Bùm!
Giờ phút này, tất cả mọi người ở đó đều đồng loạt hóa đá.
Họ đã nghe thấy gì?
Kahn thực sự nói rằng người đàn ông trước mặt có thể dễ dàng giết chết anh ta dễ như một con kiến.
Bạn biết đấy, Kahn là một tông sư đỉnh cấp. Người có thể giết tông sư đỉnh cấp, chỉ có thể là…đại tông sư!
Bạch Tố Y lúc này cũng sững sờ, người nước ngoài này thật sự chồng cô là... Vương?
Lâm Thiệu Huy phải giấu cô bao nhiêu bí mật chứ?
Vào lúc này!
Ánh mắt mọi người nhìn Lâm Thiệu Huy đã hoàn toàn thay đổi!
Nếu Lâm Thiệu Huy chỉ là một tông sư đỉnh cấp, Kahn không thể cung kính với anh như vậy, chỉ có một lời giải thích.
Người đàn ông trước mặt là một đại tông sư!
Mang họ Lâm, lại còn là đại tông sư!
Vào lúc này, một người thốt lên:
“Anh ta là tông sư Lâm!”
Cái gì!
Mọi người trong khán phòng hoàn toàn bị sốc!
Tsl chấn động Nam Lộc lại là Lâm Thiệu Huy?
Là tông sư Lâm đã giết ba thiên tài của nhà họ Lâm?
Hóa ra là anh ta!
Anh ta làm sao dám đến Hà Nội, lãnh địa của nhà họ Lâm vậy?
Và mấy người hùa theo Chu Tuấn Vũ tự cho mình là đúng kia khi nghe tin Lâm Thiệu Huy là Tông sư Lâm, họ gần như tê liệt.
Họ dám làm nhục tông sư Lâm sao?
Đối phương còn dám giết ba thiên tài nhà họ Lâm, vậy làm sao có thể để đám người bọn họ vào trong mắt?
Nếu vừa rồi Lâm Thiệu Huy có sát ý với bọn họ, e rằng bọn họ đã chết rồi!
Ở bên cạnh, trên mặt Chu Bá Thông lộ ra vẻ sợ hãi khó nhận thấy, Chu Tuấn Vũ đã làm gì để khiêu khích một con quái vật như vậy?
Đây là không quyền không thế, bèo nổi mây trôi sao?
Với danh nghĩa Tông sư Lâm đã đủ để nghiền nát vô số cao thủ!
“Ông Chu, mau quỳ xuống! Có thể mọi chuyện sẽ xoay chuyển!”
Kahn quay đầu lại nói với Chu Bá Thông, là người trong thế giới Hắc Ám, làm sao có thể không biết Đế Vương Hắc Ám kinh người đến mức nào?
Nếu chọc Đế Vương nổi giận, tất cả mọi người có mặt sẽ chết!
Muốn sống sót chỉ có thể quỳ xuống van xin lòng thương xót!
Nhưng mà!
Chu Bá Thông có chết cũng không hối cải mà hừ lạnh một tiếng:
“Tông sư Lâm là rất giỏi sao? Đây là Hà Nội, là nơi tụ hội của cao thủ, có bao nhiêu ánh mắt nhìn vào, còn có thể dám giết tôi?”
“Tông sư Lâm, đúng không? Tôi là đại đệ tử của ông Dược. Nếu dám động đến một sợi tóc của tôi, An Nam sẽ không có chỗ cho cậu nữa!”
Trên mặt Chu Bá Thông tràn đầy vẻ tự mãn, mặc dù không thể làm gì Lâm Thiệu Huy, nhưng ông ta cũng tin rằng Lâm Thiệu Huy cũng không thể đụng tới ông ta.
“Thật sao? Tôi thấy không cần thiết?”
Chỉ là, đúng vào lúc này!
Một tiếng chế nhạo đầy mỉa mai vang lên từ ngoài cửa, rồi một người đàn ông mặc vest đứng thẳng bước vào với một nụ cười.
“Phương Thanh?”
Vẻ mặt của mọi người đều ngẩn ra, đây là đệ tử thứ bảy của ông Dược, anh ta đã hầu hạ ở bên cạnh ông, làm nhiệm vụ bưng trà nước.
Có thể gọi là người thân cận nhất với Ông Dược!
Chu Bá Thông cau mày, vẻ mặt đột nhiên trở nên khó coi, cau mày nhìn Phương Thanh:
“Phương Thanh, ý của cậu là gì?”
Nhưng Phương Thanh cũng không thèm nhìn ông ta, đi về phía Lâm Thiệu Huy, sau đó cúi đầu chào Lâm Thiệu Huy dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người:
“Anh Thiệu Huy, tôi ngưỡng mộ anh đã lâu rồi!”
Hả!
Khán giả đột nhiên dường như được bật công tắc tắt tiếng, chìm vào im lặng.
Mọi người trợn tròn mắt kinh hãi, đầu tiên là Kahn và bây giờ là Phương Thanh, tên này có lai lịch khủng khiếp gì?
Lúc này, trong lòng Chu Bá Thông cũng có dự cảm cực kỳ đáng sợ.
Ông ta có thể rõ ràng cảm giác được sự xuất hiện của Phương Thanh tuyệt đối không bình thường!
Quả nhiên, Phương Thanh quay lại ngay sau đó và cười lạnh nói Chu Bá Thông:
“Thầy đã nói rồi, hôm nay anh Thiệu Huy là khách quý! Ai dám xúc phạm anh ấy, coi như là khiêu khích thầy tôi!”
Lời nói ra như sấm!
Mọi người hoàn toàn chết lặng!