Xin chào mọi người, trước khi bước vào nội dung của bộ truyện thì mình sẽ giải thích về một số thứ có thể các bạn đã biết hoặc chưa biết, để tránh trường hợp hiểu nhầm hay hiểu sai về một số thứ liên quan đến các bé con tinh thần nhà mình nhé.
Thứ nhất, mình là Mục Nghiên Dương, lý do mình đổi bút danh là đã vài lần thấy đã có người trùng, tuy không phải hoàn toàn nhưng cũng có trùng đôi chút. Tuy nhiên mình muốn bút danh là độc nhất, nên đã nghĩ ra một cái tên mới là ‘’Hoằng Khuynh Chiết Chỉ’’.
Chiết Chỉ 折祉 : “ Đánh đổi chính mình để đổi lấy hạnh phúc cho người mình yêu.“
Cre: Dược Tảo (Phường đen GIA)
Với bút danh này mình đã thử tìm tới 10 lần và tất cả các kết quả tìm kiếm đều không có bất kỳ tác giả nào trùng, và như đã nói thì mình muốn tên là độc nhất nên có thể đối với một số người sẽ thấy nó hơi kì quặc hoặc không hay ạ.
Thứ hai, đối với bìa truyện thì không chỉ riêng bộ này mà với nhiều bé con tinh thần nhà tớ cũng được đặt bìa với bút danh cũ của mình là Mục Nghiên Dương, để thể hiện lòng tôn trọng cũng như một lời cảm ơn tới bạn làm bìa thì mình sẽ treo những bé bìa với bút danh cũ trong vòng ít nhất tầm 1 tháng với các tác phẩm được đặt dưới bút danh cũ.
Các bộ truyện của mình đa phần không thuộc dạng ‘’mì ăn liền’’, mà là triển khai từ từ, nên đối với một số bạn độc thích sự kịch tính và nhanh chóng sẽ không thích cho lắm, mọi người có thể cân nhắc khi đọc.
...
Có người từng nói rằng ‘’Cố gắng đi rồi tình yêu sẽ đến, không cố gắng thì đừng nói không có tình yêu.’’ Nó không sai, nhưng cũng không đúng hoàn toàn, chỉ là tùy trường hợp mà thôi. Diệp Thiễu Ngưng và chồng mình là Sở Đãng Nhân đã yêu nhau từ năm 17 tuổi, trải qua bao sóng gió thăng trầm mới đến được với nhau, nhưng lại luôn bị mẹ anh - Sở phu nhân phản đối chỉ vì một lý do đơn giản là tuy gia đình cô có gia thế phù hợp, nhưng lại có thân phận không rõ ràng, nên suy cho cùng vẫn sau nhà họ Sở một bậc.
Vốn từ năm hai người yêu nhau từ thuở đi học, bà đã đày đọa Thiễu Ngưng bằng mọi cách, mọi thủ đoạn mà bà có. Song, đều bị ông nội của anh - lão gia nhà họ Sở dập tắt trong âm thầm. Bởi trước khi trở thành một ông lão như bây giờ, thì ông cũng có một mối tình dang dở mà không tài nào kết thúc được do từng bị mẹ mình chia cắt y hệt như Thiễu Ngưng và Đãng Nhân. Dĩ nhiên thấy trường hợp như vậy thì không thể nào mà không giúp.
Nhìn bóng lưng cao lớn của cháu trai đích tôn, ông như nhìn lại bản thân mình nhiều năm về trước, nhìn Thiễu Ngưng như người con gái dịu dàng, xinh đẹp mà mình từng yêu. Những lần thấy con dâu bày mưu tính kế cháu mình, dù cả hai đã khó khăn lắm mới về chung một nhà, ông liền khẽ bảo thủ hạ của mình đi xử lý sạch sẽ, cả anh và cô không ai hay biết những điều to lớn mà ông nội dành cho mình. Nhưng nếu không còn ông nội thì sao?
Đó là một câu hỏi mà hai năm sau khi anh và cô kết hôn đã có lời giải đáp. Sức khỏe ông vốn yếu thì giờ càng yếu hơn, chuyện gì phải đến rồi cũng sẽ đến. Cũng tới ngày ông phải ra đi, ông phải đến một thế giới khác. Trước khi đi thì ông vô cùng quyến luyến với người cháu dâu vừa tận tình vừa chu đáo như Thiễu Ngưng. Càng lo sau khi ông đi không còn ai ngăn cản mẹ của Đãng Nhân lộng hành nữa, người chịu tổn thương chỉ có thể là con cháu của ông mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!