“Đông Phương Giang Hạ...”. Hiên Viên Kinh Thiên nói như nhắc lại, con ngươi không che được vẻ khiếp sợ, tiếp đó hắn lại nhìn Thần Quân ánh mắt không tin tưởng, hắn dường như không mấy để ý câu nói sau mà Thần Quân nói, có lẽ hôn ước kia không có rung động bằng cái tên Đông Phương Giang Hạ.
“Hắn cũng đến Hư thiên bí cảnh này sao?”. Thiên Âm Thánh Cô lẩm bẩm, có tin nói Đông Phương Giang Hạ đã đi du lịch tinh không từ hai mươi năm trước nên bà ta có vẻ cũng rất kinh ngạc. Đồng thời với đó bà ta ánh mặt cũng như Hiên Viên Kinh Thiên, có khiếp sợ, có không tin tưởng nhìn Thần Quân.
“...”. Ngoài hai người đang kinh sợ kia thì không có người phản ứng nhưng rất nhanh đã có người nhớ ra cái gì đó, kinh sợ nói. “Đó không phải một kẻ bên trong Nhất Hoàng Nhị Tà sao? Đã không có người dám nhắc đến tên của hắn từ hai năm trước ah...”.
“Là hắn...”. Một câu nói đó quả nhiên khiến nhiều người tỉnh ngộ, như một viên đá ném xuống mặt hồ gây nên rung động, Nhất Hoàng Nhị Tà chính là đỉnh cấp thiên kiêu Nhân tộc được biết đến bên trong Hư thiên bí cảnh này, chỉ là người biết tên thật của bọn hắn không nhiều. Chỉ là sau đó nhiều ánh mắt nhìn Thần Quân không tin tưởng, theo như hắn nói thì hình như Đông Phương Giang Hạ cũng chính là Nhất Hoàng kia bại trong tay hắn?
“Hắn rất nổi tiếng...?”. Thần Quân có chút kinh ngạc, không ngờ một cái tên khiến nhiều người kinh ngạc như thế, xem ra “bằng hữu” của Vũ Thiên Dương danh tiếng không nhỏ, lại thêm biệt hiệu Nhất Hoàng Nhị Tà kia không sai biệt chính là Vũ Thiên Dương cùng hai cái bằng hữu kia công kích hắn ở Luyện hồn cốc rồi. Bất chợt hắn khóe miệng khẽ nhếch, có lẽ không lâu khi có tin truyền từ Luyện hồn cốc đến đây bọn người ở đây mới biết có chuyện gì, chỉ là khi đó Thần Quân hắn đã rời đi rồi.
Ở đây hầu hết đều có không tin tưởng rất nhiều nhưng không có ai nói gì, có những kẻ mang tâm lý trào phúng nhưng cũng không dám nói, chỉ riêng hai kẻ vừa rồi nhận bản thân là thuộc hạ của Thần Quân đã khiến ở đây không có kẻ nào dám nói gì rồi, như Tiểu Thanh cấp độ đã là đỉnh cấp rồi, vô duyên vô cớ đắc tội một cái cường giả rất không sáng suốt ah!
“Hừm...”. Thần Quân bất tri bất giác đứng riêng một chỗ như bị cô lập, chỉ là hắn cũng không có tâm tình để ý bọn này, đơn giản vì Lôi linh tử cùng Tiểu Thanh tên đã hiện trên Đạo trần bi rồi.
“Khoan đã...”. Hiên Viên Kinh Thiên sau một lát trầm tư thì đột nhiên nhớ ra gì đó đang định nói thì đã bị Thiên Âm Thánh Cô cản lại.
“Chuyện này để sau nói, Tiểu Nguyệt tự có chủ trương, kẻ này không đơn giản như bề ngoài, đợi Tiểu Nguyệt đi ra Đạo trần hồ chúng ta lại nói...”. Thiên Âm Thánh Cô liếc nhìn Thần Quân nói, bà lúc này khá kiêng kị Thần Quân ah!
“Lôi linh tử, Lôi vũ!”.
“Ma Thanh Long, Hủy diệt chi đạo!”. Bất chợt hai cái tên này đã nhảy vào bên trong Đạo trần bi, không những thế nó vừa mới xuất hiện đã ở vị trí không thấp, Lôi linh tử đã ở chín nghìn, Ma Thanh Long đã ở bốn nghìn, điều này cho thấy chênh lệch rõ ràng, cộng thêm những cái tên mới xuất hiện sẽ liên tục nhấp nháy nên lập tức có nhiều người nhận ra.
“Không thể nào, làm sao lại liên tiếp có thêm hai vị nhanh như vậy có tên trên Đạo trần bi?”. Lập tức đám tu giả vây quanh Đạo trần hồ đã có nghi vấn, nơi này rộng lớn nên hầu như mỗi nơi đều có nghị luận khác nhau.
“...”. Thần Quân con ngươi lạnh nhạt nhìn lên Đạo trần bi không có bao nhiêu phản ứng, Tiểu Thanh cùng Lôi linh tử đều được hắn tự tay “tạo” nên, tiên thiên đã có ưu thế vô cùng lớn, nếu không đạt được mức này bọn hắn cũng quá làm mất mặt Vũ Thiên Quân hắn tự thân tài bồi rồi. “Tiểu Thanh lại là hủy diệt chi đạo? Xem ra nó cái kia bí ẩn huyết mạch không đơn giản, vậy àm có thể che đi Sinh mệnh chi đạo vốn có của Thanh long nhất tộc...”. Hắn thầm nghĩ. Đương nhiên việc này hắn cũng không có hứng thú đi tìm hiểu sâu thêm, Tiểu Thanh mặc dù là hắn thú sủng nhưng cũng có một chút bí mật, việc này hắn không muốn quản, chỉ cần nó làm tốt việc của mình là được, một cái tọa kị của hắn!
“Không lẽ là tên kia...”. Hiên Viên Kinh Thiên con ngươi co rụt thầm nghĩ sau đó nhìn sang Thần Quân không che được vẻ khiếp sợ, hắn không biết hai kẻ gọi Thần Quân là Chủ nhân kia là ai nhưng trong đó có một kẻ quanh thân như có như không có Lôi điện khí tức, tuy rằng rất nhạt nhưng hắn có thể cảm nhận thấy rõ ràng, lại thêm tên kia tu vi không kém hắn, khả năng lớn chính là tên kia rồi.
“Lôi Thần tộc tộc nhân sao...”. Cùng lúc đó ở một góc của Đạo trần hồ đang đứng một đám thanh niên nam nữ biểu tình lạnh nhạt đánh giá xung quanh cũng nhìn lên Đạo trần bi, một trong số mấy người đứng đầu nghi hoặc lẩm bẩm.
“Chưa hẳn, để ta gặp mặt kẻ này lại nói!”. Trả lời kẻ trước là một cái thanh niên khác, đám thanh niên này khí tức thâm sâu như biển tự đứng thành một đoàn mà không có ai dám đến gần phạm vi ba trượng,c ó thể thấy bọn hắn cường đại vô cùng,c ho dù bên trong Đạo trần hồ này nghiêm cấm tranh đấu nhưng bọn hắn vẫn có uy hiếp nhất định.
“...”.
“Ồ?”. Bất chợt Thần Quân nhíu mày sau đó nhếch mép cười quỷ dị, trên Đạo trần bi xuất hiện một cái tên đáng chết!
“Thánh Hoàng, Sát Thiên đạo!”. Cái tên vừa xuất hiện đã đứng ở năm nghìn lập tức lao về phía đỉnh Đạo trần bi, chưa đến ba hơi thở đã đến một nghìn, Đạo của hắn vô cùng kinh khủng ah!
“Thánh Hoàng kia là ai?”. Đột nhiên một cái tu giả kinh sợ nói.
“Thật là đáng sợ, Đạo của tên này vậy mà kinh khủng như thế, chỉ sợ lại là một vị cái thế thiên kiêu chen chân vào năm trăm phạm vi!”. Lại có tu giả khác thở dài nói.
“...”. Lập tức lại là một đám nhao nhao nghị luận, ở đây hầu hết tu giả đều không có khả năng lưu danh trên Đạo trần bi, có thể quan sát lấy kẻ nào ghi danh đã là phúc phần rồi, bọn hắn giống như đang xem náo nhiệt mà thôi.
“Hắc hắc! Thánh Hoàng sao? Thiên đường rộng lớn ngươi không đi, Địa ngục không lối ngươi lại xông vào, Bản tọa muốn xem ngươi ở bên trong Hư thiên bí cảnh này có thể làm được gì...”. Thần Quân đương nhiên cũng không thèm để ý đám người xung quanh nghị luận, chuyện này cũng như bình thường mà thôi, chỉ cần có tu giả nào đó có thể ghi danh trên Đạo trần bi thì ngay lập tức trở thành chủ đề bàn tán, không có bao nhiêu hàm súc, hắn quan tâm chỉ là cái kia đại địch Thánh Hoàng mà thôi! “Không biết Vạn tượng chi kiếm kia...”.
Rất nhanh thời gian trải qua ba canh giờ, Thần Quân gần như không tiếp tục để ý xung quanh nữa mà đang suy nghĩ mông lung, Vũ Thiên Dương khiến hắn lo lắng một phần, một phần khác Thánh Hoàng lại khiến hắn nhớ đến Nhị Thánh Hậu, mối quan hệ này hắn tạm thời không nghĩ ra lối đi rõ ràng, thù diệt tộc hắn đương nhiên muốn Thánh tộc phải trả giá, nhưng với Nhị Thánh hậu thì sao? Hắn có thể xuống tay sao? Có thể nói nàng chính là người đàn bà đầu tiên của hắn, lúc ở tuyệt hung chi địa đó nếu không có nàng, hắn Ma thân có thể đã có thể vẫn lạc, tuy rằng hắn đã phân ra ba thể nhưng cũng đều là Vũ Thiên Quân, Thần Quân hay Ma Quân, Thiên Quân đều là như thế...
“Huh?...”. Thần Quân đang trầm tư thì đột nhiên bị một luồng khí tức xa lạ nhưng cho hắn cảm giác thân thiết xuất hiện, đồng thời với đó thì gần đó đám người Thiên Âm Thánh Cô cùng mỉm cười.
“Tiểu Nguyệt có thể đạt đến một ngàn bảy trăm đã là rất cường đại rồi!”. Thiên Âm Thánh Cô cười cười nói. Từ ánh mắt của bà ta có thể thấy bà quả thật thật sự vui mừng vì Vũ Thế Nguyệt ah, lại nhìn lên Đạo trần bi không có tên bà ta đây.
“Đúng vậy! Nữ nhân ta nhìn trúng đương nhiên không thể như thường nhân được!”. Hiên Viên Kinh Thiên cũng không che dấu được khiếp sợ cùng kinh hỉ nói, về phương diện nào đó thì Vũ Thế Nguyệt đã hơn xa hắn, chỉ là nếu chỉ xét thiên phú mà thôi, hắn Hiên Viên gia... “Hừ!”. Bất chợt Hiên Viên Kinh Thiên lạnh lùng liếc xéo Thần Quân hừ lạnh một tiếng.
Vũ Thế Nguyệt cái tên phía trên Đạo trần bi đã dừng lại, đồng thời nó cũng không tiếp tục nhấp nháy nữa, điều này cho thấy Nàng đã đạt đến cực hạn bên trong Đạo trần hồ này, có elx cũng sắp đi ra. Quả nhiên không qua quá lâu, một vị mặc hắc y phong hoa tuyệt đại mỹ nhân đi ra Đạo trần hồ hướng về phía Thiên Âm Thánh Cô đám người đi đến, tốc độ không nhanh không chậm. Theo nàng bước đi thì uy áp cũng dần tỏa ra, tu vi vậy mà có Thánh tổ bước thứ năm siêu cấp cường giả, đám tu giả dần tự động rời ra một đường nhỏ cho nàng đi ra.
“Nàng là Vũ Thế Nguyệt kia...”. Có tu giả kinh dị nói. Vũ Thế Nguyệt thiên phú cùng Đạo có thể chen vào Đạo trần bi trước hai nghìn cho thấy nàng vô cùng cường đại, lại thêm nàng lúc này hiện ra chân thân cũng là một cái siêu cấp mỹ nhân, tuy nói tu giả thông thường đều sẽ đẹp hơn nhiều so với thường nhân nhưng cũng có cấp độ, Vũ Thế Nguyệt tuyệt đối có thể gia nhập đỉnh cấp cấp độ mỹ nhân rồi, sắc đẹp không sao tả hết.
“Thật đẹp...”. Có nữ tính tu giả nói. Vũ Thế Nguyệt dáng người cũng không tính cao nhưng đầy đặn vô cùng, dáng người uyển chuyển đường cong mê hồn, hắc y bó sát càng tôn lên dáng người ma quỷ, lại thêm khuôn mặt tinh xảo không chút tì vết, môi hồng nhỏ nhắn khiến người đối diện chỉ muốn cắn lấy một cái a. Lại thêm nàng khí chất một loại âm nhu yếu nhược khiến cho người đối diện muốn được tự thân che trở bảo vệ nàng, đương nhiên qua thứ tự của nàng trên Đạo trần bi kia thì ở đây tuyệt đối không dám nghĩ như thế, có thể nàng là một bông hồng tươi đẹp nhưng hoa hồng này cũng đầy gai nhọn ah!
“Oa... “. Thần Quân có chút kinh ngạc. Hắn chưa một lần gặp chân thân của Vũ Thế Nguyệt nên không biết nàng là người như thế nào nhưng thông qua khí tức quen thuộc hắn có thể đoán được trước mắt mỹ nhân tám phần là cô cô hắn, chỉ là nàng cũng quá đẹp chứ?
“Sư phụ!”. Như một con phượng hoàng kiêu ngạo Vũ Thế Nguyệt không chút để ý xung quanh đám tu giả các tộc đang chú ý đến mình mà đi thẳng đến chỗ Thiên Âm Thanh Cô cung kính chắp tay nói, thông qua Hư thiên bí cảnh này đưa ra tu vi cho nàng thì có thể chắc chắn nàng thiên phú cao hơn Thiên Âm Thánh Cô rất nhiều, chỉ là nàng vẫn cung kính như thế, xem ra tình sư đồ này cũng không phải tầm thường.
“Tiểu Nguyệt! Làm rất tốt!”. Vũ Thế Nguyệt đi đến ngay trước mặt mình mà nói Thiên Âm Thánh Cô đương nhiên vô cùng tự hào cười nhìn Vũ Thế Nguyệt nói.
“Là nhờ Sư phụ bao lâu này tài bồi!”. Vũ Thế Nguyệt cũng không vì được Thiên Âm Thánh Cô khen ngợi mà kiêu ngạo vẫn cúi đầu nói.
“Ha ha, Tiểu Nguyệt, nàng thiên phú cùng thân thể quả nhiên đi theo Âm ám chi đạo là thích hợp nhất!”. Hiên Viên Kinh Thiên lúc này mỉm cười tiến lên đứng trước mặt Vũ Thế Nguyệt nói, hắn tay trái đang định vươn lên nắm lấy tay Vũ Thế Nguyệt thì nàng đột nhiên tránh đi.
“Đa ta Hiên Viên sư huynh quan tâm!”. Vũ Thế Nguyệt con mắt lóe lên không thích nhưng vẫn nhẹ giọng nói.
“Huh...”. Hiên Viên Kinh Thiên mày khẽ nhíu nhưng rất nhanh thu lại vẻ bối rối nói. “Chúng ta tương lai chính là phu thê, Phụ hoàng cũng đã ân chuẩn cho ta lập nàng làm Hậu...”.
“Hiên Viên sư huynh! Việc này ta vẫn chưa đồng ý, Sư phụ...”. Vũ Thế Nguyệt lạnh nhạt nói sau đó nhìn sang Thiên Âm Thánh Cô. “Chuyện này...”.
“Tiểu Nguyệt...”. Thiên Âm Thánh Cô giống như khó nói, bất giác bà ta nhìn sang cách đó chưa được năm trượng Thần Quân.
“Xùy...”. Thần Quân thu hết những điều này vào mắt bất giác xùy cười một tiếng, xem ra cái kia Hiên Viên Kinh Thiên vừa rồi nói hắn cùng Vũ Thế Nguyệt nói có hôn ước chỉ là nói bừa mà thôi, thực chất Vũ Thế Nguyệt giống như cũng chưa có định đồng ý hôn ước này, mọi việc có lẽ một phần là do Thiên Âm Thánh Cô, có lẽ đã đến lúc hắn nên nhận vị này cô cô hơi hai mươi năm “thất lạc” ah!
“Huh...”. Thần Quân lắc đầu đang định đi về phía Vũ Thế Nguyệt thì bất chợt ở phía xa của Đạo trần hồ lao đến một bóng người, tốc độ nhanh đến khó tin, đồng thời với đó hắn tu vi kinh khủng cũng hiện ra đè ép khiến cho không cho ai thở nổi, Thánh tổ bước thứ chín hậu kỳ! Hắn như vội vàng lao đến trước mặt Vũ Thế Nguyệt
“Ầm!”. Bóng người không xem ai ra gì đứng ngay trước mặt Vũ Thế Nguyệt, lực lượng quanh thân thấm chí đẩy ra đám người Thiên Âm Thánh Cô, xung quanh lấy hắn làm trung tâm mười trượng chỉ còn hắn, Vũ Thế Nguyệt cùng Thần Quân.
“Cô cô?”. Bóng người đứng lại hiện ra một cái Thiếu niên mười bảy mười tám tuổi nghi hoặc nhìn Vũ Thế Nguyệt nói.
“Ngươi... là ai?”. Vũ Thế Nguyệt con ngươi co rụt nhìn Thiếu niên trước mắt nghi hoặc nói. Thiếu niên này tu vi nàng nhìn không đến, lại là chỉ dựa vào khí tràng đẩy ra tất thảy mọi người chỉ để lại ba người, tu vi có thể nói kinh thiên động địa!
“Ta là Cháu của ngài, tên là Vũ Thiên!”. Thiếu niên cười cười ngây ngô nói.
“Cháu ta?”. Vũ Thế Nguyệt con ngươi một lần nữa biến đổi, nàng chưa bao giờ gặp lại tộc nhân kể từ hai mươi năm trước, nay lại thấy một người gọi nàng là Cô cô, nàng làm sao không thấy kinh ngạc cho được?
“Phụ thân nói Ngài mang Thái âm ma thể, lại thêm cái tên Vũ Thế Nguyệt, ta nghĩ chín thành là ngài rồi!”. Vũ Thiên nói. “Liệt thần tinh vực, Ma thần sơn Vũ gia!”.
“Tộc nhân...”. Thần Quân con ngươi co rụt nhìn Vũ Thiên. Vừa rồi Thiếu niên kia xuất hiện vậy mà tỏa ra khí tràng muốn tách ra tất thảy mọi người ở đây bao gồm cả hắn, chỉ là thiếu niên kia còn chưa có khả năng đó.
“Ngươi có thể chống lại được khí tràng của ta, nơi này quả nhiên có kẻ có thể nhìn theo gót của ta ah!”. Thần Quân nhíu mày thì Vũ Thiên cũng quay lại nhìn Thần Quân nói, trong một sát na Thần Quân thậm chí đã nhìn thấy trong mắt hắn sát khí!
“Phụ thân ngươi là ai?”. Bất giác Thần Quân lạnh lùng hỏi.
“Huh...”. Vũ Thiên con ngươi co rụt nhìn Thần Quân cũng không trả lời mà lành lạnh hỏi. “Ngươi là ai?”.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: