Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Ba ngày sau, Daniil cũng chấp nhận sửa lại váy cưới cho Hoàng Tân Tuệ theo đúng yêu cầu Lương Mục Phàm.

Mặc dù anh ấy biết được chuyện giữa Lương Mục Phàm và Khánh Huyền, nhưng dù sao hiện tại Khánh Huyền và Andrey mới là một cặp, còn người đàn ông này cũng không xấu, chỉ có cha mẹ của anh ta xấu thôi... Sống trên đời này có lẽ sự trừng phạt lớn nhất chính là tha thứ. Mà đó lại còn là chuyện của Khánh Huyền chứ không phải anh, tại sao anh lại phải xoắn não với khách hàng chứ.

Hôn lễ dần đến gần hơn, Lương Mục Phàm có lẽ đã hạ quyết tâm rồi, mặc dù Hoàng Hiệu không nói gì, cũng không tạo áp lực cho anh, nhưng anh vẫn chọn kết hôn với Hoàng Tân Tuệ.

Kết hôn lần đầu tiên là vì thanh danh của Khánh Huyền, cũng là vì sản nghiệp nhà họ Lương.

Kết hôn lần thứ hai là vẫn là vì công ty Lương thị và tương lai của Thoại Di.

Nhưng!

Lần thứ ba kết hôn, không phải vì Lương gia hay Lương thị... Nó đơn giản là vì thanh xuân của Tân Tuệ, cũng là vì cảm xúc của bản thân anh. Cho dù thế nào đi nữa thì Tân Tuệ cũng đã ở bên cạnh anh nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao... Hiển nhiên, anh không giận cô về các chuyện trước kia, anh chỉ giận bản thân vì đã lãng phí tuổi xuân của người ta quá nhiều...

Quá nhiều thời gian, quá nhiều người và quá nhiều lần.

Cho nên lần này anh không muốn bỏ lỡ nữa, ít nhất thì ở hiện tại anh có thể chưa yêu cô nhiều như cô mong muốn, nhưng Lương Mục Phàm dám dùng danh dự của mình ra đảm bảo, anh sẽ không bao giờ phụ cô.

Do lần này là anh bí mật tổ chức hôn lễ, nên nó chỉ là một buổi lễ nhỏ, dưới sự chứng kiến của gia đình và bạn bè thân thiết, lần này anh cũng không nghe theo Hoàng Hiệu là mời thêm cánh nhà báo đến, anh chỉ muốn đơn giản mà thôi. Trước sự từ chối của con rể thì Hoàng Hiệu có chút bất ngờ, nhưng sau đó cũng gật đầu đồng ý.

Bữa tiệc nhỏ nhưng ấm cúng, đây chính là những gì mà Hoàng Tân Tuệ muốn, cô chỉ cần thứ đơn giản như vậy thôi, hoành tráng quá làm gì... Khoe mẽ giàu sang sao? Tổ chức hôn lễ hoành tránh nhưng cuối cùng lại không thể ở bên nhau đến cuối đời cũng bằng thừa, thay vào đó chỉ cần một hôn lễ be bé, nhẹ nhàng, ấm cúng pha thêm chút lãng mạn là đủ rồi.

Đỗ Khánh Huyền đứng ở dưới sân khấu nhìn Lương Mục Phàm và Hoàng Tân Tuệ trao nhẫn cưới, trong thâm tâm cô có chút vui mừng thay cho Tân Tuệ, ít nhất thì hiện tại Lương Mục Phàm đã nhận ra tình cảm mà cô ấy dành cho anh, thật tâm thì cô cũng mong hai người họ có thể trăm năm hạnh phúc.

Vũ Thiên Ái đi đến bên cạnh của Khánh Huyền, nói nhỏ:

- Em có muốn khuấy đảo không khí chút không?

- Thôi thôi thôi, em xin chị đấy. Sắp làm cô dâu đến nơi rồi, tự làm đẹp cho bản thân đi.

Vũ Thiên Ái nhún nhún vai, lần này là do Lương Mục Phàm không mời nên Daniil hay nhà Morozov đều không có mặt ở đây, Thiên Ái không muốn Khánh Huyền buồn nên mới hỏi cô có muốn khuấy động chút không, nhưng con bé lại không muốn thì thôi, cô cũng không lo chuyện bao đồng làm gì.

Sau khi trao nhẫn xong thì Lương Mục Phàm có cúi người hôn nhẹ lên môi của Hoàng Tân Tuệ một cái, sau đó nói:

- Anh xin lỗi.

Hoàng Tân Tuệ hiểu anh muốn nói gì, cô chỉ cười nhẹ một cái, sau đó trao nhẫn lại cho anh, đáp:

- Em hiểu.

Hoàn thành xong hôn lễ thì cô dâu và chú rể lại chia nhau ra để mời rượu khách khứa. Hoàng Tân Tuệ tửu lượng kém và cũng không thích mấy cô tiểu thư khác nên đã đi đến chỗ của Khánh Huyền và Thiên Ái đang đứng, nhìn thấy Tân Tuệ thì Khánh Huyền cũng nở một nụ cười nhẹ nhàng, nâng ly lên và nói:

- Chúc mừng chị nha, chúc chị hạnh phúc.

- Cảm ơn em.

Ba người phụ nữ cứ rôm rả nói chuyện ở bên này mà không thèm để ý đến những ánh mắt dò xét xung quanh. Nhưng người ở đây đều biết Đỗ Khánh Huyền và Lương Mục Phàm đã từng làm vợ chồng của nhau, bây giờ vợ cũ và vợ mới lại thân thiết như vậy... Người ngoài nhìn vào ai mà không nghi ngờ.

Một là vợ cũ có âm mưu.

Hai là vợ mới có vấn đề.

Nhưng dù người ta nói ngã nói nghiêng thì Khánh Huyền và Tân Tuệ vẫn cười nhìn nhau. Thiên Ái ở bên cạnh cũng chỉ nhún vai, tình bạn này cô không còn gì để nói nữa.

Hôn lễ cũng dần vắng khách rồi tàn dần, Lương Mục Phàm đưa Hoàng Tân Tuệ về nhà, lúc trước hai người họ vẫn ngủ phòng riêng, nhưng hôm nay họ đã chính thức kết hôn rồi nên anh đã cho người chuyển đồ của Tân Tuệ sang phòng mình.

Lúc về phòng mình Tân Tuệ còn có chút hoảng hốt định hét toáng lên, nhưng sau đó Lương Mục Phàm lại nói:

- Anh và em chính thức kết hôn rồi, vợ chồng ngủ cùng nhau có gì đâu mà ngạc nhiên. Nhanh tắm rửa đi, đêm. muộn rồi sẽ bệnh đấy.

Hoàng Tân Tuệ có chút ngượng ngùng, sau đó cũng xấu hổ đi vào nhà vệ sinh, Lương Mục Phàm nhìn theo cũng chỉ biết lắc đầu, cũng sống với nhau gần nửa năm rồi mà còn ngại ngùng với cả xấu hổ nữa... Chẳng hiểu kiểu gì.

Hoàng Tân Tuệ ở trong nhà vệ sinh thì anh cũng tranh thủ lướt mạng xã hội một chút, đột nhiên đôi mắt của anh híp lại, đôi chân mày cũng cau lại cực kì khó chịu.

Rõ ràng hôm nay anh đã không cho phóng viên vào hôn lễ, vậy mà vẫn có một vị khách không biết điều, dám chụp ảnh của Tân Tuệ và Khánh Huyền đang cười nói với nhau đăng lên mạng, còn với dòng caption đầy ẩn ý.

[Là bạn thân hay là bạn "thân"?]
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!