hội hiếm có để sự nghiệp của em tiến thêm một bậc, đợt vắc xin mới này sẽ được tung ra toàn thế giới, em mà trở thành người đại diện thì danh tiếng sẽ vươn lên tầm quốc tế đó!”
“Cái đồ ngốc này, em tự tay phá hủy cơ hội này rồi!”
Vạn Mỹ Lệ hung hăng đẩy Âu Dương Thanh Phi một cái, khiến Âu Dương Thanh Phi suýt chút nữa ngã nhào xuống đất.
Âu Dương Thanh Phi càng thấy uất ức hơn, nước mắt rơi lã chã, đương nhiên cô ta hiểu rõ mình đã tuột mất điều gì.
Làm người đại diện duy nhất cho loại vắc xin mới này, cô ta còn có sở trường trang điểm kiểu thanh thuần, vui tươi trong sáng nữa, nhất định cô ta sẽ có thêm rất nhiều fan hâm mộ nước ngoài!
Đến lúc đó có khi cô ta lại bước chân được vào Hollywood cũng không chừng!
Nhưng mà bây giờ! . Nhanh 𝗺à không có q𝒖ảng cáo, chờ gì tì𝗺 nga𝔂 [ trù 𝗺tr𝒖𝔂ện.𝗏n ]
Chẳng còn gì nữa!
Tất cả những thứ này đều do Lâm Thiệu Huy hại cô ta!
Trước khi Âu Dương Thanh Phi đi khỏi đó thì căm hận lườm Lâm Thiệu Huy một cái, cô ta muốn ghim người đàn ông khiến cô ta mất cơ hội tốt này vào đầu, ghi nhớ sâu sắc.
Cô ta thề nhất định sẽ khiến tên quỷ nghèo khốn kiếp đó chết không toàn thây!
Cô ta đã hạ quyết tâm!
Sau khi quay về, cô ta sẽ dùng chút tiền gây ra chuyện ngoài ý muốn gì đó khiến Lâm Thiệu Huy trở thành kẻ tàn phế!
Chờ Âu Dương Thanh Phi và Vạn Mỹ Lệ rời khỏi, Từ Hữu Dung vội vã bước lên, oán trách nói:
“Bộ trưởng Quân, anh thế này có hơi lỗ mãng rồi đó?”
Trương Hà Quân nhìn Từ Hữu Dung, giọng điệu cứng ngắc:
“Hết người đại diện rồi hay sao mà tìm một người không đứng đắn vậy hả, loại người thế này chỉ khiến thương hiệu của tập đoàn bị ảnh hưởng thôi.”
“Nhưng chúng ta là doanh nghiệp y dược đứng đầu Việt Nam, có rất nhiều con mắt đang nhìn chằm chằm vào chúng ta, chúng ta phải cực kỳ cẩn thận để tránh được tất cả mối nguy hiểm đó.”
Nghe vậy!
Từ Hữu Dung chỉ biết thở dài, nói:
“Tôi hiểu ý của anh, nhưng bây giờ vắc xin đã được đưa vào sản xuất rồi, không bao lâu nữa là có thể tung ra thị trường, lúc này chúng ta đi đâu tìm người đại diện mới phù hợp với thương hiệu chứ?”
Đúng lúc đó!
Lâm Thiệu Huy vẫn im lặng từ nãy lại mở miệng nói:
“Giao chuyện này cho tôi đi!”
Hả?
Anh nói ra câu này giống như quả bom nặng ngàn cân làm nổ banh cả hiện trường trong nháy mắt!
Tất cả mọi người đều tức giận nhìn anh, chỉ hận không thể chém anh thành trăm mảnh.
Giao cho anh?
Nếu như không phải vì anh thì tập đoàn chúng ta sẽ lâm vào hoàn cảnh khó khăn thế này?
Lúc này anh vẫn còn mặt mũi đứng đấy mà nói mát nữa sao?
Từ Hữu Dung càng giận dữ hơn, tức muốn nổ phổi quát Lâm Thiệu Huy:
“Anh có thể câm miệng luôn không hả? Một kẻ rác rưởi đến ở rể như anh thì có thể làm được gì? Chẳng lẽ anh có thể mời được một minh tinh nổi tiếng nào đến sao?”