Cả buổi tối ngày hôm đó Hoàng Tân Tuệ không tài nào ngủ được, cô ấy cũng có hỏi ý của Đỗ Khánh Huyền, nhưng tình thế bây giờ thật sự quá cấp bách, ngay cả người thông minh như Trình Mộc Cát cũng không biết nên làm gì mới tốt nữa, một bên thì lo cho Hoàng Tân Tuệ, một bên khác lại phải lo cho đứa bé, xong lại kiếm cách nào đó phân tán sự chú ý của Hoàng Hiệu để dễ bề hành động.
Người ta nói phụ nữ sinh con xong thì trí nhớ và trí thông mính sẽ giảm xuống, làm ơn đi Trình Mộc Cát đây đã sinh hai lần ba đứa rồi, làm sao có thê nói minh mẫn là minh mẫn nữa chứ.
Bây giờ việc duy nhất mà chị ấy có thể nghĩ ra đó là trao đổi.
Thứ Hoàng Hiệu muốn là tiền và quyền lực, theo như pháp lý thì sau khi Lương Mục Phàm qua đời thì tài sản đó là tài sản chung sẽ được chia đôi, nhưng do họ vẫn chưa có người thừa kế hang thứ nhất… À không, nói đúng hơn là hang thừa kế thứ nhất vẫn chưa chào đời, nên toàn bộ tập đoàn Lương Thị cùng của cải lúc bấy giờ thuộc quyền sở hữu của Hoàng Tân Tuệ.
Cô ấy sẽ dùng số tài sản này đổi lại tự do cho chính bản thân mình.
Sau khi được tự do rồi thì cô ấy và Huỳnh Lý có thể cao bay xa chạy, trong lúc đó thì Đỗ gia sẽ cố gắng kéo dài thời gian ở chỗ của Hoàng Hiệu, đợi đến khi nào mà hai người họ đã an toàn rời khỏi địa phận của Minh Thành thì mới bắt đầu tổng tấn công Hoàng Hiệu, trước mắt thì kế hoạch là vậy, nhưng mà Hoàng Tân Tuệ phải hợp tác với Vũ Thiên Ái diễn thêm một vở kịch cho cha mình xem.
Có lẽ cô ấy đã bị ép đến đường cùng rồi liền đồng ý, vì huyết mạch cuối cùng của Lương gia, cô phải liều thôi.
Như kế hoạch thì sáng hôm nay Hoàng Tân Tuệ và Hoàng Hiệu sẽ đến bệnh viện để phá thai, nhìn thấy con gái đã hoàn toàn buông bỏ rồi thì ông ta mới nới lỏng cảnh giác, nhưng việc của Vũ Thiên Ái không phải phá thai mà là kéo dài thời gian hơn, để ở bên kia Trình Úy và Đỗ Hoành Dương mới có nhiều thời gian để tấn công vào mạng lưới của Hoàng Thị.
- Bác sĩ Vũ, trông cậy vào cô rồi.
- À khoan đã, Hoàng tổng… Tôi có một cách vá lại màng trinh cho tiểu thư… Ông thấy thế nào? Có cần thiết không?
Hoàng Hiệu nhìn con gái, sau đó cũng gật đầu.
Đến đây thì Hoàng Tân Tuệ đã triệt để thất vọng về cha mình, nhưng Vũ Thiên Ái thật sự xứng danh là cháu gái của cựu Ảnh Hậu - Ảnh Đế Phong Thành, cô liền nhanh chóng phổ biến sơ lược về vấn đề này, còn nói là do làm ở bệnh viện nên vẫn cần thêm một số thủ tục nhỏ.
Hoàng Hiệu bay giờ cũng không còn quá đa nghi, chỉ cần con gái nguyên vẹn như xưa thì con gái ông có thể thay đen đổi trắng, biến thành một quý tiểu thư trong sạch, đến lúc đó thì đừng nói là danh môn hào tộc, ngay cả hoàng tộc cũng có thể chạm đến.
Uy quyền và tham vọng thật sự đã khiến cho lý trí của Hoàng Hiệu bị che mờ.
Sau đó thì Vũ Thiên Ái đưa cho ông ấy một bản cam kết, hiển nhiên tất cả phòng bị của Hoàng Hiệu đều được buông lỏng, nên sau khi ông ta đọc xong bản cam kết thì Vũ Thiên Ái đã dùng kĩ thuật ảo thuật mà Daniil từng dạy mình, trộm long tráo phụng đổi lấy một bản kế ước khác, nói đúng hơn chính là bản từ con.
Hoàng Hiệu một đời mưu hèn kế bẩn để đưa con gái trèo lên cành cao, sau đó trục lợi từ con gái, bây giờ lại bị chính đứa con gái của mình quay mòng mòng.
Lúc này, Vũ Thiên Ái liền đưa Hoàng Tân Tuệ đến phòng xét nghiệm, đưa tờ giấy vừa rồi cho cô ấy, nói:
- Kế hoạch có thay đổi, Mộc Cát nhờ tôi đưa cái này cho cô.
Nếu như cô muốn tự do thì hai ngày nữa tìm cách đến tòa án, lúc đó cô sẽ có tự do.
Còn nếu cô không muốn từ cha mình… Thì kế hoạch sẽ như ban đầu.
Dừng một chút, Vũ Thiên Ái lại nhìn cô ấy, nói tiếp:
- Chuyện này kết thúc như thế nào là tùy vào sự quyết định của cô.
Bây giờ cô ở đây nghỉ ngơi đi, tôi đi báo cho Khánh Huyền một tiếng, sau đó sẽ vào khám thai cho cô.
Ở Trình Thị, sau khi Đỗ Khánh Huyền nhận tình báo từ Thiên ÁI thì cặp đôi anh vợ - em rể giữa Trình Úy – Đỗ Hoành Dương liền nhanh chóng bắt tay vào công việc, cho dù trước kia Lương gia có lầm lỗi gì thì cũng phải trả giá cả rồi, không thể để thù hận đời trước mà làm khổ hậu thế đời sau.
Trình Úy cũng đã trưởng thành và hiểu chuyện rồi, nên bây giờ anh ấy mới ở đây để giúp vợ của Lương Mục Phàm.
- Anh hai, anh có thể tấn công vào tường lửa của Hoàng Thị không? Em nghĩ lão cáo già như Hoàng Hiệu thì cơ mật của lão sẽ ở trong đó.
Những gì Đỗ Khánh Huyền nói không phải không có khả năng, chỉ là vẫn chưa đủ, đối với một kẻ cẩn thận như Hoàng Hiệu thì không phải chỉ có một nơi để bảo mật, tuy nhiên… Trình Mộc Cát nhìn vào máy tính lại thấy có gì đó không đúng, những dãy số này không đúng lắm…
- Anh hai, Hoành Dương… Dừng lại đã!
Động tác của Đỗ Hoành Dương và Trình Úy đồng loạt dừng lại, cả bốn người đưa mắt nhìn Trình Mộc Cát, lúc này Andrey cũng không hiểu mà nhfin vào máy tính, đây không phải loại tường lửa thông thường, nghĩ đến một diễn cảnh quan trọng… Đó là...
- Cảnh sát?.