Tin tức Tiêu Nhất Phi tỉnh lại nhanh chóng lan truyền, người đến đầu tiên chính là Tô Diệu Tình, sau sự việc này, cả người nàng ấy hốc hác hơn rất nhiều, khi nhìn thấy Tiêu Nhất Phi, nàng ấy vẫn không khỏi đỏ mắt.
“Sư tỷ, đừng khóc nữa, nếu lại khóc tỷ sẽ biến thành mèo mướp. Làm sao có thể làm sư tỷ của ta được nữa?”, Tiêu Nhất Phi vội vàng nói.
Mặt Tô Diệu Tình đỏ lên, lúc này mới nín khóc mỉm cười nói: “Tiểu Phi xấu xa, đệ dám cười nhạo ta!”
Tiêu Nhất Phi còn nói không dám, hai người vừa nói vừa cười.
Lúc này, ngoài cửa đột nhiên có người ho khan, là vợ chồng Tô Thiên Dịch tới, tiếng ho là do Tô Thiên Dịch phát ra.
“Sư phụ, sư nương... Tiêu Nhất Phi giấy giụa muốn đứng dậy, nhưng Lâm Tử Vận vội vàng giữ hẳn lại nói: “Con nghỉ ngơi trước đi, vết thương của con còn chưa khỏi hẳn đâu”. Bà ấy quay người trừng mắt nhìn Tô Thiên Dịch.
Tô Thiên Dịch bị trừng, rầu rĩ nói: “Nằm xuống, nằm xuống đi, nếu cử động nữa sẽ bị thương, lại lãng phí linh dược của ta”.
Lúc này Lâm Tử Vận mới tha cho hắn, Tiểu Nguyệt nhanh chóng mang tới mấy cái ghế, Tô Thiên Dịch và Lâm Tử Vận cũng ngồi xuống, Lâm Tử Vận ngồi ở mép giường, quan tâm hỏi Tiêu Nhất Phi: “Tiểu Phi, con cảm thấy thế nào?”
Tiêu Nhất Phi vội vàng nói: “Đệ tử cảm thấy không có việc gì, ngoại trừ hơi mệt mỏi một chút, những thứ khác đều ổn, cảm ơn sư phụ sư nương quan tâm”.
Lâm Tử Vận lộ vẻ đau lòng, thở dài: “Sư phụ và sư nương đã nghe toàn bộ câu chuyện từ Tình nhi, lần này tất cả là lỗi của Tình nhi, nếu nàng không kiên quyết đi làm theo ý mình, nếu nghe theo lời khuyên của con đi về núi tìm các sư huynh, tự nhiên sẽ không dẫn đến chuyện này”.
“Tiểu Phi, ta đã mắng Tình nhi rồi, ta biết con vẫn luôn là đứa hiểu chuyện, sư nương hy vọng con sẽ không có ác cảm với sư tỷ của mình. Nếu con còn chưa hài lòng, ta có thể trừng phạt con bé bằng cách cấm túc ba tháng”.
Tô Diệu Tình đứng sang một bên với vẻ mặt buồn bã sau khi nghe điều này.
Tiêu Nhất Phi liên tục lắc đầu nói: “Sư nương, người lo läng quá rồi, sư tỷ vẫn luôn yêu thương quan tâm đến con, lần này sư tỷ cũng đã liều mạng để bảo vệ con, hơn nữa việc đi điều tra đệ tử cũng đã đồng ý. Có ai ngờ được trong khu rừng kia sẽ xuất hiện một con yêu thú Trúc Cơ Kỳ, chuyện này không thể trách sư tỷ được. Mong rằng sư phụ sư nương sẽ không trách sư tỷ”.
Nghe xong lời nói của Tiêu Nhất Phi, vẻ mặt Tô Thiên Dịch dịu đi không ít, Lâm Tử Vận nhẹ nhàng cười nói:
“Tiểu Phi, con vẫn rất quan tâm đến người khác, nếu con không trách Tình nhi, chúng ta sẽ không trừng phạt nàng, lần này cũng nhờ có con liều mạng để bảo vệ Tình nhi, nếu không hậu quả không dám tưởng tượng. Chỉ là khổ cho con. Sư phụ sư nương sẽ bù đắp cho con”.
Tiêu Nhất Phi cười nói: “Sư phụ sư nương đối với con rất tốt, sư tỷ cũng rất quan tâm tới con, Tiêu Nhất Phi nhớ kỹ trong lòng, lần này con đã không bảo vệ được sư tỷ, còn khiến sư phụ sư nương hao phí thiên tài địa bảo cho việc chữa trị, đây đã là tội lớn rồi, chứ đừng nói tới việc bù đắp”.
Nghe xong lời Tiêu Nhất Phi nói, hai mắt Lâm Tử Vận lập tức đỏ lên, nghiêm mặt nói:
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Tlểu Phi, con không thể coi thường chính mình, chỉ là thiên tài địa bảo, đừng nói con đã cứu Tình nhi, con là đệ tử của chúng ta, chúng ta sẽ cố hết sức cứu con, trong tâm trí của chúng ta, từ lâu đã coi đệ tử các con như con ruột của chúng ta. Lần sau con nhất định phải hành động trong khả năng của mình, đừng cố tỏ ra mạnh mẽ, biết không?”
Tiêu Nhất Phi còn chưa kịp nói chuyện, Tô Thiên Dịch đã đứng dậy, hừ lạnh:
“Tô Thiên Dịch ta sao có thể là loại người ngay cả cứu trị đệ tử cũng không muốn chứ, nếu con vi phạm pháp lệnh, ta chäc chẳn sẽ không cứu con, nhưng con chưa làm điều gì tổn hại đến luân lý đạo đức, chỉ cần con là đệ tử của ta, Tô Thiên Dịch ta sẽ không chỉ ngồi đó mặc kệ”.
“Là đệ tử đã sai, sư phụ sư nương dạy bảo, đệ tử sẽ nhớ kỹ”.
Tiêu Nhất Phi nghe xong lời này vô cùng cảm động, nặng nề gật đầu, trải qua hai kiếp, kết hợp với những gì vợ chồng Lâm Tử Vận làm ở kiếp trước, hắn biết, Tô Thiên Dịch và Lâm Tử Vận thật sự coi đệ tử như con của mình, mà không phải làm bộ làm tịch.
Vợ chồng Tô Thiên Dịch lại hỏi ngắn gọn về chuyện xảy ra ngày hôm đó, Tiêu Nhất Phi kể cho họ nghe mọi chuyện ngoại trừ giấu giếm việc hắn sử dụng bí pháp của Ma giáo.
Lâm Tử Vận cười nói: “Được rồi, Tiểu Phi, con vừa mới bình phục, sư phụ sư nương sẽ không quấy rầy con nghỉ ngơi! Tình nhi, đi thôi, đừng quấy rầy Tiểu Phi nghỉ ngơi”.
“Đệ tử bị thương trong người, làm phiền Tiểu Nguyệt tỷ tỷ giúp ta tiễn sư phụ và sư nương!”, Tiêu Nhất Phi nằm trên giường không thể động đậy, chỉ có thể nhờ Tiểu Nguyệt thay hẳn tiễn cả nhà Tô Thiên Dịch.
Ngay lúc Tiểu Nguyệt chuẩn bị bước tới, Lâm Tử Vận xua tay, cười nói: “Không cần, Tiểu Nguyệt, ngươi ở lại đây chăm sóc Tiểu Phi cho thật tốt”. Tiểu Nguyệt hành lễ thưa vâng.
Tô Diệu Tình còn muốn nói gì đó, nhưng khi Lâm Tử Vận liếc nhìn một cái, nàng ấy lập tức dừng lại, lưu luyến bước ra ngoài.
Sau khi vợ chồng Tô Thiên Dịch rời đi, Tiêu Nhất Phi xem xét tình trạng bên trong của mình một chút, thấy rằng vết thương của mình tuy nghiêm trọng nhưng đã được điều trị tốt. Bây giờ vẫn đang trong giai đoạn hồi phục, các kinh mạch bị đứt và đường nối xương đang lành lại, tạm thời không thể cử động, trong cơ thể vẫn còn rất nhiều linh khí do thiên tài địa bảo để lại. Vì thế hän chủ động nhảm mắt lại điều hòa hơi thở để điều trị thân thể của mình.