Quỷ Nha đảo bên trong, Vũ Thiên Quân đang đối mặt với một đám người nhìn hắn khó hiểu. Tên này cùng cả đám nhiều lắm chỉ như bèo nước gặp mặt mà thôi, thế nhưng hắn lịa vì bọn hắn làm ra không ít việc, ban đầu là ý định cho bọn hắn ăn thịt Thần cấp Ma thú không nói, lúc này còn cho bọn hắn một loại “Thần tửu” có thể tinh lọc cùng tăng lên linh hồn lực! Hắn tại sao cần làm như vậy?
Hắn nói hắn xem đám người là bằng hữu? Bọn hắn lấy tư cách gì mà làm bằng hữu của hắn ah.
“Hừm! Các ngươi có thể hay không đừng nhìn nữa, ta có làm gì đâu nha”. Vũ Thiên Quân có chút bất đắc dĩ nói, mấy tên này, nữ nhân nhìn hắn thì cũng thôi, mấy cái nam nhân cũng nhìn hắn như vậy, định giết người bằng ánh mắt sao?
“...”. Đám người cũng không ai nói gì. Đối với hắn là không có gì thế nhưng đối với bọn hắn có ý nghĩa như là thay dổi một đời ah! Thiên phú của một người là gần như không có khả năng thay đổi, tuy rằng quyết định thành tựu của một cái tu giả không phải chỉ có mình thiên phú, còn cần có cơ duyên, vận may cùng với ý chí kiên định cố gắng tu hành. Vũ Thiên Quân cho bọn hắn ăn Ma thú thịt, gặp Vũ Thiên Quân đối với đám người đã alf một cái cơ duyên rồi, hắn lại bỏ ra loại kia “Thần tửu” lại càng giúp cho bọn hắn rất nhiều, về phương diện nào đó đã đề thăng thiên phú tu luyện của bọn hắn lên một đoạn. Linh hồn lực càng thuần túy, càng cường đại thì quá trình cảm ngộ, tu luyện càng thêm dễ dàng, đâu chính là thường thức ah. Bọn hắn làm sao có thể cảm ơn cho hết được.
“Ây, “ăn sáng” đi!”. Vũ Thiên Quân chán nản quay về phía hai con Ma thú đang trên đám lửa nướng, đã chín một lúc rồi, còn cùng bọn này nhìn nhau chỉ sợ ăn không ngon ah. “Phải rồi! Các ngươi uống rượu chậm thôi, vừa ăn thịt Ma thú vừa uống, như vậy các ngươi không mất thời gian hấp thu rượu của ta bên trong lực lượng, nó ẽ tự động chậm dãi tác động lên các ngươi”. Hắn lại nói. Không cần như Khương Vân Mộng như vậy tốn thời gian hấp thu ah, tuy rằng chậm hơn rất nhiều thế nhưng có thể từ từ ăn uống, sau khi ăn xong lại hấp thu tiêu hóa cả Ma thú thịt bên trong tinh hoa một thể cũng được ah.
“Ah! Huh! Ăn thử một chút Ma lang Thần cấp ah”. Vương Đại Dũng như một cái đại hán đi đầu xẻ xuống một miếng lớn nói. Lấy hắn Thiên đan cảnh tu vi ăn cũng không được bao nhiêu thế nhưng hắn thể chất lại rất cường đại, có thể ăn nhiều thêm một chút.
“Ha! Ta không khách khí rồi...”. Sát Ám Thiên cũng là người rõ ràng, cười nói. Hắn càng thêm tò mò Vũ Thiên Quân gia thế rồi, có cả loại kia “Thần tửu” chỉ sợ không thể nào là một cái vô danh gia tộc, chỉ sợ vô cùng cường đại ah.
“Ha ha, ta cũng thử xem...”. Khương Vân Mộng cũng cười nói, nàng chỉ xé xuống một miếng thịt nhỏ mà thôi, Địa đan cảnh nàng tiêu hóa Thần cấp ma thú thịt cũng không được nhiều, ăn nhiều không hấp thu được trong đó tinh hoa cũng chưa hắn là tốt.
“...”. Bọn người không nữa lại câu nệ, mỗi cười đều xé xuống một miệng thịt lớn ăn, ba cái Thần cấp Viên Hi Hòa dĩ nhiên ăn sẽ nhiều hơn đám người một chút. Con kia Ma lang rất nhanh đã bị ăn hết, đương nhiên có một nửa đã bị Tiểu Vân nuốt trọn! Vũ Thiên Quân cũng không lại cản trở nó ăn như cuốn lũ ah.
Bọn người cũng đều cầm một chén rượu uống, thế nhưng cũng uống rất chậm, bọn hắn ăn uống như đang đi dạo bộ ở thiên dường như thế, Ma thú thịt bên trong tinh hoa lực lượng không ngừng tràn vào thể nội, tự động chạy theo kinh mạch về đan điền, bọn hắn thậm chí còn có cảm giác tu vi đang nhúc nhích, thức hải bên trong Linh hồn lực nhộn nhạo, có thể nhìn thấy nhàn nhạt hắc khí đang bị đẩy ra ở đỉnh đầu, lát nữa chỉ cần bọn hắn ăn xong và tập trung hấp thu sẽ có tiến bộ không nhỏ ah.
Rất nhanh hơn nửa canh giờ qua đi, Ma lang đã bị ăn hết, Ma hổ cũng bị ăn hết hơn nửa, hầu hết đám người đều đã lâm vào tu luyện hấp thu lực lượng, Vũ Thiên Quân tính toán đã đủ cho bọn hắn đề cao thêm một cái tiểu cấp độ rồi. Còn ngồi ăn chỉ có Vũ Thiên Quân, Sát Ám Thiên, ba người Viên Hi Hòa cùng với Vương Đại Dũng! Đương nhiên còn có một cái dạ dày vương Tiểu Vân.
Năm người trước không nói, thế nhưng Vương Đại Dũng thì khác, thông qua ăn thịt Ma thú Vũ Thiên Quân thấy hắn tu vi đã đến cực hạn, sắp đột phá Thông thần cảnh rồi, tên này thể chất chỉ sợ cũng không đơn giản, chỉ là Vũ Thiên Quân tậm thời còn không nhận ra. Vương Đại Dũng thân thể có chút tương tự với Lực Bá Chiến Thể, thế nhưng có gì đó không đúng, giống như đã có chút biến dị, sau này lại nghiên cứu ah.
Nhìn vẫn đang còn gần nửa con Ma hổ Vũ Thiên Quân vung tay lên thu nó vào Nhẫn trữ vật, lát nữa lại cho Tiểu Vân ăn. Đám người đang đi về phía bọn hắn sắp đến rồi, chưa đến mười dặm nữa sẽ đến, bọn hắn trên đường hình như cũng đã cùng Ma thú đánh nhau, chỉ là cũng không đáng ngại vẫn đang rất nhanh chạy về phía bên này không biết có mục đich gì.
“Lát nữa lại hấp thu luyện hóa đi, chúng ta có khách rồi”. Vũ Thiên Quân nói với Sát Ám Thiên bọn người vẫn chưa đi hấp thu luyện hóa lực lượng, đợi lát nữa lại luyện hóa cũng được ah. Về phần mấy tên kia đã hấp thu đến giai đoạn cuối rồi, cũng không cần đánh thức bọn hắn, mấy người mình là đủ rồi.
“Bọn kia đã đến rồi sao?”. Viên Hi Hòa hơi kinh ngạc chút thôi, dù saao ban nãy Vũ Thiên Quân cũng đã thông baod có người đang tiến về phía này ah. không trách Vũ Thiên Quân đột nhiên thu lại cái kia Ma hổ, Tiểu vân tiểu tử kia còn đáng muốn ăn đây. Tiểu Vân ăn kinh khủng bọn hắn lại thêm nhận thức ah.
“Huh! Nếu bọn hắn đã muốn đến thì chúng ta ở đây chờ cũng được”. Sát Ám Thiên cười nói, hắn tu vi lại rục rịch rồi, đã nhanh đến Thông thần cảnh cực hạn! Hắn không lâu sẽ nếm thử đột phá Thần cảnh!
“Nha!”. :Nha!”. Tiểu Vân nghe ra như hiểu được, hóa ra bọn người kia chính là lý do khiến nó không được ăn tiếp ah, thật là đáng ghét! Xem ra phải cho bọn hắn biết hậu quả của việc dám quáy dầy bữa ăn của Tiểu Vân đại gia nó ah.
“Uy! Đi đâu, bọn hắn đến nếu ý đồ xấu lại cho ngươi giáo huấn cũng không muộn..”. Vũ Thiên Quân thấy Tiểu Vân đột nhiên lao lên định chạy về phía đám người đang đến thì túm đuôi nó lại nhấc lên nói.
“Nha!”. “Nha!”. Tiểu vân bị túm đuôi nhấc lên thì bốn chân quơ loạn trên không trung, nhìn sang Vũ Thiên Quân kêu lên đầy ủy khuất, mấy tên kia đã quấy dầy nó ăn thì thôi, ca ca lại còn khi dễ nó.
“Ách...!!! Là cái gì vẻ mặt?”. Vũ Thiên Quân nhìn thấy thế thì không biết làm sao cho phải, tiểu tử này là con đực ah, làm sao lại ủy khuất như nũ nhân như thế, uy, còn muốn chơi trò nước mắt. “Ah! Mỗi ngày cho ngươi ăn một cái Thần cấp Ma thú không được sao?”. Vũ Thiên Quân thất bị nói.
“Nha!”. Tiểu Vân nghe như thế thì đình chỉ nước mắt, giơ lên bàn chân phải trước tròn mập hai ngón, sau đó chân trái cũng giơ lên hai ngón Y Nha Y Nha nói.
“Hử? Muốn hai cái? Hai cái Thần cấp nhị trọng?”. Vũ Thiên Quân trên trán hắc tuyến nổi lên, không những học được khóc lóc làm nũng còn biết mặc cả? Mộng Ly nha đầu kia rốt cục đã làm gì với một cái Tiểu Vân ngây thơ thuần khiêt của hắn rồi.
“Y Nha!”. “Y Nha!”. Tiểu Vân nghe thế thì gật đầu liên tục, ra vẻ thích ý lắm ah, hai mắt đã nhắm tịt lại như kia...
Năm tên ngồi cạnh đó nghe như vậy thì cũng bó tay rồi, Tiểu Vân không biêt đã đến tu vi nào thế nhưng chỉ sợ đã đến Thần cấp rồi ah, nó thiên phú cũng cực cao, chỉ riêng việc ăn nhiều thịt Thần cấp Ma thú như vậy đã cho thấy nó rất cường đại rồi, vừa nãy còn muốn đi giáo huấn bọn người đang đến kia, nó ít nhất cũng có Thần cấp Nhị trọng chiến lực ah.
Không ngoài Vũ Thiên Quân dự đoán, chưa đến một khắc sau có thể nghe thấy tiếng soàn soạt vang lên, có người đang di chuyển rất nhanh về phái này ah. Rất nhanh một đám người đã đến ngay trước mặt Vũ Thiên Quân đám người, dẫn đầu là một cái trung niên nhân, hắn chính là cái kia có Thần cấp Nhị trọng thiên, hắn có lẽ là nhóm người kia dẫn đầu.
Nhìn trước mắt mấy cái Thanh niên nam nữ cùng mấy cái xương lớn đang bị vứt sang một bên, trung niên nhân nhíu mày, bọn người này lại dám ở đây nướng thịt Ma thú lên ăn, nhìn kích thước xương chỉ sợ tu vi Ma thú cũng không thấp, thật là nghé con không sợ hổ ah. Tuy rằng đám người thanh niên trước mặt cũng có Thần cấp cường giả, còn trẻ như vậy đã đến Thần cấp chắc là thiên tài của thế lực nào đó đi ra lịch lãm ah. Lại nhìn mấy người vẫn đang nhắm mắt tu luyện hắn lại thêm khinh thường, quả nhiên ngu muội, dám ở nơi này tu luyện nhập tâm như vậy, không biết sống chết ah.
“Ta là Hiên Vân Dật! Đến từ Hiên gia ở bến cảng Ma hải, đằng sau ta là những người theo ta đi mạo hiểm, các vị tiểu huynh đệ là ai ah?”. Trung niên tên là Hiên Vân Dật đi đầu nói, hắn xem ra cũng là một người đi ra từ gia tộc lớn.
“Ah! Thì ra là mạo hiểm giả, chúng ta cũng chỉ đến đây lịch lãm một thời gian mà thôi”. Sát Ám Thiên đứng lên nói, về phần Vũ Thiên Quân vẫn đang cùng Tiểu Vân cò kè mặc cả. Hắn biết Vũ Thiên Quân cũng không để ý bọn người kia, ở những noi hiểm địa như ở Quỷ Nha đảo, việc cướp đoạt diễn ra là bình thường, không biết Vũ Thiên Quân có biết hay không nhưng hắn nghĩ cho dù biết Vũ Thiên Quân chắc cũng không để ý đám người này.
“Bọn ta là học viên của Võ Thần học viện! Lần này đi ra ngoài lịch lãm, không biết các hạ có gì thỉnh giáo sao?”. Viên Hi Hòa ba người cũng đứng lên nói, Vũ Thiên Quân không để ý, Vương Đại Dũng hình như muốn đột phá rồi, bọn hắn cũng nên đứng lên cho phải đạo tiếp khách ah.
“Ha ha! Không có gì, ta thấy hướng này có người nên chỉ chạy đến xem là người nào mà thôi, dù sao chúng ta Nhân tộc đến Quỷ Nha đảo dũng đều có mục đích là Thí luyện và tìm bảo vật nên nếu có thể làm quen một chút cũng không có hại”. Hiện Vân Dật cười nói. Võ Thần cái tên này đối với Nhân tộc chính là một cái trụ trời ah, Võ Thần học Viện càng là một cái đỉnh phong siêu cấp thế lực của Nhân tộc, không ngờ hôm nay bọn hắn lại gặp học viên đi ra từ đó. “Nếu có chuyện có thể lẫn nhau chiếu cố ah”.
“Ha ha, nếu có thể cũng được ah!”. Viên Hi Hòa cười nói. “Chỉ là chúng ta lần này đi ra ngoài lịch lãm nên không muốn đi theo người ngoài quá nhiều, mong Hiên huynh lượng giải”. Hắn có chút đề phòng, ở nơi này gặp người đôi khi còn nguy hiểm hơn nhiều so với gặp Ma thú.
“Ồ! Tiểu thú kia thật là dễ thương...”. Đột nhiên trong đội ngũ vừa đến một cái Mỹ phụ tầm ba mươi tuổi kinh ngạc nói rồi đi ra đội ngũ đi về phái Vũ Thiên Quân cùng Tiểu Vân đang mặc cả với nhau.
“Ồ! Đúng là rất dễ thương...”. Một cái Thiếu nữ khoảng hai mươi trên dưới cũng nhìn thấy Tiểu Vân mắt sáng lên nói.
“Ha ha, tiểu huynh đệ! Ta đến từ cảng Ma hải Ninh gia, nếu sau này có về cảng thì đến nhà ta ngồi chơi một chút nha”. Mỹ phụ đến trước mặt Vũ Thiên Quân vươn tay cười nói, hình như không có chút liên quan gì ah.
Sát Ám Thiên ba người một bên cười trên nỗi đau của người khác, không đụng đến hắn thì thôi ah, chọc hắn không vui hay Tiểu Vân tức giận, bọn người này không cần biết là ai chỉ sợ cũng sẽ không khá giả rồi.
“Huh?”. Vũ Thiên Quân ngước mắt lên nhàn nhạt nhìn một cái rồi lại cúi đâu xuống. “Không quen biết vị này tỉ tỉ mời ta đến nhà làm gì ah?’. Hắn không mặn không nhạt nói, nữ nhân này cuồng ta đến mức đó sao? Vừa mới gặp đã không nhịn được? Hắn thầm nghĩ.
“Ah!’. Vũ Thiên Quân chỉ ngẩng mặt lên một chút thôi nhưng họ Ninh nữ nhân đã kinh ngạc đến giật mình rồi, nàng có thể thề đầy là nam tử đẹp nhất mà nàng từng được nhìn thấy, so với hắn trước nay những nam nhân khác mà nàng biết còn kém xa vạn dặm! Thế nhưng nàng dù sao cũng có Thần cảnh nhất trọng thiên cường đại tu vi, rất nhanh liền bình thường lại.
Bình tĩnh lại nàng lập tức thấy nóng mặt vô cùng, tên này cho dù đẹp trai cũng không thể như thế ah, rõ ràng là nàng có vươn ta chào hỏi, hắn lại không chút để ý, thật là khinh người quá đáng.
“Ta là Ninh văn Thành, không biết tiểu huynh đệ cao danh?”. Ninh Văn Thành hít một hơi thu lại tức giận nói.
“Thiên Tứ!”, Vũ Thiên Quân cũng không ngẩng đầu mà chỉ chọc chọc Tiểu Vân nhàn nhạt nói.
“Ah! Tiểu huynh đệ, trưởng bối hỏi mà không trả lời đàng hoàng có phải hay không không được tốt lắm!”. Đột nhiên phía bên nhóm người đến một cái Thần cấp Nhất trọng thanh niên cũng tầm ba mươi nói. Một tên Thiên đan cảnh mà thôi cũng dám không đứng lên chào bọn hắn, thật sựu rất ngông cuồng ah.
“...”. Vũ Thiên Quân ngẩng mặt lên nhìn hắn một cái rồi lại cúi xuống chọc chọc Tiểu Vân. “Nói ra mục đích của các ngươi đến đây đi! Nếu không có chuyện xin mời rời đi cho“. Hắn nhàn nhạt nói.
Tác gải: Đế Thanh
Nguồn: