“Ngồi đây đi anh” Diệp Băng Băng ngồi xuống một bên, phủi phủi cái ghế rồi đặt xuống một bên cho Cố Tư Vũ.
“Anh đừng lo, chỗ này nhìn có hơi tồi tàn thôi nhưng thật ra rất sạch sẽ đó, hơn nữa họ còn phục vụ rất chu đáo nữa. Đương nhiên chuyện quan trọng nhất là đồ ăn ở đây cực kỳ ngon luôn á” Diệp Băng Băng cố gắng thuyết phục Cố Tư Vũ, cô lo anh sẽ cảm thấy khó chịu.
“Anh không sao, anh thấy cũng ổn mà” Cố Tư Vũ gượng cười, anh không thể để cho Diệp Băng Băng thấy mình không thích chỗ này được, dù sao. cô ấy cũng rất thích, anh nên tập quen dần với những nơi như thế này.
“Anh thấy rất ổn, thật đó!”
Diệp Băng Băng nhịn không nổi mà bật cười thành tiếng: “Em biết rồi mà, anh không quen mấy món ở đây đúng không, em sẽ chọn món cho anh
nhé?”
“Ừm, em ăn gì thì anh sẽ ăn cái đó.”
Diệp Băng Băng gọi rất nhiều món, chủ yếu là thịt nướng và bánh mì, cô còn gọi thêm hơn hai mươi cái chân gà cùng với vài lon bia.
“Em gọi nhiều vậy?”
“Không nhiều đâu anh, em ăn hết ngay đó mà” Nói xong Diệp Băng Băng lại nghĩ đến điều gì đó mà mặt đỏ bừng bừng.
Chết tiệt! Mình lại vừa nói gì thế này, thật sự xấu hổ mà.
Nhìn vẻ mặt của cô như gặp phải đại dịch, Cố Tư Vũ lại cảm thấy vô cùng đáng yêu. Anh say sưa ngắm nhìn cô mãi đến khi phục vụ bưng đồ ăn ra.
“Cho anh nè! Ngon lắm đó.” Diệp Băng Băng nhanh tay cầm một xiên thịt nướng cùng một mảnh bánh mì lên đưa cho Cố Tư Vũ. Tất nhiên là Cố Tư Vũ không biết phải ăn như thế nào rồi, anh làm sao lại không biết bánh mì lại có thể ăn với thịt nướng nhỉ.
Anh thấy cô kẹp xiên thịt nướng vào bên trong mảnh bánh mì, rưới một chút tương ớt lên trên, rồi
căn một miếng thật to...
Cố Tư Vũ bắt đầu tập theo.
Thấy Diệp Băng Băng ăn đến mức ngon lành anh cũng rất háo hức mong chờ, chẳng lẽ món này lại ngon đến như vậy ư?
Nhưng thức ăn kia vào đến trong miệng của Cố Tư Vũ lại như mấy món bình thường chẳng có gì hấp dẫn cả. Có lẽ là do anh đã nếm đủ mọi sơn hào hải vị trên thế gian này rồi nên vị giác cứ như thế được nâng cao đi.
Diệp Băng Băng nhìn Cố Tư Vũ ăn rồi hỏi: “Ngon không anh?” Đối diện với ánh mắt đầy mong chờ của cô, anh chỉ có thể nói: “Ngon lắm!” Cùng với vẻ mặt hạnh phúc.
“Vậy thì ăn nhiều lên, em cũng không hay đến đây ăn đâu. Chỉ khi nào có chuyện gì vui lắm em mới đến thôi.” Dừng một chút cô lại nói: “Đương nhiên có chuyện buồn em cũng sẽ đến đây.” Cô sẽ đến đây để uống rượu.
“Vậy bây giờ em đang vui hay buồn?”
Tay Diệp Băng Băng đang cầm ly rượu hơi khựng lại, ngẩng đầu nhìn anh nói: “Đương nhiên là vui rồi, em có chồng rồi mà, em đang rất rất vui đó.” Diệp Băng Băng cố gắng nhấn mạnh lời nói của mình.
“Uống bia với em đi.” Diệp Băng Băng đưa cốc bia tới trước mặt Cố Tư Vũ.
“Anh còn phải lái xe, không thể uống nhiều được đâu.” Anh không muốn để cho Diệp Băng Băng phải gặp chuyện gì xấu dù là nhỏ nhất. Nhưng anh lại sợ cô ấy buồn nên chỉ có thể nói không thể
uống nhiều.
Cố Tư Vũ nhận lấy cốc bia, đang định uống thì Diệp Băng Băng ngăn lại: “Anh không muốn uống cũng không sao mà, em chỉ hỏi vậy thôi.”
Cố Tư Vũ xoa đầu cô: “Anh uống được mà, em đang lo lắng cho anh sao?” Anh mừng rỡ, Diệp Băng Băng lại đang lo lắng cho anh.
Nếu như không lái xe, anh cảm thấy mình có thể uống cùng một lúc năm cốc bia như thế này.
xkk
Mặc cho anh ngăn cản, Diệp Băng Băng vẫn cứ uống bia liên tiếp, cho đến khi cô bắt đầu không còn tỉnh táo nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!